[ H+] Vợ yêu! Em chạy đâu cho thoát
Chương 3
Một đêm thức dậy, Thượng Vũ mơ màng đưa tay mò mẫn chỗ bên cạnh mình, cảm giác lạnh lẽo truyền đến tay hắn khiến Thượng Vũ sực tỉnh. Bên cạnh hắn chỉ là một mảng trống không, đôi mắt Thượng Vũ bắt đầu sắc lại.
Ân Tuyền, quả nhiên em rời đi từ sớm.
Thượng Vũ còn dự tính sẽ qua Ân Gia mà tìm cô, ai ngờ khi gặp Ân phu nhân và Ân lão gia, hai người mới cho hắn biết là cô đã ra sân bay sáng sớm hôm nay.
Từng lời nói như sét đánh tai hắn, Ân gia chỉ cho hắn biết rằng cô đến Anh Quốc, còn ở nơi nào thì không hề biết. Ân Phu Nhân mới nhẹ nhàng nói
” Nếu con thương nó thật lòng, hãy chờ con bé ”
Khuôn mặt hắn hiện rõ những đường hắc tuyến, khẳng định với Ân Phu nhân một điều
” Con không chờ cô ấy, đích thân con sẽ đi tìm ”
Rồi xoay người rời khỏi biệt thự Ân Gia, trong mắt Ân phu nhân, hắn là đứa trẻ ngoan hiền, có thành tích học tập rất tốt, nhìn thấy Thượng Vũ lo lắng cho con gái bà như vậy, Ân Phu nhân có chút mãn nguyện cười thầm.
” Đúng là tình yêu tuổi trẻ thật nồng nhiệt ”
Về tới thư phòng, ngay lập tức Thượng Vũ nhấc máy gọi vào một dãy số lạ, giọng nói của hắn mang theo ý tức giận cùng nguy hiểm
” Vệ Uy, ngay lập tức cùng tôi đến sân bay Đại Hưng ”
” Vâng ”
Cuộc điện thoại vừa ngắt, trên nét mặt Thượng Vũ hiện rõ tia đáng sợ.
” Để tôi xem, em trốn tôi được bao lâu. Tìm được em rồi, không thao chết em, tôi không mang họ Thượng ”
————–
Tại sân bay Đại Hưng – Bắc Kinh
Ân Tuyền nhìn vào đồng hồ, chuyến bay đến London là vào lúc 9 giờ, cô sắp phải rời khỏi thành phố này, không chỉ là quê nhà mà còn là nơi có hắn.
Thật sự thì hôm nay khi quyết định rời đi, những gì cô trao cho hắn, cô cũng không hề hối hận. Thượng Vũ là người đàn ông đầu tiên của cô, vậy đủ mãn nguyện rồi.
Ân Tuyền cũng không hi vọng hắn sẽ chờ, vì chưa chắc là cô sẽ trở lại Bắc Kinh.
Gần đến giờ xuất phát, loa thông báo mới vang lên: Chuyến bay MI20A từ Bắc Kinh đến London sẽ cất cánh trong vòng 30 phút nữa. Ân Tuyền mới kéo vali hướng máy bay mà đi đến, cầm vé trên tay, Ân Tuyền không khó để tìm đúng ghế ngồi của cô.
Tay phải chống cằm rồi nhìn xuống sân bay tấp nập người. Thẫn thờ một lúc, vô tình lại chạm được ánh mắt thân thuộc, trong giờ phút này ánh mắt đó lại sắc lạnh lạ thường. Người bên dưới là Thượng Vũ, hắn từ dưới nhìn lên đúng khoang ngồi của cô, ánh mắt của hắn như đâm thẳng vào tâm trí cô một lời nói: Tuyền, tôi sẽ tìm được em, đừng nghĩ thoát khỏi tôi.
Đến khi cảm nhận được sự di chuyển của máy bay, Ân Tuyền mới hoảng hốt mà nhướn người nhìn xuống, hai tay đặt lên tấm kính cửa sổ.
Thượng Vũ cho rằng mình đến kịp thời, nhưng ông trời thích trêu ngươi hắn, vô cớ thay lại để cô tuột mất khỏi tầm tay hắn. Đôi tay của hắn nắm thành quyền, lạnh giọng ra lệnh trở về.
Tôi nhất định sẽ lật tung cả London lên để tìm em !
Hiện tại thì chưa được, bởi vì hiện tại hắn vẫn chưa có gì trong tay, hoàn toàn là hai bàn tay trắng, hắn càng không thể tìm cô trong thời điểm này. Thượng Vũ muốn khi gặp lại cô, hắn tự tin lo toan chu toàn cho cuộc sống của cô. Vì thế, nhất định trong tương lai gần hắn sẽ không ngừng nổ lực gây dựng sự nghiệp.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!