Khảo Cổ Sư - Luyện tập thể lực
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
70


Khảo Cổ Sư


Luyện tập thể lực



Chương 2 Luyện tập thể lực

Mồ hôi chảy dọc theo cơ thể, kể từ khi học kỳ mới bắt đầu, lớp học của lão sư Thế Vinh hoàn toàn cách biệt với các lớp học khác, một quãng trường dành riêng cho lớp bọn ông học theo một cách độc nhất vô nhị

Tất cả các học sinh đều phải mang vào trong mình những bộ giáp sắt nặng nề trên người, cũng không phải là cần mang toàn bộ, một số người cá biệt giống như Thiên Tâm có thể lực khá yếu thì chỉ mang mỗi giáp tay và giáp chân mà thôi

Bọn họ ngày ngày đến lớp chỉ có việc mặc những bộ đồ nặng nề này chạy bộ mười vòng quãng trường hàng ngày, những ai hoàn thành được bài luyện tập cơ bản này mới được phép tiến vào lắng nghe giảng dạy về bộ pháp

“ Nè, được mấy vòng rồi vậy ?”

Có phần nhàm chán không biết làm gì, để giảng dạy cho hầu hết các học viên cùng hiểu rõ về kiến thức bộ pháp, Thế Vinh không hề đưa ra bất cứ những từ ngữ hay kinh nghiệm khó hiểu nào cả

Cũng vì vậy mà những kiến thức của ông khá là đơn giản và thuần túy, giúp ích cho đa số nhưng không có lợi với bản thân Văn Nam cho lắm

Chạy xoay người vừa cười vừa nói, hoàn toàn không thấy một chút mệt mỏi nào từ trên mặt tên khốn kiếp phía trước đang trêu chọc bản thân, bộ tên này rãnh không có chuyện gì làm nữa hả ?

“ 4 vòng … còn … 6 vòng … nữa …”

Hơi thở có phần ngắt quảng và đuối sức, dù cho có cố gắng tập luyện thế nào thì với thể lực yếu đuối đặc trưng của tinh linh tộc, bản thân Thiên Tâm rất ghét phải nói chứ việc hoàn thành mười vòng gần như là bất khả thi

Những học viên khác trong lớp ai nấy đều có luyện sơ qua về thể lực cơ bản, bọn họ tuy có hơi mệt nhưng cuối cùng thì ai cũng đều có thể hoàn thành bài tập luyện chạy bộ gia tăng phụ trọng này

“ Hể ? Cố lên, chứ tớ thấy thì khóa huấn luyện thể lực không dừng ở đây đâu !”

Cười cười trả lời, Văn Nam vừa dẫn trước Thiên Tâm vừa suy nghĩ, khoảng chừng một chặp sau anh thần bí hề hề nhìn vào phía trước, cơ thể của thằng bạn cùng phòng anh khá là mãnh khãnh, không biết mấy ngày sau sẽ thế nào nhỉ ?

Mang trong mình phụ trọng gần năm mươi kg, nếu như chạy nhanh thì tầm khoảng hai ba tiếng thì Văn Nam cũng cảm thấy mệt, bất quá giờ anh cũng không quá quan tâm về kiến thức cơ bản của Thế Vinh

Bước từng bước thật chậm đứng trước mặt làm động lực cho đối phương, cố gắng mở miệng cười thật tươi để tạo không khí thật là thoải mái

“ NÀY THÌ …”

Một đấm về phía trước, đập ngay vào mặt của thằng khốn kiếp đang hả hê nhìn anh, đậu phộng nhà nó, không thấy anh đang mệt mỏi chạy bộ hay sao, ỷ là mình khỏe mạnh thì đứng đây chọc anh mày đó à ?

Cú đấm dùng lực khá mạnh, bất quá với thể lực thuần túy thì nó không khác gì con muỗi chích cả, thật sự là yếu đến không thể tưởng tượng …

“ Vừa làm gì vậy ?”

Ngạc nhiên khi đối phương giơ nắm đấm với bản thân, lúc nãy nhìn rất là hùng hồn muốn giết người luôn nhưng tại sao chạm có cái lại thu về vậy ?

“ Không … không có gì đâu”

Ngoảnh mặt làm ngơ coi như không biết gì hết, đối phương mà biết lúc nãy là cú đánh toàn lực của anh thì anh nên đập đầu vào gối tự sát mất

Cố gắng không nghĩ đến sự tồn tại trước mắt mà cứ tiếp tục chạy, bản chất của bộ pháp là cách di chuyển và nhịp điệu khi chuyển động, ứng dụng và thích nghi với điều kiện địa hình phức tạp là những gì mà anh biết đến

Thiên Tâm cảm thấy thực sự rất là mệt mỏi, bất quá anh cũng không muốn điều này là thiếu sót to lớn của bản thân, nếu đã cố gắng rèn luyện kiếm thuật rồi thì bổ sung luôn thể thuật cũng là một lợi thế tốt

Nhắm mắt lại, cảm nhận sự co giãn của từng cơ bắp bên trong, mỗi một lớp cơ đều sẽ hoạt động theo từng chu kỳ nhất định, chúng sắp xếp theo các tầng từ ngoài, giữa vào trong

Sự chuyển động của cơ bắp này sẽ dẫn đến chuyển động của cơ bắp kia, một hành động của toàn bộ cơ thể là sự tương tác giữa rất nhiều cơ để phục vụ một chức năng, tất nhiên là cũng sẽ có những cơ khác chỉ phục vụ đơn năng

“ Trong bộ phận con người, cơ nào là mạnh nhất ?”

Ngước mặt lên hỏi về phía đối diện, khuôn mặt đáng ghét của Văn Nam trong nhất thời không còn quá mức khó chịu nữa, Thiên Tâm bình tĩnh hỏi

“ Cơ nào là mạnh nhất ? vậy thì hẵn phải là cơ nhai rồi ? mà khoan, cơ chân mạnh nhất chứ nhỉ ?”

Đáp lại câu hỏi của Thiên Tâm, Văn Nam suy nghĩ trả lời, có hai phương án lựa chọn của Văn Nam, một là cơ nhai, hầu hết các con quái thú không sử dụng pháp thuật đều tấn công bằng móng vuốt và thể lực, bất quá có một địa phương cuối cùng mà bọn chúng cần phải đưa vô

Đó chính là miệng, nơi này được kết hợp giữa nhiều khối xương, và cơ nhai có thể nói là cơ mạnh nhất của cơ thể con người, còn nếu về nói cơ chân mạnh thì cũng không sai, bất quá nó gồm có rất nhiều cơ bên trong đấy

Mỗi một lần di chuyển thì chúng sẽ vận động phối hợp, thời gian để cho một cơ co hết mức rồi giãn hết mức là bao nhiêu thì anh cũng không biết, bởi vì chịu đựng qua quá trình đó sẽ rất là khó chịu

Anh không phải là người thích chịu ngược vậy nên những bài huấn luyện của ba và anh hai mình Thiên Tâm thường hay chơi chiêu trò để mà trốn tránh, bất quá bây giờ anh cần phải đối mặt với nó

“ Thế … cậu hỏi cơ mạnh nhất để làm gì ?”

Văn Nam có chút tò mò, đột ngột ngước đầu lên hỏi một câu hỏi kỳ dị làm anh không kịp phản ứng, bây giờ mới hồi thần lại anh mới bắt đầu tìm hiểu

Nhìn về phía trước, có thể coi Văn Nam là thứ mà anh ghét phải nhìn thấy nhất, bất quá cậu ta đúng là động lực khiến cậu không hề bỏ cuộc khi phải chạy bộ với phụ trọng như thế này

“ Không có gì, chỉ là xem giới hạn chịu đựng mà thôi”

Lắc lắc đầu, bản thân anh cũng không hiểu rõ mình đang nghĩ cái gì nữa, việc phụ trọng và chạy bộ có thể nói là cách rèn luyện thể lực tốt nhất, gia tăng trọng lực vào cơ thể đồng nghĩa với việc tác động vào toàn bộ các cơ bên trong

Bất quá làm như vậy thì quá lâu, đợi cho tất cả các cơ đều phát triển mạnh như nhau thì mọi người trong lớp sẽ bỏ xa anh, đồng thời dạng rèn luyện phụ trọng chạy bộ này như lời Văn Nam nói sẽ không dừng lại tại đây

Không phát triển nhanh lên thì anh sẽ bị bỏ lại

“ Giới hạn chịu đựng ?”

“ Ừm, có thể nói vậy”

Cơ được điều khiển bởi hệ thần kinh trung ương trong cơ thể, nếu tác động mạnh ta sẽ thấy đau, tác động từ bên trong thì lại không thấy điều gì, tăng cường linh lực vào cơ là cách mà chúng ta bao phủ các sợi thần kinh tránh khỏi sự ma sát

Tất nhiên là khi chiến đấu mãnh liệt thì vẫn bị tổn thương, bất quá hành động bình thường thì sợi thần kinh sẽ không bị cắt đứt hoặc bị liệt, những sợi thần kinh này miễn là nó còn hoạt động thì nó sẽ dẫn xung thần kinh truyền về đại não

Cảm giác đau là cảm giác thần kinh bị chạm thật mạnh, nói phi lý là thế chứ điều anh muốn làm là vận động các cơ tránh để các sợi thần kinh ma sát, mệt mỏi sẽ được ứ động lại vào một lần khi các cơ cùng lúc giãn, còn trong lúc bình thường nó sẽ hoạt động với hiệu suất là 120 %

Tốc độ rèn luyện vượt trên tối đa mà không phải nhận nỗi đau qua các cơn ma sát, giống như lúc mới đầu mỗi người đi tập vậy, chúng ta không nhận thấy cơn đau vào cơ thể mà nó chỉ xuất hiện vào tầm hai đến ba ngày sau

Đến lúc mà cơn đau bộc phát thì sao ?

“ Thì uống thuốc thôi chứ sao !!!”

Cúi hẵn đầu xuống, Thiên Tâm bắt đầu tìm hiểu về cách khống chế và ức chế sự mệt mỏi trong cơ thể, rèn luyện là gây áp lực vào cơ, miễn là không bị xé toạt ra quá nặng thì không sao, rách thì khâu, mà mỏi thì đã có thuốc uống

Bố tụi mày đếch sợ ai cả, tốc độ của Thiên Tâm tại trong mắt của Văn Nam bổng nhiên trở nên chậm lại một đoạn, sau đó lại đột ngột tăng dần đều lên, các cơ đang co bóp hết mức khiến anh sợ rằng cậu bạn mình sẽ gục ngã

Cách rèn luyện kỳ lạ gì thế này ? nếu cứ làm vậy thì không phải là đang phá hủy thân thể sao ?

“ Nè, … Tiểu Tâm …”

Cảm thấy không ổn Văn Nam tính cản lại, nhưng nhìn vào khuôn mặt không còn quan tâm đến ngoại giới nữa anh đành phải thở dài, cứ để cho thằng ngốc này tập luyện thế đi, đợi đến ngày thứ hai sẽ không đứng nổi đâu

Nhắc nhở bằng miệng thì không có ích gì, đợi cho đến khi ăn đau đớn thì nó sẽ tự khắc thay đổi thôi

Tăng tốc đuổi theo bước chân đang chạy nhanh dần của Thiên Tâm, tới một lúc nào đó thì cậu ta không còn tăng tốc mà giữ nguyên tốc độ vốn có, sau đó lại bắt đầu chậm dần lại ?

Dừng rồi ? Lại tăng rồi ? ơ lại giảm xuống ? bây giờ thì tốc độ ở một mức cố định rồi, nếu cứ giữ thế này có khi không chừng hết ngày sẽ hoàn thành mười vòng chạy trong ngày đầu a ! Nhưng vấn đề quan trọng là cậu ta có kiên trì được không thôi …

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN