Ê, Nhók! Tao... Yêu mày! - Chương 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
128


Ê, Nhók! Tao... Yêu mày!


Chương 2


Thế
là các tiết học cũng trải qua nhanh chóng, nó cố gắng không động chạm
gì đến ” sao chổi ” vì nó nhận ra tên này có một FC hoành tráng trong
trường thật ra thì nó cũng chẳng ngán gì cái FC ấy nhưng có điều nó
không muốn đánh đấm lại trường mới vì ở trường cũ nó quá nổi tiếng và
thường xuyên được thầy hiệu trưởng viếng thăm tuy nhiên nhờ học lực nên
nó vẫn được ông chăm chước.

Giờ ra chơi, canteen trường như một nhà hàng. Chế độ ăn tự do thích gì
ăn nấy bao nhiêu cũng đc. Đây là cái thứ nó thích nhất trong ngôi trường
này. Nó len lách tìm một góc nhỏ để ngồi thì bỗng nhiên cả canteen nhốn
nháo hò hét, ham vui là bản tính của nó với lại đó cũng là một phản xạ
bình thường khi có chuyện gì đó thôi. Ngước mắt lên nhìn là bọn 3P, nhìn
bọn con gái hò hét khi bọn chúng bước xuống bậc thang nó càng thấy bực
bội. ” Có cái gì mà ghê vậy cứ ngỡ thủ tướng, cũng chỉ là bọn choai
choai “. Nó lầm bầm một cách bình thường cứ ngỡ bọn chúng lấy thức ăn ai
ngờ hình như nó nhận là bọn chúng càng ngày càng tiếng lại gần bàn nó,
chính xác là vậy “sao chổi” nhìn thẳng hướng nó rồi bước lại :


Ê!!!!!!! con nhóc kia !!- Long nắm chiếc muỗng mà nó định đưa vào miệng
lại, hất xuống đất. Khiến mọi người xung quanh đầy ngạc nhiên và im
lặng theo dõi. Hình như thật đáng thương cho những kẻ bị 3P ghét à không
chính xác là Hoàng Long nó nhận thấy những ý nghĩ ấy hiển thị qua ánh
mắt của mấy đứa nhà giàu.

– Cái gì, tôi chưa có kiếm chuyện à
nha !- Nó đứng phắt dậy bực bội phần vì chiếc muỗng bị hất vô lý phần vì
vẻ ngông nghênh của ” sao chổi “.

– Cô bé nhớ bọn này không ??- Hải nhẹ nhàng hỏi đó là phép lịch sự mà 3P dùng riêng với Long thì tùy tâm trạng.

– Sao lại không nhớ các người là sao chổi của tôi mà – nó vừa nói vừa
kênh mặt lên lườm Long ý như nó muốn nói Long dỉ nhiên là vậy rồi .

– Chờ đi bọn này không tha cho cô đâu nhá – Long đưa tay sờ vào quần áo
nó rồi phủi phủi ý như đó là một thứ bẩn thỉu gì đấy rồi cười châm
chọc. ( Trường tự do cho nên không thường mặc đồng phục chỉ cần quần áo
nghiêm chỉnh là tốt ). Nó hất tay Long ra vẻ giận dữ :

– Không
tha thì làm gì tôi nào, đánh tôi àh tôi sợ wá àh nổi da gà đây này!- nó
hiên ngang nói mặt cho Long đang tức mún xì khói, lần đầu có kẻ thách
thức đánh nhau với Long.

– Này đừng tưởng bọn này không đánh
con gái là làm tới, chưa nghe danh 3P sao ?? – Phong cũng thuộc tầng lớp
thượng lưu nên cũng có nét giống Long dù ít nói.

Đang nói
chuyện, tình hình có vẻ căng thẳng hàng ngàn ánh mắt của tất cả học sinh
dồn về bọn họ thì chuông reng vào học, có vẻ như chuông reo không đúng
lúc và không ai thật sự muốn chuông reo vào lúc này tuy nhiên cũng phải
bước vào vì trường này nghiêm về giờ học xem như tôn trọng giáo viên (
trường vừa khó vừa dễ tuy nhiên lượng học sinh đc đào tạo tốt thì đc xét
vào loại ưu so với các trường khác ). Nuốt cơn giận nó bỏ về lớp để lại
những tràng cười hả hê cho bọn con gái “mê zai” và tên ” sao chổi ”
kiêu ngạo kia. Trong một thoáng hình như nó cảm giác nó và sao chổi có
chút gì đó giống nhau và và một sự đồng cảm lạ lùng khó tả. Trời ạ !! Nó
đang nghĩ gì vậy, ai là người xem thường nó, ai là người chế giễu nó,
ai ?? Là sao chổi, thế sao nó nghĩ nó đồng cảm gì quái với tên ấy nhỉ. “
Điên thiệt rồi !! ” – Nó lẩm bẩm rồi bước tiếp lên các bậc thang.

Nó phải ngồi gần tất cả những tền ấy của nó khiến nó bực cả mình . Đang
cáu thì bỗng thầy gọi lên sữa bài .Nó nhanh nhảu leo lên bục bảng sữa
bài mặc dù hơi phân tâm vì bọn 3P đang châm chọc nó (bài này hơi hóc búa
chỉ có thần đồng mới giải được thôi) . Nhưng tay nó cứ thoăn thoắt viết
hết bảng nó lại bôi viết típ. Sax cuối cùng cũng xong, nó về chỗ ngồi :

– Cô cũng pro đấy chứ !! – Long nheo mắt cười, có vẻ như Long thấy nó là một cô bé thú vị và…..hơi đáng yêu.

– Còn phải chờ anh nói à !!!- Nó liếc Long một cái mà nó nào đâu biết
đang có người nhìn nó không chừng còn thích nó nữa rồi đấy chứ ( Đố các
bạn đấy)

Nó bước vào chỗ quay sang nhìn Trúc, Trúc vẫn hok nở một nụ cười nên nó thấy lạ bèn quay sang làm thân :

– Bạn tên gì vậy ? ( nhỏ nhẹ đến ngất ngây)

– Trúc!!. Trúc nói một cách lạnh lùng với Trúc là vậy ngoài 3P ra thì
không đi chung với ai khác nên cũng chẳng thích những kẻ nịnh nọt, a dua
xung quanh. Hơn thế nữa Trúc là người ghét nhất việc tối ngày 3P cứ ở
bar với hết cô tiểu thư nhà giàu này đến có tiểu thư nhà giàu khác. Cô
biết những cô ả ấy chỉ thích vẻ đẹp trai, nhà giàu, phong độ của 3P chứ
hiểu cái khỉ gì về họ.

Thấy thế nó không hỏi nữa. Nó thầm nghĩ :” Lại một nàng tiểu thư kiêu kì !! “. Ra về,trước cổng trường:

Nó đang ung dung bước đi thì cứ như một con khủng long bạo chú đang
đứng trước mặt khiến nó không còn thấy Mặt Trời nữa, phát cáu nó la lên :

– Oái !! tên nào vậy ?? nó la lên.

– Tên này được không ?? – Long cười nham hiểm và thích thú.

– Lại là anh à sao chổi ! Sao mà tôi cứ phải gặp anh hoài vậy ??- nét mặt hơi chán vì sao cứ đụng mặt nhau hoài.

– Con nhóc kia biết ta là ai không mà dám kêu ta là sao chổi vậy , đại
thiếu gia như ta mà để ngươi kêu thế sao!!! Ngươi là học sinh mới phải
không ??? không biết đến 3P chứ gì ??? Về search google đi !! Search
luôn cái tên LÊ HOÀNG LONG nhé !!

– Bất kể anh là đại thiếu gia
hay nhị thiếu gia gì đó tôi vẫn kêu anh là sao chổi thì sao nào!! anh
dẹp cái kiểu ăn nói của anh đi!! Cái gì mà Lê Hoàng Long, có mà Lê Hoàng
Sao Chổi !! – nó hiên ngang và làm ra vẻ nhái lời Long.

– Xem như tôi nhịn cô đi, tôi muốn hỏi cô tên gì để dễ dàng xử lí cô!!!

– Tôi tên gì thì mặt tôi nhá, mà anh hỏi làm gì thế bộ anh thích tôi à
muốn quen tôi hay sao mà ám tôi hoài vậy!! – Nó cười nham nhở.

Trời ạ một chuyện lạ xảy ra có thể nói chấn động toàn cầu mà nếu có báo
chí ở đây thì chắc lên trang nhất ở tất cả mặt báo , Đại thiếu gia Hoàng
Long của tập đoàn Long Thị đỏ mặt trước một con bé trai hok ra trai gái
hok ra gái này. Khiến cả Trúc và Phong 2 người lạnh lùng nhất cũng phải
ngạc nhiên ấy chứ.

– Tôi….. tôi mà thích cô à ĐỪNG CÓ MƠ
GIỮA BAN NGÀY NHA. Đừng có mà thấy tôi cao sang rồi…..- Long ngượng
ngùng nói. Khiến cho một người đứng gần có hơi buồn ( đó các bạn là ai
là Hoàng Hải đó ủa tôi nói cho mọi người bít lun rồi).

– Chứ
anh tưởng tôi yêu quý gì con người anh à ĐỪNG CÓ MƠ GIỮA BAN NGÀY NHA
!!. – Nó dùng tay đặt lên trán rồi phất qua vẻ đắc ý kèm theo một nụ
cười dành tặng cho Long.

– Cô….cô , đừng tưởng tôi hok dám đánh cô.- Long quát theo. Nhưg vô dụng, Long càng tức nó càng hả hê.

– Anh Long àh về thôi đừng cãi nhau nữa.- Tiếng Trúc vang lên.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN