Trọng sinh tìm lại hạnh phúc
CHƯƠNG MỞ ĐẦU (3)
“Cô gái” nằm trong ngực của Gia Kiệt nhìn sơ giống như chị em song sinh của Như Ngọc nhưng nếu nhìn kỹ lại, Ngọc Nhi cảm thấy có điều gì là lạ ở “cô gái” này. Cô không thể diễn tả được. Trong khi Ngọc Nhi đang chìm trong suy nghĩ thì Hoàng Oanh đã nhanh chóng giải đáp thắc mắc của cô.
– Trương Gia Kiệt, anh điên rồi. Sao anh có thể lấy hình mẫu của chị anh để làm búp bê tình dục? Chả lẽ anh và chị ấy loạn luân?
– Câm miệng. “Cô ấy” là Ngọc Nhi không phải búp bê tình dục. Còn nữa, Ngọc Nhi không phải chị của tôi. Quá khứ, hiện tại hay tương lai, cô ấy vĩnh viễn không phải là chị của tôi mà là vợ của tôi. VỢ CỦA TÔI. Cô hiểu không?
– Gia Kiệt tỉnh lại đi. Chị ấy không phải đã chết rồi sao. Dù còn sống, chị ấy cũng không chấp nhận anh đâu. Anh nên buông bỏ đi. Còn có em, em yêu anh thật tình, em sẽ không bao giờ rời bỏ anh.
Toàn thành phố Bình Hòa này, không ai không biết đến cái tên Trương Gia Kiệt. Gia Kiệt là tổng giám đốc công ty kỹ thuật, điện tử Gia Ngọc. Giải đấu hàng năm về người máy, sáng chế khoa học kỹ thuật sáng tạo, Gia Ngọc luôn giành giải nhất. Hơn nữa, hiện tại, anh là đứa con duy nhất của Tô Quốc Hùng. Không lâu nữa, sản nghiệp nhà họ Tô cũng thuộc về anh. Lúc đó, anh sẽ trở thành một trong những tỷ phú nổi tiếng tại Bình Hòa.
Hoàng Oanh cô đâu có ngu mà buông tha dễ dàng cho con rùa vàng này. Mặc dù, lúc đầu gia nhập giới nghệ thuật, cô không hề có tên tuổi, dù có đóng thì cũng chỉ hai ba vai quần chúng hay người hầu bị người ta đánh. Nhưng cô không hiểu vì sao trong một lần cùng quản lý dự tiệc ra mắt phim, cô may mắn lọt vào mắt xanh của anh.
Từ đó, cô ta và anh bắt đầu một cuộc giao dịch chính là hợp đồng hôn nhân. Gia Kiệt giúp cô nổi tiếng trên con đường nghệ thuật danh vọng, còn cô phải diễn vai vợ chồng mặn nồng với Gia Kiệt trước công chúng.
Nhưng lòng tham là hố sâu không đáy. Cô đã có những thứ trong giao dịch như đã giao ước nhưng bây giờ cô còn muốn chiếm giữ trái tim anh. Tình cảm là tồn tại mãi mãi, vật chất chỉ là phù du. Do đó, cô âm thầm quyến rũ trợ lý bên cạnh anh và cuối cùng cũng moi ra thông tin anh nuôi tình nhân bên ngoài.
Điều đáng giận là mối nguy của cô lại là một con búp bê tình dục. Chả lẽ, mị lực của cô kém đến vậy sao. Không bằng con búp bê thay thế một người đã chết. Đây là cơ hội tốt để cô có thể nắm giữ trái tim anh và trở thành bà Trương trong tương lai.
– Cô quên điều khoản giao dịch giữa chúng ta rồi sao? Ngoài vật chất ra, tôi sẽ không cho cô bất cứ thứ gì. Bây giờ, cô mau cút ra khỏi đây.
– Gia Kiệt, anh hãy nghĩ lại đi. Chị ấy bây giờ đã chết rồi. Không phải ba cũng muốn co cháu bồng bế sao. Anh cũng không thể có con với búp bê tình dục được. Nghe lời em bỏ nó đi. Em hứa sẽ toàn tâm toàn ý với anh.
“CHÁT”
Gia Kiệt là một nam nhân xưa nay chưa từng đánh phụ nữ kể cả có bị Ngọc Nhi mỉa mai, quá đáng thế nào đi nữa. Đây là lần đầu tiên, anh không do dự tặng cho người vợ trên danh nghĩa của mình một cái bạt tay.
– Anh… Anh dám đánh tôi? – Hoàng Oanh đưa tay áp vào má phải còn in hẳn năm dấu tay còn nóng hổi. Chứng tỏ anh ra tay không chút lưu tình.
– Tôi đã nói Ngọc Nhi không phải búp bê tình dục. TÔI NHẮC LẠI LẦN NỮA. TÔ NGỌC NHI VĨNH VIỄN LÀ VỢ CỦA TRƯƠNG GIA KIỆT NÀY. Nếu cô không thích, tôi sẽ li hôn, hủy hợp đồng với cô.
– Đừng. Gia Kiệt. Em biết lỗi rồi. Anh tha thứ cho em đi.
Lúc này Hoàng Oanh thật sự đã tỉnh ngộ. Cô không nên để lòng tham chi phối mà chạm đến giới hạn của anh. Không có Gia Kiệt làm kim chủ, cô làm sao hoàn thành ước mơ của mình.
– Cô về đi. Đơn li hôn sẽ gửi cô sau.
– Đừng, Gia Kiệt. Em xin lỗi anh. Em hứa sẽ không đến đây nữa. Xin anh bỏ qua đi mà.
– Đêm hôm khuya khoắc, hai đứa còn không chịu ngủ mà ồn ào chuyện gì đây?
Trong lúc Hoàng Oanh đang nắm tay Gia Kiệt, níu kéo anh thì Quốc Hùng đứng trước cửa nói vọng vào. Bầu không khí lúc này càng thêm lạnh lẽo khi ông trông thấy con búp bê giống hệt con gái yêu chỉ khoác hờ một cái mền mỏng để che cơ thể kiều mị, trần truồng như nhộng, đang tròn mắt nhìn ông chắm chú.
Quốc Hùng nhất thời sững người, khóe mắt không kìm được chảy nước như nhìn thấy chính Ngọc Nhi vần còn sống. Ông cúi người, định đưa tay chạm vào gò má của “cô gái” thì tầm mắt nhìn thấy những chất lỏng đặc màu trắng đục ở miệng, bầu ngực, hoa huyệt và cặp đùi trắng trẻo của “cô gái”, ông chợt khựng người, tức giận chất vấn Gia Kiệt:
– Kiệt, chuyện này là thế nào?
– Ba, Kiệt. Anh ấy…
– Còn cô. Tôi không phải ba cô. Tôi chỉ có đứa con gái duy nhất là Tô Ngọc Nhi. Từ đâu đến thì cứ về chổ đó. Nơi đây không hoan nghênh cô đến làm loạn.
– Dạ… dạ. Thưa bác, con về.
Chưa làm lành được với Gia Kiệt, cô không muốn mất luôn niềm tin cảu lão già này. Tốt nhất cô nên ngoan ngoãn nghe lời, rời khỏi đây mai hãy đến tiếp.
“Cạch”
Tiếng cửa phòng đóng lại, bên trong còn lại hai người đàn ông và cô gái ma. Quốc Hùng đưa mắt sang Gia Kiệt đang ôm lấy “cô gái” đnag run rẫy, nhìn ông với ánh mắt sợ hãi thì cất tiếng:
– Gia Kiệt, con mau nói hết mọi chuyện cho ba.
Gia Kiệt nghe lời, kể hết cho Quốc Hùng. Câu chuyện vừa kết thúc, Quốc Hùng thẳng tay tát cho anh một bạt tay rồi nói bằng giọng run run:
– Tại sao con lại làm vậy? Ba biết con yêu Ngọc Nhi nhưng con không nghĩ nếu con làm vậy, linh hồn con bé trở về, trông thấy sẽ như thế nào? Ngày mai, con hãy bỏ cái con búp bê này đi. Ba không cần cháu chắt gì hết. Nếu không thích, cứ li hôn với cô ta đi.
– Dạ.
Dứt lời, Quốc Hùng trở về phòng để cho Gia Kiệt một mình suy nghĩ. “Cô gái” lúc trông thấy anh bị đánh cũng định đánh trả lại nhưng bị anh âm thầm giữ chặt. “Cô gái” ngước lên nhìn thẳng vào mắt anh, đưa tay áp vào má của anh, nhẽ nhàng hỏi:
– Có đau không, anh?
– Không. Anh không sao hết. Em yên tâm. Dù kiếp này hay kiếp sau, anh sẽ không bỏ rơi em đâu, Ngọc Nhi.
Lời hứa ngọt ngào với “cô gái” vô tình như cố ý nói với cô. Chứng kiến toàn bộ sự việc, Ngọc Nhi không kiềm được khóc òa lên. Tại sao cô mù quáng như vậy? Những người thật sự yêu thương cô mà cô lại hắt hủi, chống đối họ. Họ không đau khổ, cô sẽ không vui.
Nếu trên đời thật sự có ước mơ, Ngọc Nhi lúc này ước cô muốn quay về quá khứ thay đổi mọi việc. Cô sẽ không chống đổi ba nữa mà hết sức yêu thương, nghe lời ông. Còn đôi cẩu nam nữ kia, chúng ăn hết bao nhiêu cô sẽ bắt ói ra hết. Lần đầu tiên, Ngọc Nhi nhìn Gia Kiệt với ánh mắt đầy tiếc nuối xen lẫn ôn nhu; cô đến gần, vòng tay ôm lấy sau lưng Gia Kiệt, thì thầm cất một câu hát trong bài “Mùa thu lá bay” được dịch sang lời Việt như người con gái thẹn thùng tỏ tình với người mình yêu.
– Hẹn anh kiếp sau. Ta nhìn thấy nhau. Tạm biệt.
Lời hứa hẹn vừa kết thúc, một ngôi sao băng bay vụt qua, chiếu ánh sáng chói lòa vào Ngọc Nhi. Khi linh hồn cuả cô sắp biến mất hoàn toàn trong hư không thì một người phụ nữ xinh đẹp tầm tuổi mẹ cô xuất hiện, nhẹ nhàng nói bên tai cô:
– Hãy nhớ những gì con hứa. Gia Kiệt của cô, nhờ con chăm sóc tốt cho nó.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!