Đao Giả Bá Vương - : Nam Cung Lăng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
164


Đao Giả Bá Vương


: Nam Cung Lăng



Dịch Phong cùng Mộ Dung Tâm Nhi cùng quay trở lại chỗ đám tinh anh, nhìn xuống lôi đài nghe thấy được tiếng kiếm đao vang ầm ầm nội khí bức ra từ hai người Đông Phương Viễn và Tây Môn Vinh chỉ có thể nói là quá dữ quá mạnh những kẻ ở dưới hò hét ầm ĩ cổ vũ, trận đánh này còn hay hơn cả trận trước.

Tây Môn Vinh tuy rằng sớm có chuẩn bị nhưng không ngờ kiếm pháp Đông Phương Viễn ra chiêu nhanh như vậy, hơn nữa thế công rất linh hoạt, sắc bén, nhất thời bị đẩy lùi mấy bước.

Đông Phương Viễn thấy đẩy lùi được Tây Môn Vinh liền hưng phấn tốc độ tấn công càng lúc càng nhanh nhưng mà Tây Môn Vinh thân là cao thủ của lớp người trẻ có danh tiếng lớn trong giang hồ, đã từng đấu với nhiều cao thủ mạnh đầu dễ gì mà bị chấn lui.

Rất nhanh Tây Môn Vinh đã ổn định được nhịp trận đánh bắt đầu triển khai tấn công, cước bộ trầm ổn, có phòng có thủ, đao chiêu thi thoảng phát ra biến chiêu khiến Đông Phương Viễn bị bất ngờ mà không làm gì được.

Hai người tốc độ bây giờ chỉ còn là tàn ảnh phi thân vào đối phương tấn công, tiếng đao kiếm chém nhau tóe lửa khiến trận đấu càng lúc càng hay.

Nam Cung Lăng hưng phấn nói

-Không ngờ Viễn đệ lại mạnh đến như vậy, có thể áp bức cả Tây Môn Vinh. Thật hy vọng là thắng.

Dịch Phong hắn thì không nghĩ như vậy ánh mắt âm trầm nhìn thấu mọi cử động hai người ở dưới.

-Không, hắn sẽ thua.

-Ngươi nói cái gì?

Đông Phương tỷ muội Đông Phương Mộng và Đông Phương Thiên nhất thời trừng mắt nhìn Dịch Phong. Mộ Dung Tâm Nhi cũng nhìn hắn, thấy mọi ánh mắt ở nhìn vào mình, hắn chép miệng.

-Ta nói thua là thua.

-Ầm.

Lúc này chỉ nghe thấy tiếng nổ lớn trên lôi đài.

Mọi người liền không để ý tới Dịch Phong, ánh mắt hướng trên lôi đài, chỉ thấy Đông Phương Viễn lảo đảo, rơi khỏi lôi đài và ngã xuống mặt đất. Tây Môn Vinh lộ ra nụ cười, hắn lại có thêm một chiến thắng nữa.

Đông Phương Kiệt, Nam Cung Tuấn, Bắc Hải Hùng gia chủ ba nhà đồng loạt nhíu mày lại, mặt đầy sương lạnh, sắc mặt ngưng trọng nhìn Tây Môn Vinh. Bên cạnh ngồi gần đó, Tây Môn Quang cười mỉm nhìn đứa con mình, sẽ rất nhanh thôi hai nhà Tây Môn và Mộ Dung sẽ cùng hợp tác với nhau.

Hai người của hai đại thế gia đã bại chỉ còn lại Nam Cung Lăng nhất thời mọi người liền đổ dồn ánh mắt vào hắn xem hắn định làm gì.

Không nằm ngoài dự đoán Nam Cung Lăng tuốt kiếm đối mặt với Tây Môn Vinh.

-Lăng huynh xem ra là chờ không được nữa rồi.

Tây Môn Vinh xoay tròn thanh đao trong tay thành vòng cười nhếch mép.

-Ra chiêu đi

Nói xong hắn bắt đầu vận công. Trải qua hai trận kịch liệt không ai hoài nghi Tây Môn Vinh cả đây không phải là hư danh, hắn đã ở một đẳng cấp khác với những kẻ đây.

-Hây da

Tây Môn Vinh vung đao đánh ra một lưỡi liễm đao khí, nội kình kinh người. Nam Cung Lăng thân pháp nhẹ nhàng, chiêu thức quỷ dị, vừa nhìn cũng biết, hắn ngoại trừ kiếm pháp cao siêu thì thân pháp hắn cũng hạng nhất lưu.

Song phương nhanh chóng triển khai tuyệt kỹ đánh nhau, trong thời gian ngắn kiếm đao như gió lớn. Nam Cung Lăng phát chiêu cực độc, sức lực cực mạnh đánh vào những chỗ yếu trên người Tây Môn Vinh.

Mỗi lần kiếm khí đanh ra là mang theo nội lực phun trào, làm cho mọi người ở nơi khuất nắng cảm thấy một loại cảm giác rét lạnh, ngay cả những tấm đá lót màu xanh trên lôi đài đều bị đánh trúng làm bụi đất bay lên, sát khí đột nhiên tăng mạnh.

Đây không còn là tỷ thí nữa rồi mà là trận sinh tử.

Người của bốn nhà Mộ Dung, Nam Cung, Đông Phương, Bắc Hải tim như vọt ra ngoài, trong đầu đều có chung một ý nghĩ Tây Môn tiểu tử này học bí kíp nào mà mạnh đến đến vậy.

Tiếng kiếm đao vang xoẹt từng tiếng rất ngọt dường như có thể cắt được mọi thứ nó gặp. Đã trải qua hơn trăm chiêu rồi, người xem càng lúc càng hứng thú, mà mũi kiếm Nam Cung Lăng bức thẳng vào yếu hại của đối phương.

Nam Cung Lăng giống như thương long nhập hải, xuất quỷ nhập thần, kiếm pháp đánh ra khiến Tây Môn Vinh cũng bất ngờ mà đỡ đòn trong lòng bắt đầu cẩn thận hơn từng bước di chuyển. Nam Cung Lăng dường như cảm nhận được chiến thắng tấn công càng hăng.

Phía Tây Môn Vinh bắt đầu bị lóa mắt trước kiếm pháp như bông hoa nở, cảm nhận được nguy hiểm, trong mắt hắn hiện lên một đạo hào quang kỳ lạ, nắm tay trước mặt đột nhiên hóa thành vô số quyền chưởng, đồng thời phất ra vô số quyền ảnh đánh thật mạnh về phía Nam Cung Lăng.

Trên trời xuất hiện đao ảnh, giống như ảo ảnh trong ảo ảnh, làm người ta không thể phân rõ ảnh hay thật.

Nam Cung Lăng biết Tây Môn Vinh tự đưa mình tới chỗ chết rồi sau đó phát sinh ra kỹ xảo, ý đồ dùng nó làm nhiễu loạn phán đoán của mình, hắn cười lạnh một tiếng, lập tức phát lực toàn thân, tập trung lực lượng đánh vào ngực Tây Môn Vinh.

Nam Cung Lăng căn bản không để ý đao ảnh chém ra, hắn tập trung một mục tiêu duy nhất – ngực của Tây Môn Vinh.

Hắn muốn một quyền định càn khôn, phân thắng bại nhưng hắn lại thấy được ánh mắt đắc ý đầy ngạo mạn tự tin của Tây Môn Vinh.

-Chả lẽ là có mưu kế

P/S: Chương này viết vội mn thông cảm :))

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN