Ê, Nhóc Cận, Em Chọn Ai? - Chương 30
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
76


Ê, Nhóc Cận, Em Chọn Ai?


Chương 30


Sau khi được cứu về, nó có cảm giác nó không nhớ cái gì đó nhưng,thiệt, vẫn chỉ là rất mơ hồ… ây da..lục tung cả đầu vẫn không nhớ ra luôn nè!Đừng nói là nó bị đãng trí nha~ Nó còn trẻ trung tươi tắn lắm a…

Ảo giác! Nhất định chỉ là chút ảo giác thôi!!

Hừm…mấy ngày hôm nay , đối với nó thì khá là thuận lợi, không gặp trắc trở hay biến cố gì hết.Việc đối diện với sáu anh là khó nhất nha! Ây da, cứ đứng trước họ là dường như nó không bình tĩnh được, không tự nhiên được như trước nữa……. hay sao ý!

Thư thì khi thấy bóng dáng nó trở về, cô khóc… ách..khóc như mưa, nước mắt và..ừm..cả nước mũi chảy ra tùm lum a…làm nó một đợt nổi da gà… hic..vì ặc…nước mũi của Thư chảy hết ra áo nó..hức …. Nó biết Thư cực kỳ coi trọng nó và nó cũng cực kỳ coi trọng Thư. ở trong trường này,nó cũng không hay nói chuyện với ai hết, lâu lâu mới nói được vài câu với mấy người khác thôi, nó với Thư toàn rủ nhau ra một góc ghế mát,mua đồ ăn rồi tám, mà nó và Thư đã tám thì á, thôi rồi, không bao giờ để ý giờ giấc gì hết trơn, tám trên trời dưới đất, tám xuyên mặt trăng xuyên lên cả sao hỏa… (Hime-ka: -.-)

————-

Sáu anh kia thì sau khi đưa nó về an toàn liền gọi Như tới ngay và luôn!…

-Nói, tại sao em phải làm như vậy? Nhi không hề gây tổn hại gì tới em mà đúng không? – Nhật nhàn nhã uống trà, không nhìn Như.

-Anh lại còn hỏi em sao? Em phải hỏi các anh trước mới đúng, từ trước đến nay, có biết bao nhiêu con nhỏ đã bị em xử như vậy rồi? Các anh lại không hề quan tâm và đả động gì tới việc đó, vậy tại sao, giờ các anh lại làm như vậy? Xen vô chuyện của em? Nó có quan hệ gì với các anh không cơ chứ? Nó quan trọng đến mức ấy sao? – Như khoanh tay trước ngực, cau có nói.

– Là anh hỏi em trước! – Nhật lạnh giọng.

-Ừm..ờ thì..tại em thấy ngứa mắt với nó thôi, hơn nữa, ai kêu nó lúc nào cũng bám dính với mấy anh làm chi? – Như hất mặt nói.

– Em thật sự nhiều lúc khiến anh bực mình, và nhiều hành động của em cũng đi quá rồi đấy! Em biết rằng cách tụi anh đối xử với Nhi như thế nào thì cũng nó thể đoán ra một phần rằng đối với tụi anh, Nhi là người có một vị trí gì đó, bất kể là vị trí gì đi chăng nữa. Vậy mà em lại cố tình làm vậy. Những lần trước, những cô gái em đã xử rồi ấy, tụi anh không can thiệp, vì tụi anh không hề có sự quan tâm gì hết, và những cô gái đó lại đều là những người hay dính lấy tụi anh, nên rất dễ dàng, tụi anh cho em tùy xử! Nhưng lần này lại khác chứ! Đối với những người có vị trí trong lòng tụi anh, dù là vị trí gì đi chăng nữa thì đó cũng là người mà tụi anh quý, em đừng bao giờ động tới họ, nghe rõ chưa? – Nhật đặt tách trà xuống, lạnh nhạt nói.

– Ư..ư…rõ… vậy..vậy..trong tụi anh, em có vị trí gì hay không? – Như bất ngờ hỏi.

– Tất nhiên là có, trong lòng mỗi người tụi anh, ai cũng coi em như là một cô em gái bé bỏng, đáng yêu! – Thiên thản nhiên nói.

Như nghe vậy thì.. cô thẫn thờ… ừ..cô biết ngay mà, cô lúc nào cũng chỉ được coi là người em gái thôi, một người em gái..hừ..cô không cần cái vị trí đó, cái cô muốn là người yêu của họ!

– Vậy tại sao các anh lại cho nhỏ đó làm thư ký Hội học sinh? Từ trước tới giờ vốn không có chức vụ đó mà! – Như.

– Lúc đó là do T.Anh quá trẻ con, muốn trả thù Nhi về vụ ở canteen hồi đầu năm học! – Long.

– Ây, sao nói tao trẻ con, chỉ là lúc đó, suy nghĩ chưa chín chắn thôi mày! – T.Anh.

– Thì khác nhau à? – Long nhăn mày.

– Khác chứ! Mà nếu nói về vụ đó thì thiệt sự anh chỉ muốn dạy dỗ nhóc ý chút thôi! – T.Anh

– Với cả, nếu em nói là ở trong Hội sinh viên không có chức thư ký thì hoàn toàn sai nhé! Ban đầu là có nhưng vì tụi anh không thích có người lạ cùng làm việc nên không cần thôi! – Bảo lên tiếng.

– Nhưng , em thấy, các anh không đơn giản chỉ là dạy dỗ! – Như

– Em đừng tò mò quá nhiều! – Nhật lạnh giọng

– Anh… em sẽ không bỏ qua cho nó dễ vậy đâu! Hừ!- Như nói rồi bỏ đi.

Mấy anh thở dài… có phải do họ quá nuông chiều cô không?

Trong số sáu người là nãy giờ chưa lên tiếng, đó là Nam. Ây da, thì là đương nhiên rồi, anh có biết gì về chuyện trước kia đâu, lúc đó anh còn ở bên Mĩ nha~

Bỗng..tiếng điện thoại kêu lên….

Nam chạy ra bắt máy…

-[a lô]

-[……]

– Hả!?? Cái gì cơ?? – Nam bỗng nói lớn…

—————–

Hôm nay là ngày mà nó phải lên phòng Hội sinh viên làm việc..

Haizz.. nhức đầu..nhức đầu…

Cạch…

Cửa mở ra..

Waaa……

Nhìn xem kìa! Kia có phải mấy thằng hotboy mà nó quen hông ta? Sao tự nhiên hôm nay thay đổi dữ dội vậy nè?

Này nhá, mọi hôm thì.. không chịu làm gì hết trơn á, nó vô là nhìn thấy ngay cái cảnh sáu người lười biếng nằm ườn ra ghế rồi, hôm nay lại rõ lạ, ai cũng ngồi vô bàn làm việc của mình, ghi ghi chép chép cái gì đó, trông chăm ơi là chăm….

Lạ! Lạ nha!

– A, nhóc mới đến hử? Vô đây, tụi anh bận quá nên không biết em đến! – Long bỗng ngẩng đầu lên và nhìn thấy nó , anh hớn hở chào đón.

” tụi anh bận quá”? . Nó thiệt sự thắc mắc là khi nói từ đó, liệu Long có ngượng miệng không?

Trời ơi… nói như thật ấy!

Nó cứ nhìn Long một lúc rồi lại quay sang nhìn mọi người.. ách..vẫn bất động. họ có vẻ rất chú tâm đến việc ghi ghi chép chép gì đó nga~

– Nè, Long, tôi.. anh nhìn xem kính tôi có bị trục trặc gì không? – Nó ngu ngơ hỏi.

– Đâu có, kính nhóc vẫn bình thường mà, có sao đâu! – Long.

– Ách..vậy các anh đang làm cái gì mà chăm chú dữ ? – Nó tò mò.

– À, chẳng qua là..chủ tịch … ổng sắp về rồi, ngày mai thôi..! – Long gãi gãi đầu.

– Chủ tịch? Chủ tịch là ai?? – Nó thiệt thắc mắc nga~

– Là bố nuôi của tụi anh và là bố ruột của Nam! – Thiệt bấtt ngờ ngẩng đầu nói

– À… mà chủ tịch đến thì đã làm sao? Cũng là bố các anh , sao phải làm như vậy? – Nó

– Haiz, nhóc không biết đó thôi, bố Quốc – chủ tịch ấy, rất nghiêm nha, tụi anh sợ lắm, mặc dù trước giờ tụi anh không có sợ ai hết, ừ.. chắc vậy á,nhưng bố Quốc thiệt sự rất đáng sợ, em gặp ông ấy, chắc sẽ ngất mất! – Nam vừa nói vừa bày ra bộ mặt …. ách trông rõ buồn cười.

Nó phì cười rồi trở lại bàn làm việc của mình như bắt đầu một ngày mới…

Mai, liệu có chuyện gì đặc biệt hay bất ngờ xảy ra hay không?

Câu trả lời: Nó không biết, tương lại mà!

Vậy , mọi người hãy cùng đón đọc chương tiếp theo nhé!

————– hết chương 30————-

Hime-ka: Ây yo, một tuần nữa trôi qua và chúng ta lại gặp lại nha~

– Hừm, có vẻ, nhân vật mang tên ‘ cu cậu Bông’ , mọi người đều đã có câu trả lời cho mình rồi phải hông?

– Ây da, Hime thấy một số bạn comment, đó là Nam ca ca… khăc khặc.. liệu đúng hơm nè?

– Vì vậy, mọi người hãy cùng Hime bước đi trên con đường để hoàn bộ truyện ” Ê, Nhóc Cận, Em , Chọn Ai ? ” nhé!!

– Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN