Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh
Chương 32
“Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaah! Bạn Linh yêu dấu của tớ – cô bật cười khi đọc đến đây, thật không đỡ được con bạn mình, có chồng có con rồi mà còn như trẻ con.
Tớ và Hùng rất nhớ cậu, lắm lúc anh ấy còn khiến tớ điên lên và ghen lồng lộn bởi vì anh ấy nhắc về cậu quá nhiều. Nhưng mà nghĩ lại thì tớ cũng đã từng tra tấn anh ấy suốt mấy tháng liền vì nhớ cậu lúc hai chúng mình mới sang Pháp. Bây giờ bé Yun đã được hai tuổi nên vợ chồng tớ quyết định sẽ đưa nó về Việt Nam. Với lại đúng lúc anh Hùng muốn mở thêm một chi nhánh của công ty tại Việt Nam. Hai tuần nữa chúng tớ sẽ về, nhớ đến đón bọn tớ nhá bạn yêu dấu. À, tiện thể tìm hộ tớ một căn hộ luôn nhá, cậu đâu muốn tớ và con trai đỡ đầu yêu dấu của cậu ở khách sạn đúng không nào. Hì! Tớ iu bạn nhiều lắm lắm lắm ý. Giúp tớ đi mà, làm ơn đi mà.”. Cô bật cười vì con bạn của mình, tức chết được, hai người đó đi biệt xứ, bỏ mặc cô ở lại một mình suốt hai năm. Thế mà đến lúc về lại “bắt” cô đi tìm nhà cho nữa chứ. Đột nhiên cửa sổ yahoo chat hiện lên kèm theo cái Buzz! từ con bạn thân, giờ mới lộ diện đây.
-He he he, bạn yêu dấu. Hai tuần nữa chúng ta được gặp lại nhau rồi.
-Vâng. Cảm ơn vì đã nhớ ra tôi.
-Thôi mà. Đừng giận mà. Tớ xin lỗi vì bắt cậu tìm nhà gấp quá.
-Biết ngay mà. Vợ chồng cô bỏ đi biệt tăm đến lúc cần mới nhớ ra tôi chứ gì.
-Hì! Bạn bè mà. Giúp nhau chút đi. Tớ sẽ về luôn đấy. Nhớ bạn yêu lắm mà. Chẳng lẽ cậu không muốn xem xem con trai yêu quí của cậu lớn đến thế nào sao?
-Được rồi. Cậu dụ được tớ rồi đấy. Tìm nhà, nhưng tìm thế nào bây giờ.
-Một căn hộ chung cư hay một ngôi nhà riêng cũng được. À đúng rồi, chuyện của anh chàng lạnh lùng thế nào rồi.
-Ổn rồi.
-Ổn? Thế nào là ổn.
-Thì là ổn. Thôi, lúc nào gặp tớ sẽ kể cho.
-Anh ta đẹp trai lắm đúng không?
-Tất nhiên.
-Tất nhiên. Yêu rồi có khác. Tớ mà gặp anh ta thì thể nào cũng chết với tớ.
-Gì cơ?
-Ai bảo anh ta cướp mất trái tim cô bạn thân nhất của tớ.
-Hai ông bà bỏ mặc tôi cô đơn ở lại đây suốt hai năm trời, thỉnh thoảng mới liên lạc với nhau. Vậy mà còn nói người ta cướp mất tôi.
-Xin lỗi mà. Không cố ý mà. Cậu hãy hiểu cho con bạn nhỏ bé đáng thương này. Nếu bọn tớ không sang Pháp thì mẹ anh ấy sẽ giết cả hai chúng tớ mất. Hơn nữa, bố anh Hùng mất, anh ấy phải gánh vác trách nhiệm.
-Ai hỏi đâu mà kể lể. Cậu tới sân bay lúc mấy giờ?
-À, anh Hùng sẽ về trước một tuần để sắp xếp công việc, hai anh em đi tìm nhà luôn nhé. Tuần sau hai mẹ con tới mới về. Tám giờ sáng thứ ba, nhớ phải ra đón đấy. Còn phải ôm con trai nữa chứ.
-Con trai thế nào rồi, nhớ nó quá đi mất. Bây giờ chắc nó khác lắm nhỉ.
-Con trai trông yêu lắm. Mẹ Linh mà nhìn thấy thì chắc sẽ muốn có em bé ngay thôi.- cô bật cười.
-Trông em có vẻ rất vui.- giọng anh cất lên khiến cô giật mình quay lại.
-Anh làm em hết hồn. Sao anh cứ xông vào phòng người khác mà không gõ cửa thế nhỉ?
-Em đang làm chuyện mờ ám gì muốn giấu anh hay sao mà không cho anh vào phòng?
-Anh đừng có nghĩ lung tung nhé. Có anh mờ ám thì có, cứ như ma, thoắt ẩn thoắt hiện.- cô nói rồi quay lại với cái màn hình laptop- cái laptop của bố tặng cô lúc cô thi đỗ đại học.
-Em đang làm gì mà vui thế hả? Có thằng cha nào đang tán tỉnh em à?
-Anh càng nghĩ càng đen tối. Gia đình cô bạn thân của em sắp về Việt Nam. Hai tuần nữa.
-Cái cô bạn mà em nói hai năm rồi chưa gặp nhau ấy hả?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!