Ê, Nhók! Tao... Yêu mày! - Chương 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
109


Ê, Nhók! Tao... Yêu mày!


Chương 14


Nó từ từ mở mắt, mở đc một lúc thì nhắm nghiền lại, chẳng nói đc câu nào, Long thấy vậy nên vội chạy kêu bác sĩ tới :

– Có thể nói cô ấy là người may mắn đấy àk hok phải là rất may mắn mới
đúng, bị đánh như vậy mà vẫn có thể sống. có thể tỉnh dậy, đây là lần
đầu tiên tôi thấy như thế!!!! Các cậu đừng lo, cô ấy mở mắt đc là tốt
rồi tại vì cô ấy mệt quá nên hok thể nói đc gì, từ từ thì cũng sẽ khỏe thôi !!!- Bác sĩ khám xong rồi nói.
– Vậy chừng nào cô ấy mới tỉnh vậy ??- Trúc hỏi.

– Khoảng 1, 2 ngày nữa thì tỉnh, mà tôi thắc mắc hok bít ai đánh cô ấy
ra thế này vậy, sức đánh của người đó sao mà mạnh quá vậy ?? – Bác sĩ
hỏi. Cả bọn im lặng hok nói câu nào cho nên bác sĩ cũng hok hỏi nữa. –
Vậy thôi các cậu cứ chăm sóc cho cô ấy đi nhé.- bác sĩ nói típ.
– Thôi các cậu về nghĩ đi, mấy ngày nay các cậu cũng đã mệt rùi !!- Long nói.

– Hok đc, cậu sao có thể chăm sóc cho ấy đc, cậu cũng đâu có khỏe gì
mấy vả lại cậu cũng đã thức suốt mấy ngày nay rồi còn gì !!- Phong nói.
– Có gì đâu, so với những gì mìn làm đối với cô ấy thì bao nhiu đây có là bao !!!- Long nhìn nó.
– Thôi bọn mìn về đi, để Long ở lại thì đc rồi !!!- Hải nói.

– Nhưng…. nhưng….!!- Trúc nói , thì bị Hải kéo ra ngoài Phong thì
hiểu ý nên cũng đi ra, căn phòng chỉ còn lại nó và Long, Long nhìn nó
rồi nói :
– Cám ơn cô!! Cám ơn cô đã tỉnh dậy!!!- Long cười hạnh
phúc, nước mắt Long lại rơi (ủa sao Long khóc hoài vậy, các bạn đừng
nghĩ Long mít ước nha, Long chỉ mít ráo thôi ), nó rơi vì hạnh phúc và
sung sướng, Long nắm tay nó và cười ( hình như lúc nào Long cũng nắm lấy
tay nó ) cứ thế cả 2 cùng chìm đắm trong giấc ngủ 2 ngày, đến khi bọn
Phong tới thì Long vẫn hok bít, thấy bọn họ ngủ ngon quá nên cũng hok nở
đánh thức, mãi đến sáng ngày thứ 3 thì :

– Long ơi, Long !!!!- Hải gọi. Long giật mình dậy :
– Cái gì, nhóc con tỉnh rồi àk !!!- Long nói làm cho cả bọn cười phá lên một trận :
– ha…ha…ha…chưa… nhóc con… của…cậu…chưa..tỉnh…ha….ha…ha…!! !- Hải nói.
– Đồ wỷ làm giật mìn vậy !!!- Long cười.
– Ủa mà sao bác sĩ nói 2 ngày cô ấy sẽ tỉnh dậy mà, bây giờ là ngày thứ 3 rồi mà!!!!- Trúc nói.

– 2 ngày rồi àk, sao các cậu hok gọi mình dậy !!!mà cũng đúng sao cô ấy
hok tỉnh dậy vậy, hỏi bác sĩ thử xem !!!- Long nói, nên Phong chạy hỏi
bác sĩ, bác sĩ khám một hồi thì nói rất khẳng định :
– Hôm nay cô ấy sẽ tỉnh dậy !!!!!!- bác sĩ cười nói.
– Ông có chắc hok ạk!!- Long hỏi.
– Chắc chắn !!!- Ông ta nhìn nó và nói. – Các cậu cứ từ từ chờ đi !!- Nói xong ông ta đi nhanh.
Cả bọn ngồi chờ, ai cũng nhìn nó, họ cứ thay phiên đi mua đồ ăn ,Long nhìn nó và chợt la lên :

– Này!! này cô ấy tỉnh rồi nè nhìn tay cô ấy nhúc nhích kìa !!!- Cả bọn
nhốn nháo chạy lại thì thấy mắt nó dần mở, môi nó cười một nụ cười như
thiên thần :
– Các người nhìn gì mà dữ vậy ( nó vẫn dữ như xưa, chẳng thay đổi )!!- Nó cười.
– Mừng cho em đấy, mừng em đã tỉnh lại !!!- Hải nói.
– Có vậy cũng mừng nữa àk !!!- Nó bĩu môi.
– Vậy đó chứ có người còn mừng gấp mấy lần bọn anh đấy !!!- Phong nhìn Long.
– Ai vậy ?? Ủa mà có chuyện gì vậy ? sao em lại ở đây ?- Nó nhìn xung quanh rồi nói.
– Là như thế này nè………. sau đó……… cuối cùng…..rồi bây giờ cậu tỉnh lại !!!- Trúc từ từ kể.
– Rồi bây giờ tên Tường đó sau rồi ???- Nó hỏi, mà đâu bít Long đang giận vì mới tỉnh dậy mà lo cho tên đểu cáng ấy rồi.]
– Bây giờ hắn chạy mất rồi và hình như cũng chuyển trường luôn rồi !!!- Hải nói.

– Chán thật sao em lại đỡ dùm một tên chó ( xin lỗi phải dùng tới cái
từ “chó” này nhưng hok có từ gì diễn tả cho đúng ) ấy nhĩ !!- Nó nói. Nó
nhìn xung quanh thì thấy từ nãy giờ Long hok nói gì nên hỏi :
– Này!!!này anh làm sao vậy thấy tôi tỉnh dậy nên anh bùn àk !!- Nó nói khích Long.
– Cô nghĩ tôi ác thế sao ??- Long nói với nó

– Giỡn thôi làm gì dữ vậy!!!- Nó tính lấy tay kéo cái mền thì phát hiện
có cái gì đó cứng cứng ấm ấm đanh siết tay nó ( hình như Long vẫn còn
nắm tay nó chưa bỏ ra ), nó nhìn thấy tay Long nên way sang nói :

Anh làm gì mà siết chặt tay tôi dữ vậy!! bỏ ra nhanh cho tôi, định nắm
hoài như vầy àk !!!- Nó nhìn Long,Long vội rút tay ra :
– Xin… lỗi
!!!- Long nói. Cả bọn ngồi cười đùa cho đến tối thì phân công ở lại
trực phòng , khỏi nói cũng bít ai rồi Long chứ ai, dễ gì Long cho ai
trực đúng hok các bạn. Cả bọn về hết chỉ còn mỗi Long và nó ở lại :
– Sao anh hok về đi!! mình tôi ở lại cũng được òy !!!!!- Nó cười nói.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN