Bạo Chúa 2
Chương 92 - Chương 92: Luyện Kim
Bên cạnh hệ thống nhiệm vụ có sẵn, Nghiệp đoàn còn có riêng một bảng treo những nhiệm vụ trắng. Trắng có nghĩa là nhiệm vụ chưa được phân cấp, hay nói cách khác, người mạo hiểm nào nhận đầu tiên sẽ đóng luôn vai trò người thu thập tình báo cho Nghiệp đoàn. Đây là những nhiệm vụ có độ tử vong vô cùng kinh khủng, bởi sự thiếu rõ ràng của nó.
Những minh chứng đẫm máu của nó văng tung tóe khắp các trang lịch sử của Nghiệp đoàn, ví dụ như vài năm trước, có một nhiệm vụ yêu cầu thu thập lông của Thỏ răng xù. Loài quái vật này là một chủng tộc hiền hòa, rất yếu đuối, nên nhiệm vụ này chỉ trả công rất thấp. Tuy nhiên khi người mạo hiểm tới nơi mới biết được có một con Thỏ răng xù đã tiến hóa lên cấp cao! Số lượng người mạo hiểm bốc hơi khi nhận nhiệm vụ này cao tới mức Nghiệp đoàn buộc phải cử một đoàn đấu sĩ đến tìm hiểu, và phát hiện ra mọi chuyện thì số lượng người mạo hiểm tử vong đã lên tới cả ngàn người!
– Cô thích cái nào?
– Tôi… cũng không biết nữa! Anh chọn hết đi!
Gatrix gật nhẹ, bắt đầu lật từng tờ nhiệm vụ. Vera là một lưỡi kiếm tốt, nhưng cần thời gian để mài, vậy nên Gatrix lựa chọn nhiệm vụ này.
– Nhiệm vụ cấp độ Bạc: Tiêu diệt Gấu đỏ lông vằn thủ lĩnh ở thung lũng Maquis.
– Giới thiệu: Gấu đỏ lông vằn là loài sinh vật cấp thấp, sống theo bầy. Cơ thể của chúng có rất nhiều giá trị, mời tham khảo sổ tay người mạo hiểm để rõ hơn. Vài tháng trước có một con Gấu đỏ lông vằn đã tiến hóa thành thủ lĩnh, đạt tới cấp trung, đem lại tai họa cho cư dân trong vùng đó.
– Phần thưởng: Bốn mươi đồng vàng, một trăm điểm cống hiến.
– Cấp độ đánh giá: Bạc
Cả hai bọn họ mới cấp Đồng nên nếu nhận nhiệm vụ này sẽ có thêm phần thưởng. Một điểm cần lưu ý nữa là thung lũng Maquis cách thị trấn này khoảng một tháng đi bộ, chừng đó thời gian là đủ để Gatrix huấn luyện Vera thành một pháp sư ổn ổn rồi. Dù sao thì cô nàng cũng có thiên phú phép thuật rất cao mà. Gatrix nghĩ ngợi một chút, lại tiện tay chọn thêm những nhiệm vụ có liên quan tới khu vực xung quanh Maquis, đằng nào cũng tiện một công đi.
Sau khi người mạo hiểm chọn xong nhiệm vụ, họ sẽ phải quay lại quầy tiếp tân để đăng ký với Nghiệp đoàn, và chỉ những người đăng ký mới có quyền nhận phần thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ!
– Xin lỗi, tôi xin được phép xác nhận lại ạ! Hai vị muốn tiếp nhiệm vụ cấp Bạc tiêu diệt Gấu đỏ lông vằn đúng không?
– Chính xác!
– Tôi xin được vượt quyền nhắc nhở hai người một câu. Đây là nhiệm vụ vượt cấp độ, và đối thủ của hai vị không phải chỉ là một con gấu thủ lĩnh, mà là cả một bầy gấu! Nếu hai vị muốn chắc chắn, có thể mời thêm các mạo hiểm gia khác để kết thành tổ đội được mà.
Gatrix khoát tay.
– Bọn ta cảm ơn lòng tốt của cô, nhưng nhiệm vụ lần này chỉ đăng ký hai người chúng ta thôi.
– Xin hỏi hai vị đăng ký theo danh nghĩa cá nhân hay tổ đội ạ?
Tổ đội là một hình thức đặc thù của Nghiệp đoàn người mạo hiểm. Một nhóm người mạo hiểm có thể tụ tập với nhau tạo thành một tổ chức gọi là tổ đội. Khi lập tổ đội, họ sẽ đăng ký với Nghiệp đoàn và được phát thêm một chiếc thẻ đặc biệt gọi là thẻ chứng nhận tổ đội. Thành tích của các thành viên sẽ được ghi nhận vào trong thẻ, giúp gia tăng thứ bậc của tổ đội. Lợi ích theo thứ bậc của tổ đội cũng giống như của cá nhân, và hai loại này có thể cộng dồn trực tiếp với nhau, nói cách khác người mạo hiểm khi thuộc tổ đội sẽ gia tăng gấp đôi lợi ích!
Nếu như vậy chẳng phải là ai cũng sẽ muốn lập tổ đội sao? Đây đúng là ý tưởng mà Nghiệp đoàn thúc đẩy, bởi con người, khi so với các chủng tộc khác trên Avalon, chẳng có nhiều lợi thế lắm. Họ không mạnh mẽ như người Thú, không nhanh nhẹn như tộc Tiên, cũng chẳng có bàn tay khéo léo như người Lùn. Thế nên chỉ có cách đoàn kết, con người mới có thể trở thành bá chủ lục địa được. Tuy nhiên, Nghiệp đoàn cũng có hình phạt rất nặng cho những nhóm lập ra cho vui. Cụ thể, những tổ đội khi giải tán thì toàn thể thành viên giảm một bậc thứ hạng!
– Như vậy tên của tổ đội sẽ là gì thưa hai vị?
Gatrix và Vera quay ra nhìn nhau. Cuối cùng Gatrix đặt lên bàn hai đồng vàng lệ phí tổ đội.
– Gọi là Tự Do!
***
Trên một cánh đồng hoang vắng, lúc này Gatrix và Vera đã nhóm xong lửa, và ngồi chờ cho thức ăn chín. Hiện tại, Vera đang ngồi thiền, cố gắng gia tăng lượng ma lực mình đang sở hữu, trong khi Gatrix hí hoáy làm gì đó với hai cây gậy phép. Không dưới một lần Vera đã thắc mắc tại sao hắn lại chọn mua hai chiếc gậy phép có khiếm khuyết rõ rệt như này, nhưng lần nào cô cũng chỉ nhận được nụ cười bí hiểm của Gatrix.
Bỗng nhiên phía sau lưng Gatrix xuất hiện một tiếng nổ đánh ầm một cái! Chỉ cần cảm nhận những hạt phép thuật tán loạn trong không khí, Gatrix cũng có thể đoán được vừa có chuyện gì đã xảy ra! Hắn mau chóng xoay người lại, lao về phía Vera, lúc này đang nằm bẹp trên mặt đất, xung quanh cháy hết thành tro bụi, mặt mũi đen sì!
– Tỉnh lại đi nhóc con! Cô không sao chứ?
Sau vài cái lay lay, cuối cùng Vera cũng chậm rãi mở mắt ra.
– Vừa rồi…
– Rồi cái con khỉ! Cô làm cái gì mà để ma lực mất kiểm soát vậy?
Ma lực mất kiểm soát là tên gọi chung để chỉ trạng thái ma lực được rót vào một mô hình phép thuật không ổn định, dẫn tới sự sụp đổ của nó và tạo thành một thảm họa phép thuật. Có thể nói đây là một bước mà bất cứ pháp sư nào rồi cũng sẽ phải trải qua, bởi trên con đường ma pháp, bọn họ chỉ như kẻ mù mò mẫm dò đường mà thôi!
– Tôi xin lỗi!
Vera cúi đầu lí nhí.
– Thôi được rồi không sao! Không sao là tốt rồi! Cô đứng dậy được không?
Vera từ tốn ngồi dậy, phủi phủi quần áo. Rất may là vụ nổ vừa rồi không làm cháy mất bộ quần áo đắt tiền mà cô mới mua, chứ không thì Vera sẽ khóc hết nước mắt mất! Nhưng Gatrix thì hiểu rõ hơn ai cả! Là nguyên tố phép thuật không muốn làm tổn thương lên Vera, nên cô mới không có chút hề hấn gì, chứ nhìn đống đồ ăn hay nồi niêu mà xem, đã tan sạch thành tro rồi còn đâu! Không hổ là người được nguyên tố tẩy rửa!
– Mà tại sao cô lại ngồi tự mày mò phép thuật thế? Những gì ta dạy cho cô đều là con đường an toàn căn bản nhất rồi mà?
– Tôi chỉ… chỉ muốn thử xem có làm được như anh không mà thôi?
– Làm gì?
Gatrix nhướn một chân mày lên.
– Thì… gọi mấy con tinh linh lửa đấy!
Gatrix câm nín không biết nên trả lời sao. Cuối cùng hắn đưa tay lên gãi đầu.
– Những cái trò xiếc này cần rất nhiều thời gian để luyện cách khống chế ma lực, trong khi hiện tại chúng ta cần cô gia tăng hỏa lực càng nhanh càng tốt. Nếu như cô muốn, ta có thể thay đổi lịch trình huấn luyện đôi chút, để cô làm quen với phương pháp điều khiển ma lực. Tuy nhiên theo ta thì hiện tại nó không thật sự cần thiết!
– Vì sao?
– Vì đó là trò để các pháp sư tối đa hóa sát thương họ có thể gây ra, trong trường hợp sức mạnh của họ đang gặp chướng ngại, chưa thể tiến thêm được. Cô hiểu chứ, thay vì đi thẳng không được thì ta tạm đi ngang, chờ khi nào đường thông thì lại đi thẳng. Như ta là một pháp sư miễn cưỡng coi là cấp thấp đi, và cả đời này cũng sẽ chỉ ở cấp thấp thôi, thế nên ta mới có thể ngồi làm mấy trò vặt vãnh này để tiêu khiển. Còn cô, con đường phía trước của cô vô cùng thông thoáng, không cần vì một hai đồng xu lẻ mà đánh đổi cả gia tài.
– Ra vậy!
Vera gật gù, nhưng nhìn vào mắt cô nàng, Gatrix biết còn lâu hắn mới thuyết phục được cô ta từ bỏ. Đành vậy, hắn sẽ giảm bớt đôi chút thời gian để giúp cô ta học cách điều khiển ma pháp, thôi thì đó cũng là một cách để củng cố tri thức mà, Gatrix tự an ủi.
– Thế còn cái vòng tròn này là gì thế?
– Ồ, nó là một sản phẩm của thuật luyện kim.
Gatrix cẩn thận đặt vào trong vòng tròn một số đồ vật, đa phần là các loại bột mà Vera chưa phân biệt được. Chiếc vòng được tạo nên từ những loại hình vẽ kì lạ, trông giống một thứ ngôn ngữ nào đó. Chúng được vẽ nên bởi một loại mực có màu vàng lấp lánh và bốc mùi hơi thum thủm, khiến Vera liên tưởng tới một số thứ và cô thật sự không muốn lại gần nó chút nào. Bên trong chiếc vòng là hai cây gậy phép nằm chỏng chơ.
– Hai cây gậy này đều có những ưu điểm và khuyết điểm riêng. Cây Hỏa diệu kia thì có độ phù hợp với phép thuật lửa rất cao, nhưng khổ cái là tuổi thọ thấp. Còn cây đá nham thạch này ngoài việc mang ra để nện người thì ta chẳng tìm thấy công dụng nào của nó cả. Vậy nên ta sẽ sử dụng thuật luyện kim để tiến hành chỉnh sửa đặc tính của hai cây gậy này.
– Còn có chuyện như thế sao?
Vera trố to mắt, không thể tin vào tai mình. Cô chưa bao giờ nghe tới một kĩ thuật thần kì như thế này bao giờ, cho dù là trong những câu chuyện nghe lỏm từ đám ngâm thơ rong trong quán rượu.
– Nguyên tắc cơ bản của thuật luyện kim là trao đổi đồng giá. Ta từ bỏ một đặc tính nào đó, để đổi lấy một đặc tính khác. Ví dụ như đá nham thạch chẳng hạn. Nó có độ tương thích cao với phép thuật lửa, nhưng lại có ma kháng cao. Bản thân đây đã là một hiện tương phi tự nhiên, nên chỉ có thể nói, trong đá nham thạch này có chứa những tạp chất, một số tạp chất gây cản trở ma pháp, một số thì ủng hộ nó.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!