[Hệ liệt]: Mộng Là Em
Chương 9
Ba năm sau.
Nhà ga Terminal số 3 – Sân bay Cao Khi – Hạ Môn.
Cổng T2, người người ào ào đi ra, chuyến bay từ tiểu bang California của Mỹ đến thành Phố Hạ Môn vừa đáp xuống. Trong số hành khách, có một cô gái Phương Đông da trắng tóc đen dài có khí chất nổi bật nhất giữa đám đông.
Cô gái có khuôn mặt xinh đẹp mỹ lệ nở nụ cười, mỗi cái nhấc tay bước chân đều toát lên vẻ quyến rũ động lòng.
Nụ cười âm lãnh, dưới ánh đèn của sân bay lại càng bừng sáng. Mái tóc đen mềm mại dài đến thắt lưng đổ xuống như thác, cô ấy xinh đẹp, đẹp đến mức không thể rời mắt.
Có vài người lén lấy điện thoại ra chụp hình.
Từng tiếng nghị luận bàn tán lọt vào tai Sơ Vũ Âm.
“Đó là ai thế? Trông giống minh tinh điện ảnh thật!”
“Cô thì biết cái gì, hiện giờ phụ nữ đều chạy sang Hàn Quốc phẫu thuật thẩm mỹ hết rồi, chắc cô gái này cũng thế thôi”
“Nhưng vóc dáng bốc lửa thế kia, không đùa được đâu, thật đó! Không làm minh tinh thì hơi phí nha”
….
Sau khi lên taxi, Sơ Vũ Âm lấy điện thoại ra gọi cho Cận Diệp – người đại diện của cô.
Đúng vậy, cô đã trở thành diễn viên, nhưng là debut vào bốn năm trước ở Mỹ, những vai diễn do cô đóng chỉ là vai nhỏ không đáng kể, cho nên danh tiếng trong nước hầu như chưa có.
Cận Diệp ở đầu dây bên kia nói: “Âm Âm, chị đã sắp xếp nơi ở cho em rồi. Nó…thực ra không phải quá tiện nghi, nhưng mà, đợi bộ phim đầu tiên của em ra mắt, chị sẽ mua một căn nhà khác tốt hơn cho em”
Cô cúi đầu nhìn móng tay sơn đỏ được chăm sóc kỹ càng của mình, “Vâng” một tiếng, thực ra, có nơi ở đã là tốt lắm rồi, cô cũng không có kén.
Vẫn hơn, là giống như lúc cô mới đặt chân đến California, không nơi ở, không bạn bè, không người thân.
Hơn nữa, còn phải chạy trốn sự truy sát của Phan gia.
Cận Diệp lại nói, “Còn nữa, chị đã giật được cho em một vai diễn rồi. Đó là vai nữ phụ thứ hai trong >, kịch bản vai này khá đặc biệt, suýt chút nữa chị còn nhầm vai Lạc Yên này là nữ chính nữa cơ, vì em còn xuất hiện sớm hơn nữ chính.” Cận Diệp dường như còn hít vào một hơi, “Tổng cộng có 1900 cảnh quay, 42 tập. Chị đảm bảo vai diễn này chính là đóng ni gót cho em. Chỉ cần em diễn hết mình, nhân khí của em chắc chắn sẽ lên cao ở trong nước”
Sơ Vũ Âm nâng khoé môi, đôi mắt quyến rũ mê người của hồ ly, đẹp không gì sánh nổi, “Vậy cảm ơn chị”
Tài xế ngồi phía trước là một bác trai ngoài 50 tuổi, ông nhìn cô gái xinh đẹp đang nghe điện thoại mà cười qua cửa kính, bỗng nhiên cảm thấy có hơi quen mắt, nhưng già rồi, không nhớ ra.
Trong bốn năm lưu lạc nơi đất khách, cô đã chạy trốn thoát chết không biết bao nhiêu là cuộc truy sát của nhà họ Phan.
Nhưng hiện tại, cô – Sơ Vũ Âm đã quay về rồi! Thù của Sơ gia…
Ba, mẹ, bà nội, con nhất định sẽ thay mọi người trả,
Bởi vì, nợ máu – trả máu.
Bọn chúng nhất định sẽ phải trả bằng máu thịt của mình.
…
Taxi dừng ở trước khu đô thị Tường Vi, sau khi trả tiền, cô liền vào trong.
Căn hộ mà Cận Diệp sắp xếp cho cô rộng 125 mét vuông, có đủ phòng ngủ phòng tắm, không có phòng khách.
“Tối nay 8h10’ ở nhà hàngMễ Thương, em nhớ chuẩn bị cho thật xinh đẹp vào, không nổi bật hơn nữ chính là được! Bên này chị vẫn còn bận vài thứ, mấy hôm nữa chị sẽ về giúp em.”
Cô nhớ lại lời Cận Diệp nói qua điện thoại, cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay, còn hai tiếng nữa là 8h.
….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!