Khảo Cổ Sư - Thảm sát
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
22


Khảo Cổ Sư


Thảm sát



Chương 81 Thảm sát

Lấy đội trưởng của nhóm mình ra làm bù nhìn chết thay, những thành viên còn lại lập tức bỏ trốn theo hướng ngược lại để tránh khỏi đám quái thú, tốt nhất là cần phải tiến vào bên trong động kim loại

Dù sao thì ở bên trong để đảm bảo cho việc khai thác không bị diễn ra lộn xộn, một số quy luật nhất định cũng phải được lập ra và mọi người thầm đồng ý những luật lệ đó

Những kẻ phá khỏi quy định sẽ bị mọi người truy sát và đuổi khỏi phạm vi hoạt động, hơn nữa bọn quái thú cũng không dám tiến vào quá gần trong khu vực tập trung nhiều con người, đó là lý do vì sao mà cả nhóm chạy về đấy

“ Nguyền rủa thuật : Che kín tầm nhìn”

Một loại pháp thuật được Hạt Hạt thi triển từ xa, đòn đánh bất ngờ nhờ đám bỏ chạy đang cực kỳ sợ hãi nên tác dụng khá cao, bất quá bởi vì phạm vi quá lớn giữa hai bên khiến cho hiệu quả tồn tại của pháp thuật là khá ngắn

Chỉ tầm khoảng vài giây duy nhất, nhận ra những người đang bỏ trốn trở nên hỗn loạn, thời cơ của những con quái thú đã chín muồi, bọn chúng vồ ra một cách đột ngột để cắn xé đối phương.

“ Chết tiệt, chúng ta bị tập kích rồi”

Tên nguyền rủa sư lúc nãy bán đứng đội trưởng của mình khó chịu gào lên, không nhìn thấy đường vài giây đủ để bọn họ rơi vào giữa vòng vây của đám quái thú

Mùi tanh tưởi của máu và nước dãi trong hàm răng to lớn đen ngầu kia khiến cho bọn họ dại ra, chiến đấu trong thế chủ động thì không thấy gì, nhưng bị ép lại vào một chỗ không còn nơi để phát huy thực lực thì lại là một chuyện khác

Mọi thứ như phóng to ra gấp nhiều lần, nếu như kinh nghiệm sẵn từ trước trong việc chiến đấu sinh tử cận kề thì sẽ đỡ hơn, nhưng mà nếu như mới là lần đầu tiên thì … tè ra quần cũng có khi

“ Xoẹt”

Tên thương sĩ lao lên tấn công, bọn chúng bắt đầu dàn hàng, trong số sáu người có hai người tấn công từ xa, khả năng của bọn họ trở nên bị vô hiệu hóa, trong phạm vi gần thì dường như không còn có thể chiến đấu

“ Kinh Tiên, nhanh chóng tạo ra một đường thoát thân cái đã, Mắc Lan, cô hỗ trợ cánh trái, Khương Khắc, anh hỗ trợ cánh phải, những người còn lại chiến đấu tự do và hỗ trợ, mau lên”

Mồ hôi lăn trên má, tim đập thình thịch mà phân công chiến đấu, dù sao cũng là dân lâu năm hoạt động trong môi trường đầy nguy hiểm, chút ý chí và tập trung nhỏ còn lại cũng phải có

“ RẦM”

“ AAAAAAAAAAAAAAAA”

Tấn công từ dưới đất, bao quanh bọn họ có tới hai con hổ, một con trăn, một con cự hùng, bây giờ lại thêm một con quái rết từ dưới đất mọc lên nữa

Chân của một thành viên nhóm bọn họ bị cắt đứt dã man, không chút ngần ngại tên nguyền rủa sư đá hắn ta ra làm vật thế thân cho mình, dù sao cũng không còn tác dụng , tốt nhất là nên chết đi

Bò chạy thật nhanh vội vàng cầm lấy gậy pháp thuật của mình, ma lực bắt đầu dao động, ma pháp trận nguyển rủa chuẩn bị thi triển ngay lập tức

“ Keng, keng, keng”

Cây thương dài to lớn liên tục va chạm vào hàm răng khổng lồ của con hổ đối diện, thân hình nó to lớn hơn anh gấp bốn đến năm lần, một lúc phải đối phó với hai con liên tục nhào lên cắn có chút khó khăn

Phía đằng sau lẫn trốn sau thân hình to lớn của hai con hổ chính là một con trăn lâu lâu xà ra cắn lấy Kinh Tiên, may mắn là có thêm Mắc Lan và Khương Khắc hỗ trợ hai phía nên cũng đảm bảo

Bất quá bởi vì việc phản bội diễn ra liên tục, Kinh Tiên cũng không tài nào có thể thả lỏng bản thân, chỉ cần một trong hai người bên cạnh từ bỏ hổ trợ là anh sẽ lập tức ra đi không còn một mảnh thịt

Tập trung quá nhiều khiến cho Kinh Tiên không tài nào có thể tạo ra một con đường bỏ chạy, áp lực rất cao, hơn nữa còn có một số người đang rình rập tấn công bọn họ từ nãy giờ, thoát ra khỏi đám này thì cũng sẽ gặp một đám khác

Bọn họ đang ở trong nổi tuyệt vọng …

“ Khốn kiếp, Kinh Tiên, mày có chiến đấu dứt khoát lên được không, chết tiệt, không nhanh lên cả lũ sẽ chết ở đây đấy”

Giọng của tên nguyền rủa sư đang thi triển pháp thuật khiến cho Kinh Tiên càng lúc càng ghê tởm, cái nhóm này không còn là gia đình của anh nữa, nhìn vào trong đôi mắt âm độc của đối phương anh có thể dễ dàng nhận ra

Hắn ta sẽ không một chút ngần ngại nào đem anh ra làm vật thế mạng, muốn một mình bỏ trốn, mơ đi …

“ ROẸT”

Đột ngột né đi đòn tấn công của con hổ, hai con giống như mất đà, để cho bọn chúng xâm phạm vào trong phạm vi lãnh thổ của mình, con gấu lớn đằng sau đang không ngừng tạo nên rung chuyển

Cố gắng trốn thoát khỏi cả con rết mà vừa phải suy nghĩ cách bỏ chạy, tên nguyền rủa sư lập tức không ngờ bản thân lại bị phản bội

“ GẶM”

“ Khực”

Nữa phần đầu bay lên trên trợn mắt nhìn xuống hạ thân của mình đứt lìa rơi vào trong miệng con hổ, hai con lao vào cùng nhau xâu xé toàn bộ cơ thể của hắn ta một cách tàn bạo

Chỉ vài miếng cắn duy nhất toàn bộ cơ thể tên nguyển rủa sư đã hoàn toàn bị nuốt trọn vào cơ thể hai con quái thú to lớn, con trăn từ đằng xa nhận ra phần đầu vẫn còn để sót lại, mùi máu kích thích lưỡi nó xà tới

Hai người Mắc Lan và Khương Khắc nhìn thấy con quái thú chặn trước mặt bỏ qua bọn họ, không một ai quyết định quay người lại hổ trợ mà lập tức dứt khoát tăng tốc rời đi

Kinh Tiên bị dồn vào bên trong ngục tù không lối thoát, anh nhìn vào hai người đồng bọn còn lại của mình đang bỏ trốn rời đi không chút lo lắng khiến anh phải bật cười

“ Ha ha ha ha ha hah ah ah ah ah ahaha …”

“Ha ha ha ha ha hah ah ah ah ah ahaha ………..”

Nụ cười điên cuồng và mếu máo của Kinh Tiên trở nên tuyệt vọng và đáng thương khiến nhóm Hắc Lam không dám nhìn thẳng, sự tàn ác và tranh giành mạng sống thật sự rất là khốc liệt

Đối với những kẻ chưa thạo đời ra ngoài này không khác gì miếng mồi ngon cho bầy thú hoang dã, cho những người khát máu điên cuồng

Để thân mình trôi vào trong cái bụng của bầy quái thú, Kinh Tiên thậm chí còn không muốn gào thét nữa, anh không còn phải sợ hãi nữa, bởi vì cái chết đang đến chính là một điều hiển nhiên

“ Mệt … mỏi quá … rồi”

“ Goàm …. Ực ….”

Cơ thể bị cắt đứt thành nhiều phần, dòng lệ đang chảy ra cùng với máu tươi đỏ ngầu, anh bình thản đón nhận lấy cái chết của bản thân và nhìn vào những kẻ mà mình đã tin tưởng là đồng đội

Nếu như có kiếp sau, chắc chắn anh sẽ không bao giờ làm mạo hiểm giả nữa, sống một cuộc sống bình dị phía bên ngoài … hẳn là sẽ tốt hơn nhiều

“ Hắc Lam, đừng có nói với chúng ta là ngươi sợ hãi rồi đấy, nên nhớ, thương hại cho đối thủ là đang giết chết bản thân !”

Đột ngột mở miệng nói, Thiên Tâm như gõ một hồi chuông thức tỉnh những thành viên của Nanh sói dong binh đoàn trở lại, nếu như chỉ bởi vì đối phương bị giết chết một cách tàn bạo mà bọn anh nương tay hoặc không đành lòng

Vậy thì kẻ tiếp theo sẽ phải chết chính xác là bọn anh, không một ai khác có thể sống sót với một tâm trạng nữa vời ở ngoài này

“ Ta … ta biết ..”

“ Vậy sao , vậy thì tốt, Dục ca, Mẫn Mẫn, xử lý nốt hai người còn lại thôi, bầy quái thú không lâu nữa sẽ tiến về phía chúng ta, tốt nhất là phải phân công thật chính xác trước khi đối đầu !”

Không thèm quan tâm đến nhóm người ở bên cạnh mình nữa, anh đã nhắc nhở bọn họ một lần rồi, nếu như không tự mình thoát ra khỏi cái bóng của bản thân, bọn họ sẽ không tồn tại được

Đáp xuống mặt đất, Minh Dục không chút ngần ngại cầm cây búa của mình giộng một đòn thật mạnh xuống người con ả bỏ trốn, là một người con gái, Mắc Lan hoàn toàn không đáng được ông thương tình

Triệt để và mạnh mẽ, cả cơ thể bị oanh sát cho không còn gì

“ OÀNH”

“ Bịch”

Đòn tấn công gây uy chấn cao khiến cho Khương Khắc bên cạnh run sợ mất thăng bằng rồi ngã xuống đất, hắn ta rất nhanh cố gắn đứng dậy và lập tức cầm thanh kiếm của mình đâm về đằng trước

Dù không thấy được đường, dù không thấy được đối phương hình dạng thế nào, nhưng chắc ăn là sẽ có một người đang ở gần muốn giết bản thân, vậy thì anh cần phải dứt khoát xử lý đối phương thì mới có thể tiếp tục sống

Bất quá, đòn kiếm chém ra không có đi một đường thẳng tuột như anh tưởng tượng, mà đó như va vào thiết bản tóe lửa điện và văng trở lại

“ KÉTTTTTTTTTTTTTTTT”

“ Leng keng”

Thanh kiếm bị đánh bật lại văng ra xa, bây giờ Khương Khắc không còn bất cứ một thứ gì có thể phòng thân, anh chỉ còn có thể chờ đợi vào sự thương hại của đối phương

Khuôn mặt trở nên mếu máo sợ hãi, cơ thể run rẩy và hắn mở miệng nói một cách ngắt quảng

“ Cầu …. Cầu xin … ta cho … ta ….”

“ Rất tiết, kẻ không ngần ngại từ bỏ đồng bạn, ta không có nghĩa vụ phải tha mạng cho ngươi”

Cặp mắt khát máu vô tình của Thiên Tâm xuất hiện từ bao giờ, khác với Mẫn Mẫn, anh đã làm quen với máu và giết người từ lâu, đối phương còn có một chút ngập ngừng, điều này là không cần thiết

Giơ thanh kiếm của mình lên, anh lạnh lùng thốt lên lời phán xét của bản thân đối với mạng sống nhỏ bé của đối phương

“ Xoẹt”

Một kiếm chém ra, đầu bay máu chảy, cơ thể hóa thành băng giá, nứt ra, rồi vỡ vụn, Băng phương kiếm pháp, thi triển !

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN