Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh
Chương 37
-Anh hạnh phúc chứ?
-Tất nhiên.- cô cay đắng khi nghe câu trả lời của anh. Cô hiểu người đàn ông đang ngồi trước mặt cô bây giờ không còn là Hoàng Bình trước kia nữa. Trái tim anh đã thực sự rung động trước cô gái ấy.
-Chúc mừng anh.
-Cảm ơn.
Anh không nghĩ mọi chuyện lại trở nên nhẹ nhàng thế khi không còn sự hận thù, căm ghét trong lòng. Từ ngày cô đến, mọi chuyện trong đời anh đã đi theo chiều hướng khác. Không còn luẩn quẩn trong cái vòng không lối thoát, không còn phải che giấu mình trong vỏ bọc ngụy tạo, không còn phải gồng mình với những thứ xung quanh. Có vẻ mọi thứ đều đơn giản hơn khi nhìn cuộc sống với con mắt bao dung. Mà phải rồi, anh cần biết cái gã vừa đưa cô về là ai. Tức chết đi được, dám ôm nhau trước cửa nhà như thế.
Cô không có trong phòng, chắc lại ở phòng Tiểu Ly rồi. Hai người đó càng lúc càng
thân thiết, không khéo anh cuối cùng lại bị con gái và vợ chưa cưới cho ra rìa thật. Trong nhà này, rõ ràng anh là kẻ yếu thế nhất rồi, phụ nữ chiếm số đông còn anh lại đơn thương độc mã.
-Cha tưởng giờ này con phải đi ngủ rồi chứ.- anh nói.
-Con đang chuẩn bị đi ngủ. Cha hôn con đi.- anh lại gần đặt một nụ hôn lên trán con bé.
-Ngủ ngon con yêu.- anh khẽ thì thầm.
-Chúc cha mẹ ngủ ngon.- con bé nói nhỏ rồi nhắm mắt, chìm dần vào giấc ngủ. Anh nhìn cô.
-Ra ngoài thôi.- anh nói rồi kéo cô ra ngoài. Đến phòng anh.
-Chị ấy về rồi sao?- cô hỏi khi anh đóng cửa phòng.
-Ừ.- anh đáp.
-Không có chuyện gì chứ?
-Không. Nói chuyện bình thường thôi. Anh không còn cái cảm giác căm ghét cô ta. Với anh, cô ta bây giờ chỉ là một người phụ nữ bình thường.
-Anh có định nói chuyện này với Tiểu Ly không?
-Anh không biết. Không biết phải nói thế nào với con bé. Anh đã trốn tránh câu hỏi của con bé nhiều năm rồi.
-Tiểu Ly cần thời gian. Cả anh cũng vậy. Em biết để quên đi những chuyện chị ấy đã làm thật khó khăn. Nhưng, dù sao chị ấy cũng vẫn là mẹ con bé. Họ là mẹ con, dù anh có làm gì cũng không thể thay đổi được sự thật này. Dòng máu đang chảy trong người con bé không chỉ là của anh mà còn của chị ấy nữa.
-Không nói chuyện này nữa. Cho anh biết, gã ta là ai? Cái gã mà em ôm ấp thân mật ấy.
-Đừng có nổi cơn ghen như thế.- cô mỉm cười đến bên anh.- Anh ấy là chồng của cô bạn thân nhất của em. Anh ấy mới về nước vài hôm. Hẹn gặp em nói chuyện thôi mà.
-Hắn là người như thế nào?
-Đừng có đa nghi thế. Anh ấy là người tốt, và…
-Và sao?
-Em nói chuyện này nhưng anh không được ghen nhé.
-Chuyện gì thế?- anh hỏi cô nghi hoặc.
-Trước đây, anh ấy đã từng yêu em.
-Gì cơ?- anh bật dậy nhưng bị cô giữ lại.
-Bình tĩnh đi nào. Đó là chuyện trước kia, bây giờ thì anh ấy là chồng của bạn thân nhất của em đấy.
-Em không yêu anh ta chứ hả.
-Anh nghĩ cái gì vậy?- cô bật cười.- Anh ấy tỏ tình với em nhưng bị em từ chối. Em chỉ cảm thấy mình có lỗi với anh ấy. Vì vậy em mới cố sức vun đắp cho anh ấy và bạn em. Ai ngờ đâu hai người họ nhanh đến thế. Em chỉ coi anh ấy như anh trai thôi.
-Vậy thì tốt. Nhưng dù là ai cũng không được bạ đâu ôm đấy như vậy. Bạn bè hay anh trai gì cũng thế thôi.
-Bây giờ em lại phát hiện ra hai người có thêm một điểm chung nữa đấy nhé. Ngày mai em phải đi tìm nhà cùng với anh ấy, anh chịu khó cô đơn vài hôm nhé.
-Ngày nào mà anh chẳng thế. Em có quan tâm đến anh đâu, suốt ngày Tiểu Ly…Tiểu Ly…Tiểu Ly. Anh tưởng anh có em sẽ không phải suốt ngày nhìn thấy cái bản mặt đáng ghét của thằng bạn “công việc”, cuối cùng thì đâu vẫn vào đấy, một ngày được gặp em nhiều nhất hai tiếng đồng hồ.
-Được rồi, thật sự anh đang muốn nói gì nào?- cô hẳn đã nhận ra ẩn ý trong những câu nói của anh.
-Đêm nay hãy ở lại phòng anh được không?- anh thì thầm trong hơi thở gấp gáp của mình.
-Em yêu anh.
Chỉ chờ có thế, anh vòng tay bế thốc cô lên giường. Để mặc cho những cảm xúc yêu thương đang tuôn trào, thấm đẫm từng ngóc ngách trong con người anh. Vòng tay cô quấn quanh cổ anh, vò mái tóc anh rối bù. Hơi ấm của cô truyền sang anh khiến trái tim đập rộn ràng khúc hát yêu thương. Những nụ hôn ngọt ngào đánh thức nỗi khao khát cháy bỏng trong anh. Sự kìm nén bấy lâu vỡ òa trong bản tình ca ngọt ngào của vũ điệu ái ân. Thế giới bây giờ là của hai người, không đau khổ, không hận thù, không nước mắt. Chỉ có tình yêu trao cho nhau, vòng tay ấm áp của cô quấn lấy anh. Chỉ có đôi môi anh khao khát, đòi hỏi. Chỉ có anh nồng nhiệt trao đi và cô đê mê đón nhận. Thế giới bây giờ chỉ toàn một màu hồng của niềm hạnh phúc và tình yêu, là ngọn lửa bùng cháy giữa hai con người khao khát yêu thương.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!