Phượng Nghịch Thiên Hạ
Chương 17 :
Tuy nhiên lập tức nghĩ lại hắn liền rõ ràng, người này thoạt nhìn thần bí lãnh khốc đại khái là đang cảm tạ việc hắn cho nàng cưỡi Hỏa Kỳ Lân vừa rồi.Chỉ là tiện tay mà thôi, vậy mà người này còn để trong lòng, tính cách có ân tất báo làm cho hắn rất thích.
“Các hạ đang ở nơi nào?”Ở đại lục Tạp Nhĩ Tháp, đối với người có thực lực bằng mình đều gọi nhau một tiếng ‘các hạ’ thể hiện ý tôn kính.“Ta vừa tới quý quốc không lâu, tạm thời chưa tìm được nơi trú ngụ.”Hoàng Bắc Nguyệt vừa mới dứt lời, Tiêu Trọng Kỳ một bên hưng phấn liền mở miệng : “Nếu như Hí Thiên đại nhân không chê, có thể đến ở nhà của ta, cha mẹ ta nhất định vô cùng hoan nghênh ngươi!”Có thể khiến cho Hí Thiên thực lực siêu cường này cùng mình trở thành bằng hữu thì cha nhất định sẽ rất vui mừng, đến lúc đó, tiểu nha đầu Tiêu Vận kia khẳng định sẽ tức chết!Xem nàng ta còn dám kiêu ngạo với mình như vậy nữa không!Tâm tư của hắn, Hoàng Bắc Nguyệt chẳng lẽ lại nhìn không rõ? Trong lòng cân nhắc tên tiểu tử thúi này có cừu oán với ta, ta làm sao có thể giúp ngươi? Hôm nay không thu thập ngươi coi như vận khí ngươi tốt!Lúc này nàng không muốn bại lộ thân phận nên mới dùng tên giả là Hí Thiên, làm sao có thể ở lại phủ trưởng công chúa?“Đa tạ Tiêu đại thiếu gia, tuy nhiên con người của ta thích thanh tĩnh, sẽ không làm phiền.” Khẩu khí thản nhiên cự tuyệt .Vẻ mặt Tiêu Trọng Kỳ nhất thời thất vọng, cao thủ đều thích thanh tĩnh, nếu hắn cũng là triệu hoán sư thì thật tốt!Nhìn Băng Linh Huyễn Điểu lớn như vậy trong lòng Tiêu đại thiếu gia cỡ nào là hâm mộ cùng ghen ghét!Chiến dã vốn nghĩ mời nàng đến ở tại biệt viện ngoài cung của mình nhưng nghe được giọng điệu của nàng đối với mọi người xa lánh nên không nhắc đến nữa.“Nếu như vậy, chúng làm thế nào để có liên lạc với đại nhân đây?” Thẩm Viêm hỏi, không thể cùng vị đại nhân này mất liên lạc được?Chờ hồi cung bẩm báo bệ hạ, bệ hạ nhất định sẽ tự mình thiết yến khoản đãi vị đại nhân này, hứa lấy quan to lộc hậu, chỉ cần này vị đại nhân muốn bệ hạ đều sẽ nghĩ cách thỏa mãn nàng.Hoàng Bắc Nguyệt suy nghĩ một chút, nói: “Ta sẽ thường xuyên đi công hội lính đánh thuê, các ngươi có việc có thể phái người đến đó lưu lại tin tức, ta nhìn thấy tự nhiên sẽ đi tìm các ngươi.”Thời đại này cao thủ đều có tính tình cao ngạo, vị Hí Thiên đại nhân này đồng ý lưu lại phương tiện liên lạc đã vô cùng tốt!Thẩm Viêm lập tức gật đầu: “Đa tạ đại nhân.”Hoàng Bắc Nguyệt nhìn sắc trời đã không còn sớm, nàng còn muốn mua thuốc về cho Đông Lăn trị thương chỉ tiếc là nhiệm vụ của đội lính đánh thuê còn chưa hoàn thành nàng biết tìm ai đòi tiền đây?Buồn bực, thứ tiền này không thể thiếu, đúng là làm khó anh hùng a!Lát nữa rời khỏi nơi đây để cho Băng Linh Huyễn Điểu đưa nàng đi tìm một ít dược liệu vậy.Hoàng Bắc Nguyệt từ biệt đám người Chiến Dã, xoay người đi đến hướng Băng Linh Huyễn Điểu.“Hí Thiên các hạ.” Chiến Dã lãnh khốc mở miệng, lập tức lấy từ trong không gian riêng của mình một cái lọ màu xanh biết to như bàn tay, khốc khốc mở miệng, “Tay ngươi bị thương, băng bó một chút đi.”Nói xong, khống chế tử diễm Hỏa Kỳ Lân biến mất trước mặt mọi người trong chớp mắt, lưu lại một trận nhiệt khí của Hỏa Kỳ Lân.Hoàng Bắc Nguyệt tiếp nhận cái chai màu xanh, nao nao.“Đúng là Phỉ Thúy ngọc dịch!” Tiêu Trọng Kỳ kinh hô đến, làm Tiêu gia đại thiếu gia, hắn cũng đã gặp qua không ít thánh dược chữa thương, Phỉ Thúy ngọc dịch này đúng là một loại dược phẩm vô cùng trân quý, có tiền cũng mua không được.Hắn cũng chỉ là gặp qua một lần mà thôi, quả nhiên là thái tử điện hạ a, vừa ra tay là hào phóng như vậy!“Linh dược sáu phẩm, ở trên đại lục này vô cùng khó gặp.”
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!