Daddy! Mẹ Của Con Đâu? - Chương 2: Lâm Tinh Dực Nổi Đoá
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
101


Daddy! Mẹ Của Con Đâu?


Chương 2: Lâm Tinh Dực Nổi Đoá


Đang chìm trong kí ức về cô gái 7 năm trước, bỗng có một tiếng gõ cửa cắt mạch suy nghĩ của anh. Giọng ông Lý quản gia vang lên:

“Cậu Quý! Có Lâm thiếu gia đến thăm ngài.”

“Được rồi, tôi ra ngay.”

Quý Hàn Liêm thân một bộ thể thao xám đơn giản, khoẻ khoắn đi ra, mái tóc vừa gội vẫn còn hơi ướt. Cả người toát lên sự biếng nhác, không còn dáng vẻ nghiêm nghị từ đầu đến chân là tây trang đen như ngày thường nữa. Nhưng khí chất phi phàm, cao ngạo vốn có của anh không hề mất đi trái lại còn tặng thêm mấy phần quyết rũ, mị hoặc, vài giọt nước trên tóc men theo khuôn mặt tuấn tú góc cạnh như tượng tạc mà nhỏ xuống…Từng giọt, từng giọt…

Nhìn vào vô cùng bỏng mắt!

Lâm Tinh Dực ánh mắt đầy ghét bỏ nhìn anh…Hứ, lúc nào cũng chỉ được cái làm màu, ra vẻ đẹp trai, phong nhã. Ngứa cả mắt!

Quý Hàn Liêm nhìn ra suy nghĩ trong lòng của thằng bạn, ném một ánh mắt đầy khinh bỉ tới.

Cũng không nhìn lại xem, ai ăn mặc trau chuốt hơn ai!

Lâm Tinh Dực mặc một áo sơ mi đen, quần âu, đi giày da, trên tay một con đồng hồ hàng hiệu mấy trăm vạn, đeo khuyên tai bạc, mái tóc buộc đuôi ngựa dài ngang vai, dưới cằm thì cố ý để lại chút râu, trên cổ còn xăm hình rồng…

Đến nhà người khác thì tự nhiên như ở nhà mình, ngạo nghễ ngồi vắt chân chữ ngũ, tay phải kẹp điếu thuốc đang hút dở, nhìn thế nào Lâm Tinh Dực cũng trông vô cùng giống mấy cậu ấm nhà giàu ăn chơi trác táng, hào hoa, phong lưu, không sợ trời, không sợ đất, một phú nhị đại chính hiệu.

“Gì đây? Hôm nay sao lại phiền Lâm thiếu gia tự tìm đến tận cửa nhà tôi thế này?”, Quý Hàn Liêm ngồi xuống đối diện Lâm Tinh Dực, hai tay thoải mái để trên tay vịn ghế salong, ngả lưng ra sau, chân vắt chữ ngũ, trêu chọc nói.

“Hàn Liêm, ý cậu đây là không hoan nghênh tôi đến?”, Lâm Tinh Dực hình như mới có chuyện gì đó, tính tình vô cùng nóng nảy, nghe một câu trêu đùa Quý Hàn Liêm đã không giữ được bình tĩnh, đứng lên định bỏ về

“Thôi thôi được rồi, gì mà hôm nay nóng tính thế? Không đùa nữa, kể nghe xem có chuyện gì nào”

“Thằng con trai quý tử của cậu đâu rồi?”, Lâm Tinh Dực không thèm trả lời câu hỏi của Quý Hàn Liêm mà hỏi lại một câu khác chẳng ăn khớp gì cả.

“…”

“Ở đây”, Quý Hàn Liêm còn chưa kịp trả lời, một giọng nói còn non nớt nhưng đầy cao ngạo và phách lối vang lên.

“Chú Lâm, có chuyện gì không ạ?”, Quý Dịch Du cực kì ưu nhã, thân sĩ bước đến, khoé miệng nhấc lên đầy xấu xa, trông cực kì giống nụ cười đáng ghét của tên nào đó trước đấy mấy phút.

Đúng là…

“Dịch Du, cháu có biết cháu đã gây ra đại hoạ rồi không, hả?”, thấy Tiểu Du vẫn vui vẻ bình thường, không có chút hối lỗi hay biểu hiện tự trách sau vụ việc trưa hôm qua, Lâm Tinh Dực vô cùng tức giận.

Lâm Tinh Dực hiện là giám đốc đại diện công ty tạp chí “Baby Style” chi nhánh ở Trung Quốc, mà Tiểu Du chính là người mẫu nhí quan trọng của công ty.

Chẳng là người đại diện kiêm trợ lý của Tiểu Du-Mộc Di Di ngày hôm qua có chợp mắt nghỉ ngơi buổi trưa một chút. Khi tỉnh dậy thì thấy mái tóc dài mềm mượt mà cô yêu thích nhất bị cắt tơi tả, trên mặt thì lại bị vẽ chi chít bút dạ màu. Nếu là người khác thì thế cũng không đến nỗi qua nghiêm trọng, chỉ cần đi sửa lại tóc, cắt ngắn bớt đi là ok, rồi mặt rửa mặt mấy lần là được.

Nhưng “nạn nhân” của vụ này lại là Mộc Di Di. Mộc Di Di theo chủ nghĩa cái đẹp hoàn hảo, đẹp không tì vết, vô cùng cầu toàn, lại còn đặc biệt thích mái tóc được nuôi dài từ bé tới giờ, lúc nào cũng nâng như trứng hứng như hoa. Việc lần này đối với cô đó là một cú sốc tinh thần vô cùng nặng nề.

Lại nói da Mộc Di Di lại thuộc loại da vô cùng mẫn cảm, ngay cả mĩ phẩm chỉ dùng được số ít có nguồn gốc từ thiên nhiên, có độ ph không hơn không kém 5.5. Giờ lại còn là bút dạ nữa, có biết bao nhiêu là độc hại, biết bao nhiêu là chì, các chất phẩm màu, hoá học, hiện giờ cô phải vào phòng điều trị đặc biệt, vừa chăm sóc da, vửa điều trị tâm lý.

Mà Mộc Di Di ra viện cũng chắc phải cần ít nhất 4 tháng, 4 tháng có biết bao nhiêu dự án, hợp đồng quay chụp của Tiểu Du sẽ phải hoãn lại, tổn thật vô cùng nhiều kinh phí từ thuê địa điểm đến bồi thường hợp đồng.

Thực ra số tiền đó đối với Lâm Tinh Dực không phải là nhiều nhưng điều khiến anh phải tức giận đến mức nổi cáu với cậu là vì thân phận của Mộc Di Di.

Mộc Di Di là em gái của vợ chưa cưới của anh, tức là em dâu tương lai của Lâm Tinh Dực. Lâm Tinh Dực hồi trước phải tốn công tốn sức, ròng rã 4 năm trời theo đuổi, chị gái Mộc Di Di-Mộc Quỳnh Yên mới đồng ý hẹn hò, lại tốn 2 năm nữa cầu hôn giờ mới được thoả nguyện kết hôn với nàng. Theo dự định là tháng sau cưới nhưng vì chuyện của em gái mà Mộc Quỳnh Yên sinh ra giận dỗi, đòi kéo dài thời gian, không chịu cưới.

Vì chuyện này, bảo sao anh không tức giận cho được!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN