[Hệ liệt]: Mộng Là Em
Chương 6 (H)
P/s: Ta đã cảnh báo từ tiêu đề chương rồi nhé, đọc rồi mà có ra sao thì đừng trách ta nha~ mà H cũng không nặng lắm đâu!
“Đủ rồi…!”. Sơ Vũ Âm khẽ gắt lên, nụ hôn ướt át của Yến Luật Ngạn liên tục rơi trên cổ cô, câu mắng định phun ra, lại nuốt về.
Yến Luật Ngạn nghĩ, cuộc sống kiềm chế đã trở thành thói quen, không ngờ có một ngày anh lại mất kiềm chế trước một người phụ nữ thế này.
Một tay kéo người cô đang nằm trên đè xuống, tay còn lại giật cái áo lót đen của cô ra, nhìn cặp ngực cup C trắng muốt, hai nụ hoa hồng nhuận sớm đã ngẩng cao đầu vì gặp lạnh. Yến Luật Ngạn vuốt ve đôi gò bồng, cảm nhận sự mềm mại truyền đến lòng bàn tay, lại như nghiện mà không nỡ buông.
Đôi mắt hơi xếch của anh nhiễm màu tình dục, lần nữa hôn xuống cổ cô, từ cổ, rồi xuống xương quai xanh khiêu gợi, nhìn nốt ruồi son ở hõm xương, anh có chút mê muội hôn lên.
Sau đó, lại ngậm lấy nụ hoa, cắn cắn nhấm nháp.
“Khốn kiếp!”. Ngực bị anh vừa căn vừa mút, vừa đau vừa nhột, nhịn không được chửi thề một cái.
Trên người cô còn mỗi quần lót với tất da chân màu đen, còn lại đều phơi bày sạch sẽ. Sơ Vũ Âm cắn răng, lại nhìn trên người anh, quần áo chỉ nhăn nhúm một chút, hừ, làm gì có chuyện cô hở hết rồi, còn anh lại kín bưng như vậy.
Không cam tâm!
Ngón tay của cô cuồng loạn cào cào cúc áo của anh, càng gấp càng loạn, nóng vội muốn dứt khoát xé ra, nhưng không đủ sức, cô tức tối, cau mày há miệng, trườn mình cắn mạnh vào trước ngực của anh.
Yến Luật Ngạn bị động tác của cô làm cho giật mình, cúi đầu nhìn, thấy nơi cô gái này cắn còn lưu lại vết son đỏ chói trên cổ áo sơ mi trắng.
Nhìn khuôn mặt của cô, nghĩ, rõ là không trang điểm sẽ xinh đẹp hơn.
Anh cúi đầu xuống, vừa hôn vừa cắn môi cô, lại giống như đang nhai môi cô.
Son môi mà Sơ Vũ Âm tốn công chỉnh sửa tô đi tô lại hơn 15’ bị trôi sạch.
Yến Luật Ngạn nhìn môi cô sưng tấy, cười khẽ một cái, mắt xếch ánh lên:
“Cô gái, gấp vậy sao?”
Sơ Vũ Âm ưỡn ngực lên, kéo cổ áo của anh đưa lại gần mình, cười quyến rũ, tiện tay cởi áo của anh ra.
Chẹp, nhìn dáng vẻ yếu ớt thư sinh vậy mà, múi bụng chỗ nào ra chỗ ấy.
Cười cười, nghĩ đến khuôn mặt của từng người Phan gia, đáy mắt còn vương chút lạnh lẽo âm ti, “Đúng vậy, gấp muốn chết rồi đây”
Phải, cô cũng gấp trả thù muốn điên luôn rồi.
Đáng giận!
Ngón tay nhỏ của cô nghịch ngợm chạy xuống trêu đùa vật nam tính giữa hai chân anh, cảm thấy nó dường như phản ứng mạnh hơn, châm biếm:
“Thì ra anh cũng có phản ứng giống như đàn ông bình thường”
“Mẹ nó, em vẫn nghĩ tôi là gay à?”
Động tác lúc nãy của cô không thể nghi ngờ gì nữa, đã đổ thêm dầu vào lửa.
Yến Luật Ngạn lần nữa cúi xuống hôn cô, âm thanh hai cặp môi quấn quýt cứ thế phát ra, còn kèm theo sợi chỉ bạc óng ánh chảy xuống rìa cổ Sơ Vũ Âm.
Quá quyến rũ rồi!
Ánh mắt Yến Luật Ngạn sầm xuống.
“Ưm, ừ…”. Đây là lần đầu tiên cô hôn đàn ông, vừa mới lạ lại mê muội.
Ánh mắt ướt át nhìn Yến Luật Ngạn, bàn tay nhỏ trượt đến hông anh, kéo khoá quần Tây của anh xuống, lấy cái vật đó ra.
Ướn thân dưới lên, trong mắt anh, cô đang gấp gáp, động tình!
“Không cần vội”
Anh kéo nhẹ quần lót của cô xuống, sờ đến đoá hoa bí mật nữ tính, thấy vẫn chưa đủ dấu vết động tình, của cô hình như hơi nhỏ.
“Nhưng tôi gấp lắm, gấp muốn chết luôn rồi đây”
Cô muốn người đàn ông mà Phan Sương Sương thích phải mất khống chế vì cô. Mắt chuyển dời đi, tay tự giác kéo một nửa tất da chân màu đen, lại cởi xuống quần lót mỏng xa mông hơn.
Thân dưới nhướn lên, một chân liều mạng vắt lên ngang hông anh, nơi tư mật sắc xuân bí mật, toàn bộ đều phơi bày trước mắt Yến Luật Ngạn, ánh mắt lại câu dẫn, nụ cười yêu mị nhẹ nhàng lay động, “Đêm nay, tôi muốn Yến tứ gia không ngủ nổi vì người ta, làm sao đây?”
Yến Luật Ngạn nắm bắp đùi của cô, vừa nắn vừa hôn môi cô.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!