Khảo Cổ Sư - Năm học mới, thực lực thay đổi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
57


Khảo Cổ Sư


Năm học mới, thực lực thay đổi



Chương 87 Năm học mới, thực lực thay đổi

Toàn bộ Thiên Vũ đại lục được phân chia thành rất nhiều khu vực nhỏ bên trong, với Hắc Giáp Tháp là trung tâm của tất cả, xung quanh nó bao gồm bốn đại khu lần lượt có tên là Nam địa, Bắc địa, Đông địa và Tây địa

Tất cả bốn đại khu đều được bao phủ bởi Vô tận hải vực, là con biển vô tận mà Thiên Tâm luôn phải bắt tàu mỗi khi muốn tới Hắc giáp tháp, sự hình thành địa lý này cũng bị ảnh hưởng một phần bởi trận thế chiến khi xưa

Khu rừng Thánh Tích là một nơi nằm ở Bắc địa, một khu vực ẩn mà rất ít người có thể tiến vào, đại đa số chủng tộc tinh linh đều sinh sống tại đây

Đông địa là khu vực của người khổng lồ và một số chủng tộc thiểu số khác nằm ở thế chung lập, hai đại khu còn lại là Nam địa và Tây địa lại thuộc về nhân tộc và Thiên thần tộc

Minh Đô học viện nằm ở một thị trấn nhỏ thuộc Nam địa, nơi này là lãnh thổ của con người, và cũng là nơi mà hoàng gia cư trú

Bắt tàu đi một chuyến hành trình dài về tới Nam địa, Thiên Tâm lại phải tốn thời gian để thuê xe chở anh trở về Minh Đô thành, Minh đô học viện để nhập học

Quốc gia hiện tại của con người do Dạ gia đứng đầu, bọn họ là hoàng tộc cũng là người sở hữu quyền lực cao nhất, thế lực có thể nói là trải rộng khắp toàn bộ khu vực Nam địa rộng lớn

“ Tới nơi rồi sao ?”

Đứng trước tòa kiến trúc to lớn quen thuộc lúc trước, khi anh mới vào nhập học tại đây Thiên Tâm cũng có cảm giác y như lúc này, kỳ lạ nhưng lại thân quen

Bước vào bên trong học viện, anh men theo con đường cũ quay trở về khu vực ký túc xá của bản thân, ở phía nam sinh khác với phía nữ sinh, trông hoàn cảnh xung quanh không có mấy thay đổi

Vẫn khá là bừa bộn và cũ kỹ, bất quá những nơi cần vệ sinh đều được dọn dẹp sạch sẽ, bước lại gần chị quản lý khu ký túc xá, gửi ra thẻ học sinh của mình, Thiên Tâm bước trở lại trong phòng ngủ

“ Ồ, về rồi sao ? tớ cũng mới trở lại ngày hôm qua, thế nào, chuyến đi tham quan có thú vị không ? với anh họ của cậu ấy ?”

Vừa mới mở cửa ra, hình ảnh của Văn Nam đã xuất hiện không biết từ lúc nào, Thiên Tâm cũng không ngạc nhiên cho lắm, dù sao thì thời gian trở lại của anh cũng sát đít với thời gian bắt đầu học

Việc thằng nhóc này xuất hiện trước ở trong phòng cũng là điều hiển nhiên, thấy Văn Nam hỏi về chuyến đi của bản thân, Thiên Tâm cảm khái không biết phải trả lời ra sao, Aaaa ~ phải nói là có rất nhiều chuyện xảy ra luôn

“ Cũng không tệ lắm, khu tân binh khá là đông đúc, hơn nữa quái vật tầng cao thông minh hơn nhiều so với những con ở tầng dưới !”

Nhảy thẳng lên giường ôm lấy nệm và gối, ngửi ngửi một chút hương vị của những món đồ, anh chỉ cảm thấy được mùi của xà phòng và vải mới, xem ra đồ đạc trong phòng cũng được thay đổi sạch sẽ

Thôi kệ, anh sẽ lưu lại mùi hương của mình lại trong căn phòng này, hắc hắc, ta lăn lăn lăn lăn lăn, lăn lăn lăn rồi lại lăn …

“ Nè, đang làm cái quái gì thế ?”

“ Đừng quan tâm làm gì …”

Nhíu mày với động tác kỳ lạ của Thiên Tâm, hành động cứ như là trẻ con của cậu khiến Văn Nam phải đổ đầy hắc tuyến thấp giọng hỏi

Không quan tâm lắm đến bạn mình, anh vẫn cứ như trẻ con cuộn mình lại trên giường, trước khi trở về trong đầu của anh phải tính toán rất nhiều chuyện, có rất nhiều điều phải lo cũng như tìm hiểu

Bất quá một khi trở về căn phòng của mình, Thiên Tâm lại cảm thấy nhẹ bổng cả người, thoái mái nằm gục xuống giường cảm thấy an toàn rồi đánh một giấc thật sâu

Giống như muốn gột bỏ toàn bộ mệt mỏi của mình trong chặn đường dài vừa rồi, Văn Nam ngồi ở xa thấy vậy cũng chỉ đành cười trừ

“ Ngủ ngon !”

Lại gần xoa đầu đối phương vài cái, xúc cảm đúng là thích thật, chắc là anh cũng nên ngủ một giấc mới được, còn chuyện dọn phòng thì cứ để sau vậy

Hai đứa nhóc nằm ở trên hai cái giường to lớn, mặc kệ cho ngày mai là ngày phải vào học, bọn họ thản nhiên thoải mái nằm ngủ ngáy khò khò bất kể mọi chuyện.

Đợi cho mãi đến tối đêm, mặt trời đã lặn xuống và màn đêm trở nên âm u, Thiên Tâm mới thức giấc bước xuống giường, anh nhìn thoáng qua viên Rubik màu nâu mình vừa mới đem về

Hiện tại thì không cần phải lo lắng nhiều về khối mảnh ghép lịch sử này, thật hên là khối Rubik lần trước có một phần liên quan tới anh, vậy nên bản thân không phải chịu quá nhiều thiệt hại để vượt qua

Bây giờ lại gặp phải một khối Rubik khác, ngoại trừ việc tìm hiểu xem nó ghi chép thông tin về gì và ở đâu, anh còn phải tu luyện mạnh mẽ để có đủ thực lực bước đi bên trong tìm hiểu những lịch sử đó

“ Đi tắm cái đã”

Xoay người tiến vào trong phòng tắm, cởi đồ để lộ ra thân hình mảnh mai nhưng hữu lực của mình, Thiên Tâm tiến vào trong bật nước kỳ cọ tắm rửa

Thay vào mình bộ độ mới mẻ, áo thun màu trắng và quần cộc thoải mái, mái tóc màu hạt dẻ vẫn còn hơi thấm nước

Quấn lại bằng chiếc khăn màu trắng buộc ở trên đầu, Thiên Tâm bắt đầu moi ra những cuốn sách cũ kỹ ngồi vào một phía góc giường chậm rãi đọc

“ Mấy giờ rồi vậy ?”

Từ trên giường của mình thức giấc, cảm giác thanh bình và mùi hương của cây cỏ toát ra từ người Thiên Tâm không khỏi khiến Văn Nam cảm thấy bình thản, bước ra khỏi giường với khuôn mặt còn hơi ngái ngủ

Đưa tay lên che miệng hỏi thời gian, tranh thủ chưa đến ngày mai anh quyết dọn sạch lại căn phòng mình, phía Thiên Tâm thì không có đồ đạc gì, nhưng bên anh thì có phần hơi nhiều

“ Khoảng hơn chín giờ rồi, có cần giúp một tay không ?”

Gấp cuốn sách của mình lại, nhận lấy cái chổi lau của đối phương, anh có hơi ngạc nhiên trước thái độ không chút nào ngại ngùng của Văn Nam, từ khi nào mà tên này trở nên mặt dày đến vậy

Phụ dọn lại tất cả, tới tầm khoàng mười hai giờ đêm, hai người mới ngồi lại nói chuyện với nhau một lúc, lúc nãy cũng đã ngủ rồi , phòng cũng đã dẹp nên giờ cả hai có phần hơi rãnh rỗi

“ Mấy tháng nghỉ ngơi có tiến bộ hơn được chút nào không ? đừng có mà đi tham quan với anh họ là quên luôn việc luyện tập a !”

Một khi nói chuyện thì bọn họ lại nhắc đến tu vi và những câu chuyện chiến đấu, mạo hiểm thế nào, đánh đấm hưng phấn ra sao

“ Tất nhiên là không rồi, tớ gần đột phá Kiếm linh rồi, cậu thì sao ?”

Ôm lấy cái gối trước mặt, nằm trên giường ngước đầu nhìn về Văn Nam, uống miếng nước và chút bánh ngọt có sẵn trong phòng

Cuộc trò chuyện giữa những kiếm sĩ thiên tài không ngờ lại bình dị đến vậy, rồi một ngày nào đó, cả hai sẽ gặp nhau ở trên khu tiên phong tại những tầng cao nhất của đại lục

Tu vi của Văn Nam không còn rõ ràng trong mắt của Thiên Tâm nữa, tuy không thể xác định cụ thể nhưng hẳn cũng đã đột phá Kiếm linh đi, tên khốn này không biết ăn gì mà tu luyện nhanh vậy

Cho đến khi cả hai dần mệt mỏi và chìm vào trong giấc ngủ, sáng ngày hôm sau chú chim non hót líu lo ngoài cửa sổ đánh thức Thiên Tâm dậy đi học, đứng bật dậy mở tung cửa sổ ra để ánh sáng chói vào

“ Đau … đau …”

Nhíu mày khi đột ngột hứng lấy ánh mặt trời, Văn Nam nhảy bật dậy, nhìn về phía trước và khung cảnh giống hệt lúc mới nhập học này, anh đột nhiên bật cười khúc khích

“ Thật là hoài niệm a, … một năm đã trôi qua, không biết khoảng thời gian ở lại trong học viện này sẽ kéo dài bao lâu ?”

Tự nói với bản thân bằng một giọng khá dịu dàng, lớp băng giá lạnh lùng trên người anh đã được tháo gỡ khá nhiều so với lần đầu, thay cho mình bộ đồng phục nhìn ra trước cửa

Cậu thanh niên nhỏ bé cùng mình đi học từ lúc mới vào giờ cũng lớn hơn nhiều, không chỉ về chiều cao hay thân xác, linh hồn và cách cư xử cũng thành thục hơn

“ Không biết sẽ kéo dài bao lâu không phải chúng ta càng nên tận hưởng khoảng thời gian này hơn đúng không ? khi mà chúng ta đầu quân vào hiệp hội hay quân đội, cuộc sống sẽ không còn như vậy nữa !”

Mở sẵn cửa chờ bạn mình, bọn họ chuẩn bị đón một ngày đi học mới với những lão sư thân thuộc, thời gian trôi, và bọn họ trở nên trưởng thành

Sớm hay muộn, mọi người sẽ tách rời ra khỏi nhau để vươn đôi cánh mình về tương lai phía trước .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN