Mỹ Nhân Tóm Lược Truyện - Đổng Song Thành
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Mỹ Nhân Tóm Lược Truyện


Đổng Song Thành


Vào đời Tống, giữa năm Thiệu Hưng, đạo sĩ Đổng Nguyên Hành có đào được một tấm bia đồng rất kỳ lạ bên một cái đình ở Tây Hồ, Hàng Châu, gần nơi có cây cầu Vọng Tiên. Trên bia có khắc chữ, hàng chữ ấy dù đã bị mờ nhưng vẫn có thể đọc được: “Tôi có một cây đào tiên, trồng được 1000 năm, không biết ai lấy cắp? Nhất định đi hỏi Đổng Song Thành.”

Theo truyền thuyết kể lại Đổng Song Thành là tiên tử đào tiên theo hầu Tây Vương Mẫu. Cầu Vọng Nguyệt chính là nơi Vương Mẫu nương nương luyên đơn đắc đạo, tự thổi kèn ngọc, cưỡi ngỗng tiên bay đi. Đồng Song Thành vốn là một mỹ nữ tuyệt sắc ở sông Tiền Đường thời đại Tây Đồng, toàn thân nàng tràn đầy ý vị linh tú. Tổ tiên của nàng vốn là quan sử triều đại nhà Thương, thanh liêm chính trực. Sau này, khi triều Thương bị diệt vong, ông định cư bên cạnh bờ sông Tiền Đường, trông một rừng đào tại đó, tết cỏ tranh là nơi ở. Mỗi khi xuân sang, cả vườn đào lại nở rộ, đỏ thắm cả một vùng, cuộc sống không khác gì chốn thần tiên. Chính cuộc sống nơi đây đã tạo nên một nàng Đổng Song Thành yểu điệu thục nữ, mê hoa đào như ngây như dại.

Đổng Song Thanh ngày càng lớn và ngày càng xinh đẹp. Có một ngày, nàng nảy sinh một ý nghĩ hết sức kỳ quặc chính là lấy hoa đào trộn lẫn với các loại cỏ thơm trên núi tạo thành một loại đan dược. Thời gian đầu sau khi làm nó có thể tham đàm hoạt khí, lâu ngày sẽ công hiệu. Dần dần, nàng cải tiên về phương thức phối nguyên liệu và phương thức luyện đan khiến cho tất cả đan dược nàng nung đều chữa trị được rất nhiều loại bệnh nội khoa. Tiếng lành đồn xa, mọi người từ khắp nơi tìm đến Đổng gia để được nàng thăm khám và xin thuốc. Từ đó, công việc của nàng bận tối ngày, không thể nào mở rộng mối quan hệ với người ngoài được. Vậy nên những lúc nghĩ ngơi nàng lại thổi kèn trúc. Nghe nói, mỗi khi nàng thổi kèn lá trúc, hàng trăm chú chim lập tức kéo đến bay lượn trên cao. Thi thoảng nàng lại cất cao tiếng hát trong trẻo của mình. “Đan Tiểu Phương” là khúc hát nàng vẫn hay hát nhất, khi ấy có rất nhiều hạc tiên bay đến lắng nghe.

Thuật luyện đan thuở ấy bắt đầu thuhút mọi người, đặc biệt là con nhà quý tộc. Họ thường chọn nơi có phong cảnh hữu tình, lợp lau cỏ làm chỗ ở, thu hút tinh hoa ngày tháng, tinh luyện chất tinh túy của trăm cây cỏ với kỳ vọng không ăn thức ăn trên trời, ban ngày có thể bay thẳng lên trời, đắc đạo thành tiên. Đổng Song Thành cũng thử làm theo mọi người. Nàng kết cỏ luyện đan ở Tây Hồ, Hàng Châu. Vì khi ấy Đạo giáo vẫn chưa được xem là một tôn giáo nên nàng cũng không được xem là nữ đạo sĩ. Vào một buổi chiều mùa xuân, nàng đã luyện được một loại thuốc có tên là “Bách hoa đan”, hương thơm khác lạ. Sau khi uống loại thuốc này, nàng liền cảm thấy trong người khoan khoái, thần khí tăng lên gấp bội. Nàng bèn lấy kèn lá trúc ra thổi,hàng trăn chú chim vây xung quanh, bay lượn thành đàn. Nàng tháy tình thần càng sản khoái, hưng phấn hơn, không kìm nổi lòng nàng cất cao tiếng hát, tiếng hat vút bay xa, dẫn dụ những chú hạc tên bay xuống thành từng bày. Nàng bèn một bước nhảy lên lưng hạc. Hạc tiên liền đưa nàng bay vút lên trời khiến mọi người ai ai cũng kinh ngạc mà đứng ngây ra xem.

Hạc tiên chở Song Thành đến một nơi rất cao và xa, nơi ấy chính là núi Côn Luân, nơi ở của Tây Mẫu nương nương. Tại đây, Song Thành là nhiệm vụ “truyền đạt” của Tây Mẫu nương nương, gần giống như thư ký bây giờ. Chỉ cần Tây Mẫu có ý chỉ gì, nàng đều phụ trách liên hệ với các chúng tiên. Thực chất công việc của Đổng Song Thành chẳng khác nào là một hầu nữ cả. Nói đúng hơn nàng chính là tiên nữ theo hầu của Tây Mẫu nương nương.Theo hầu Tây Mẫu nương nương ngoài Đổng Song Thành ra còn có ba tiên nữ nữa tên là Vương Tự Đăng, Quách Mật Hương, Kỷ Di Dung song địa vị của Đổng Song Thành có thể coi là đứng đầu trong bốn người. Thêm vào đó, nàng còn làm nhiệm vụ trông coi đào tiên, điều này chứng tỏ Tây Mẫu nương nương rất tín nhiệm nàng. Mỗi khi khai tiệc Bàn Đào tại Dao Trì, Tây Mẫu nương nương lại ban phát Đào tiên cho các vị thần tiên, công việc thu xếp này đều do Đổng Song Thành lo liệu cả.

Câu chuyện về nàng Đổng Song Thành chỉ ngắn gọn có thế nhưng trong dân gian vẫn lưu truyền một câu chuyện ít nhiều liên quan đến Đổng Song Thành. Câu chuyện này xảy ra vào đời Hán Vũ Đế. Tương truyền, Đào tiên là một loại cây dị chủng: thân, cành uốn khúc, 3000 năm kết trái một lần, vô cùng quý hiến trong tiên cung, việc chăn sóc đào tiên đều do nàng Đổng Song Thành phụ trách cả. Trong bản “Hán Vũ Đế nội truyện” có kể lại: vào sáng sớm ngày Mậu tháng 4 năm Nguyên phong thứ 5, Vũ Đế đón Tây Mẫu nương nương trước điện Thừa Hoa. Bà cùng bầy tiên nữ của mìn từ trên trời cao bay xuống và nhẹ nhàng hạ cánh. Xiêm y của bà và các tiên nữ ai nấy cũng sặc sỡ tôn lên vẻ yểu điệu thục nữ, sắc thái khoan thai, nhẹ nhàng, đậu đội mũ mào gà, đi hài hoa văn hình phượng, dung nhan tuyệt sắc, đúng là vị thần tiên. Tây Mẫu nương nương được một tiên nữ xinh đẹp dìu nhẹ bước lên điện Thừa Hoa, tiên nữ ấy chính là Đổng Song Thành. Sau khi nói chuyện cùng Hán Vũ Đế, bà đã vẽ bức tranh ngũ nhạc tặng cho ông, đồng thời sai Đổng Song Thành tặng 4 trái đào tiên cho Vũ Đế. Sau khi ăn vào, Hán Vũ Đế liền thấy tinh thần khoan khóa, cơ thể thoải mái, trong miệng tỏa hương thơm,thế là ông liền cất giữ hột đào cẩn thận để chuẩn bị đem trồng. Khi ấy, Tây Mãu nương nương cười nói:

_ Đào này 3000 năm mới ra quả, đất mỏng mà lại trồng vào mùa Hạ thì giống càng khó trồng.

Lại thêm chuyện khác, cũng ở thời Hán Vũ Đế có một người tên là Đông Phương Sóc. Nhân vật này hẳn không mấy xa lạ với chúng ta. Ông là một con người nho nhã, lấy văn cầu sĩ thế nhưng khẩu khí trong văn từ của ông lại bị Hán Vũ Đế cho là…tự cao tự đại. Vậy nên lúc đầu Vũ Đế chỉ giao cho ông ta làm công xa đại chiếu. Nhưng ít lâu sau, ông lại được Hán Vũ Đế trọng dụng, phong ông làm đại trung đại phu. Sau khi làm quan, bản tính của ông vẫn không hề thay đổi. Ngang ngược, thích trêu ghẹo các vị đại thần. Nghiêm trọng hơn nữa chính là trong một lần say rượu, Đông Phương Sóc đã tiểu tiện vào ngay các cột trong cung. Đối với quan niệm thời bấy giờ, đây là một việc làm coi thường tôn nghiêm của Hoàng đế, là việc làm không thể tha thứ được. Song Hán Vũ Đế khi ấy chỉ cười.

Tại sao lại có sự lạ như vậy? Nguyên nhân là vì Đông Phương Sóc đã 3 lần lặn lội đến núi Côn Luân để trộm đào tiên cho Hán Vũ Đế. Ông có thể lấy được đào tiên, chắc chắn có liên quan đến nàng Đổng Song Thành! Khi ấy, Đổng Song Thành đã hóa tiên 28 năm, thần tiên mãi không già, đến thời Hán Vũ Đế vẫn cứ tính là 28 năm. Ai cũng nghĩ làm thần tiên là sung sướng nhưng kỳ thực thần tiên cũng có nỗi khổ của riêng mình. Vì Đổng Song Thành chỉ là một hầu nữ đi theo Tây Mẫu nương nương nên nỗi khổ của nàng càng không thể nói ra. Rồi cho đến một ngày, một chàng trai khôi ngô tuấn tú xuất hiện, ấy chính là Đông Phương Sóc. Nơi vườn đào cô đơn, xuất hiện một chàng trái đến nói chuyện với nàng, dù bề ngoài tỏ ra lạnh lùng nhưng trong lòng, nàng cảm thấy ấm áp vô cùng. Nàng chăm chú lắng nghe những gì Đông Phương Sóc nói, gương mặt nàng lúc trắng lúc hồng, Đông Phương Sóc liền nhân cơ hội đó lấy được đào tiên. Vì công trạng ấy nên Đông Phương Soc mới dám hỗn láo trước mặt Hán Vũ Đế đến vậy.

Việc Hán Vũ Đế ăn đào và cất giữ từng hạt đào rất cẩn thận được truyện đến tận đời Minh. Theo ghi chép của “Uyển ủy dư biên”: Thời Hồng Vũ, những hạt đào cất giữ trong kho, dài 5 phân, 7 phân,trên hạt có khắc 13 chữ “Tây Mẫu ban tặng đào tiên cho Vũ Đế ở điện Thừa Hoa”.Sau đời Minh, không còn bất kỳ sử sách nào ghi chép về Tây Mẫu nương nương cũng như tiên tử theo hầu bà, Đổng Song Thành nữa.Tuy nhiên, một người pháp lực vô biên, một người tiên nữ xinh đẹp đã đi vào lòng người. Ngày nay, Hồ Dao, cầu Vọng Tiên và núi Côn Luân ở Hàng Châu khiến mọi người không thể nào quên được.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN