Nàng Chạy Được Bao Xa - Chương 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
98


Nàng Chạy Được Bao Xa


Chương 12


– Nàng đừng giận ta .

Hàn Nhi không trả lời , nàng quay qua nhìn Lý Hạo chằm chằm . Trong đầu có chút suy tư , chuyện vừa rồi ắc hẳn có vấn đề nên Hoàng Thượng đáng ghét mới mạnh tay với nàng như vậy … nhưng nàng cố nghĩ hoài cũng không biết cái tên Hán Vương đó đắc tội gì với chàng . Mà dù có tội trạng là gì thì Hàn Nhi cũng không muốn quan tâm , đôi mắt dần khép lại gục trên người chàng .

Lâm Thiên phất tay cho Lý Hạo ra ngoài , chàng ôm lấy Hàn Nhi mà vuốt nhẹ khuôn mặt đang yên giấc của nàng hiện nên đầy quấn hút , nàng cũng không có chút khản kháng .

Hàn Nhi vừa mới chợp mắt đã bị chàng vuốt ve trên mặt , nàng nhíu mày , cả người vẫn bất động nhưng âm thanh phát ra mang theo chút tức giận .

– Ngươi muốn chọc tức ta mới hả dạ sao ???

– Đừng cử động – Lâm Thiên nói rồi phủ nên bờ môi mềm một nụ hôn ướt át , day dưa một hồi lâu mới chịu nhả ra . Hàn Nhi lúc này cũng không còn sức phản kháng , nàng vẫn nằm ngoan trong lòng chàng , đến đôi mắt cũng lười biếng không chịu mở .

– Ngày mai ta sẽ đến phủ Hán Vương , không thể đem nàng theo được .

Hàn Nhi khẽ mở mắt , nhìn khuôn mặt chàng đang hiện rõ .

– Ngươi không ở đây , ta cũng không muốn ở đây .

Lâm Thiên nghe nàng nói vậy thấy rất vui mừng , tuy là không muốn để nàng lại cung một mình nhưng nếu đem nàng đi theo chắc chắn sẽ rất nguy hiểm , Hán Vương không trừng sẽ giở trò ngu xuẩn .

– Ta sẽ sớm trở về , ta sẽ cử Lý Hạo bảo vệ nàng , mọi chuyện nàng không cần phải lo lắng .

Nàng không lo lắng cũng không sợ hãi .

Sống 17 năm không có ngươi Hàn Nhi ta vẫn sống tốt , ngươi đi có vài ngày ta cũng không thể chết , chỉ là chán cái cảm giác nhạt nhẽo như vậy , giá mà kẻ ngốc như ngươi hiểu được điều này .

Hàn Nhi thở dài rúc vào khuân ngực ấm áp của chàng , mùi hương nam tính quyễn rũ thoảng qua cánh mũi đầy kích thích . Hàn Nhi bị lôi quấn như một thứ thuốc mê khiến nàng chìm sâu vào giấc ngủ .

Lâm Thiên đặt nàng nên giường , đôi tay kéo mền một cách cẩn thận thì bước ra khỏi phòng . Lý Hạo đã đứng ngoài cửa chờ lệnh , khuôn mặt cũng trở lên căng thẳng vô cùng .

– Ngươi ở lại với Hàn Nhi

Lý Hạo gật đầu , lời nói khẳng định phát ra rất kiên cường .

– Thần dù có chết cũng sẽ không để tiểu thư Hàn Nhi bị mất một cọng tóc nào .

Lâm Thiên vừa ý mỉm cười , cả người bước vào xe ngựa lên đường đến phủ Hán Vương . Trần Thiên Y thân thủ cao cường được phái theo bảo vệ chàng , Kiến Vương chỉ vừa mới đoàn tụ với Thiên Y đã bị chàng cướp người thì tức giận vô cùng nhưng cũng chỉ có thể cắn răng nhẫn nhịn .

Đoàn người đi qua một cánh rừng xanh ngắt , hai bên là dãy núi cao ngất ngưởng cảm tưởng có thể chọc đến tận trời xanh , tiếng chim hót véo von nghe rất vui tai . Trần Thiên Y nói vọng vào trong kiệu , khuôn mặt thích thú ngắm nhìn cảnh vật hữu tình xung quanh .

– Hoàng Thượng , bên ngoài rất đẹp .

Lâm Thiên nhếch miệng cười , cảnh đẹp đến đâu chàng cũng từng thấy qua , khung cảnh xung quanh dù đẹp cũng tràn ngập mùi hắc ám bao quanh , nồng nặc đến độ khiến chàng cảm thấy khó thở .

Trần Thiên Y cảm thấy xung quanh có tiếng động nhỏ , hắn khẽ nhắm mắt cảm nhận sự di chuyển của tiếng động phát ra ở hai bên sườn dốc . Lâm Thiên ngồi trong kiệu cũng đã cảm thấy có kẻ bám theo nên cũng chuẩn bị sẵn sàng , chàng không nói cho Trần Thiên Y biết là muốn thử hắn . Cao thủ như Trần Thiên Y nếu không phát hiện ra thì đúng là nên về rửa chân cho Kiến Vương .

Trần Thiên Y mở mắt , cây quạt trong tay phất lên như ám chỉ

– Dừng , chú ý hai bên – Trần Thiên Y hắng giọng , đám binh lính cũng tỏ ra cảnh giác vô cùng .

Từ hai bên đột nhiên phun ra một luồng cung tên lao đến với tốc độ cực mạnh , chỉ cần trúng một tên thì mức độ sát thương cũng vô cùng lớn . Một cung tên lao thẳng đến kiệu , Lâm Thiên nghiêng người lé cung , cung tên xuyên qua đâm thẳng vào thân cây . Chàng dùng lực chém mạnh khiến chiếc kiệu tung ra làm hai mảnh , cả người bay lên không xoay người vung kiếm làm các cung bay đến bị chặt thành từng mảnh nhỏ rơi xuống đất .

Trần Thiên Y thấy một bóng người ở phía sau , hắn lướt trên mặt hồ không một gợn sóng lăn tăn , nhẹ đến nỗi không một ai phát hiện nhưng cuối cùng lại không thể lọt qua tầm mắt của Trần Thiên Y . Hắn dùng phi tiêu lia mạnh đến chỗ Lâm Thiên , liền bị Thiên Y dùng chân đá vào thân phi tiêu khiến nó bay ngược lại lấy mạng hắn .

Lâm Thiên đáp đất , chàng quay lại nhếch miệng cười với Trần Thiên Y , lời nói phát ra không chỉ khen ngợi mà còn có ý châm chọc .

– Rất tốt , để xem phía trước ngươi chống đỡ ra sao ??

Trần Thiên Y nhíu mày , thì ra Hoàng Thượng ngay từ đầu đã biết con đường này có vấn đề nhưng vẫn đi qua , đúng là rất thú vị .

Thiên Y dùng cây quạt phe phẩy trước mặt , làn gió từ quạt thổi qua làm mái tóc hắn tung bay đầy quấn hut . Lâm Thiên nhìn hắn thấy vẻ tự đắc đang ẩn hiện cũng thấy bực mình . Chàng bước đến phía trước , cả người toát ra khí chất ngút trời có thể sát hại tất cả những kẻ giám lộ bóng cản đường .

Một luồng gió mạnh thổi đến khiến cây cối xung quanh không ngừng rít lên . Trần Thiên Y cảm thấy phấn khích vô cùng , cây quạt trong tay gập lại , cán quạt có đính một vật sắc nhọn , một thứ vũ khí vô cùng nguy hiểm .

Phía trước xuất hiện một cô gái mặc y phục màu đen , khuôn mặt bị che khuất bởi một tấm khăn mỏng .

Lâm Thiên định bước đến thì Trần Thiên Y đã xuất hiện trước mắt .

– Hoàng Thượng , để ả ta cho thần .

Vừa dứt lời , Thiên Y lướt đến chỗ ả ta , hắn dùng quạt lướt ngang qua cổ . Người đàn bà trước mắt nghiêng người tránh , từ ống tay phun ra một sợi dây lụa màu đen xiết chặt lấy cánh tay của Thiên Y . Cánh tay bị xiết đến túa máu , Trần Thiên dùng kiếm chặt đứt sợi dây đang quấn lấy tay mình .

Chàng đứng ta xa chứng kiến cảnh tượng trước mắt , khóe miệng bất giác cong lên nụ cười lạnh .

Trần Thiên Y không muốn mất mặt trước Hoàng Thượng , cây quạt được gấp trong tay đập mạnh vào từng đợt vải lụa vung đến . Ả ta nhếch miệng cười , tấm vải lụa trong tay uốn thành một vòng xoắn tuyệt đẹp đầy chết tróc bất ngờ duỗi thẳng đến chỗ Thiên Y . Trần Thiên Y nhanh tróng nhảy lên khỏi lền đất lạnh băng , đôi chân dằm lên tấm vài lụa muốn lấy mạng mình mà lướt nhẹ đến gần ả ta . Người phía trước dùng lực dật rải lụa về tạo thành một làn sóng lăn tăn có tốc độ và sức công phá vô cùng mạnh đang đuổi theo từng bước chân nhẹ như mây của Trần Thiên Y .

Ngay khi đợt sóng đáp gần đến chân của Thiên Y , cả cơ thể bay hắn bay lên khỏi dải lụa , chiếc quạt trong tay cũng mở ra vung mạnh đến chiếc cổ của ả ta

” rẹt ” âm thanh phát ra đầy ghê rợn , chiếc quạt lướt qua cổ ghim thẳng vào cành cây đối diện .

Chưa đầy 2 giây cả rải lụa tự động buông xuống , máu từ cổ ứa ra nhỏ giọt xuống nền đất . Cả thân thể ả cũng từ từ ngã phịch xuống đất .

T/G : NHỚ ĐỂ LẠI NX A 🙂

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN