Mặt Nạ Hoa Hồng Gai
Chương 9. Trò đùa định mệnh
Người phụ nữ trang phục nhã nhặn, dù tuổi tác có lớn nhưng vẫn lộ rõ khí chất quý bà, bà ta đứng cạnh một giường, người trên giường là một phụ nữ gương mặt vàng vọt xanh xao do trở thành người thực vật hôn mê đã lâu.
_ Hiểu Đồng, con tiện nhân ngươi không ngờ có ngày này phải không? tao đã đợi con trai tao hành hạ con gái cưng của mày, làm nó đau khổ tao rất vui. Hai đứa nó ly hôn rồi, nó chịu hết nổi đau lòng nên trốn chạy nơi khác, tại sao nó không tự tử chết nhỉ? Tao thích chứng kiến sự đau khổ của nó, bây giờ tao nghĩ ra trò chơi mới, vốn dĩ là cho con gái mày nhưng mà tao không tìm được nó, tao hết kiên nhẫn chờ đợi rồi hay là mày thay con gái mày chơi đi. Trò này rất vui, tao tốn nhiều công sức mới bắt cóc mày đến đây đó
Bà ta sau khi đắc ý nói xong, cũng thuận tiện ngồi trên ghế, đưa tay chạm vào khuông mặt của người phụ nữ trên giường.
_ Lâm Nhã Thy tao có gì thua mày chứ, gia thế và nhan sắc cái gì tao cũng hơn mày, nhưng từ trung học đến Đại học, bọn hắn đều yêu thương theo đuổi mày. Thiệu Minh nói mày đơn thuần, băng thanh ngọc khiết vậy để xem chút nữa mày băng thanh ngọc khiết như thế nào… ha ha
Sau tiếng cười là đôi mắt thâm thù đại hận nhìn người trên giường.
_ Chồng mày giết chồng tao, tao sẽ cho hắn nếm trải đau khổ, tao giả chết cũng vì tránh tai mắt chồng mày, đúng như tao nghĩ, hắn tin tao chết thật, ai đời lại điều tra một người đã chết với lại lúc đó hắn còn phải lo cho con gái mày, cho mày, tâm trí đâu mà suy nghĩ đến tao, mày tin không, chút nữa mày có chết hắn ta cũng không nghĩ là tao làm. ha ha ha…
BIỆT THỰ TIẾU GIA
Tiếu Du ngồi trên xe lăng, gương mặt giận dữ, vốn dĩ ông ở nhà nhưng nghe Tiếu Sang Sang đang ở Mỹ, ông lập tức đặt vé máy bay sang Mỹ thăm và khuyên con gái trở về, nhưng Tiếu Sang Sang không về còn nói là ở Mỹ du lịch cho khuây khỏa vài ba tháng, bên đó còn có Lương Hạ, ông nghĩ cũng có lý, có Lương Hạ kế bên con gái ông hy vọng vơi đi nỗi buồn, vừa trở về nước thì nhận được tin vợ ông đang ở nhà tìm không gặp, mười phần đã bị bắt cóc.
_ Một lũ vô dụng các người ở nhà làm gì, không chăm sóc bảo vệ phu nhân
_ Thưa ông chuyện là thế này, lúc trưa có 5 người mặc đồng phục y tá và bác sĩ, nói là đến kiểm tra bệnh tình của phu nhân, mỗi ngày điều có bác sĩ y tá đến chăm sóc khám bệnh cho phu nhân nên chúng tôi cảm thấy bình thường, lúc họ rời đi tôi vẫn thấy phu nhân còn nằm trên giường. Sau đó, Sau đó tôi đem khăn ướt vào lau mặt cho phu nhân thì người đã không thấy
_ Lúc họ rời đi, ngươi có vào trong phòng xem phu nhân không hay là đứng ngoài nhìn vào? (Tiếu Du, hơn ai hết lúc này ông biết mình phải bình tĩnh xem xét)
_ Dạ, thưa, thưa … tôi …tôi đứng ngoài cửa (người giúp việc sợ run người, nói chuyện cũng trở nên tự ti và lắp bắp
_ Lúc ra họ có gì đáng chú ý không (Tiếu Du)
Tiếu Du đọc bức thư mà đối phương để lại “Cuộc đời ông có biết bao người hận, mục đích tôi không phải vì tiền mà vì ông, để xem ông tìm bà Tiếu như thế nào, chậm một giây người phụ nữ ông yêu sẽ chết”, tay ông vò nát bức thư, giọng nói cực kỳ mất bình tĩnh phát ra từ kẻ răng
_ Kẻ nào, là kẻ nào … Hiểu Đồng, bà nhất định đừng xảy ra chuyện, bọn họ là ai nhất định tôi sẽ không tha mà băm ra vứt xuống biển
Người quản gia trấn an người làm, cho họ bình tĩnh lại nếu không cứ hoảng sợ như thế này sẽ chẳng tìm ra manh mối nào
_ Bình tĩnh lại, lúc trở ra họ có mang theo gì cồng kềnh khác với lúc mới vào không?
cả đám người ngơ ngác, một người làm dường như nhớ ra được việc gì lập tức báo
_ Tôi nhớ rồi, một nữ y tá nhờ tôi lấy nước uống sau đó cô âý ngất xỉu bên phu nhân lúc sau trở ra một người nam bế cô y tá.
“Rầm” Tiếu Du đập bàn, hiểu ra, người bế đi đó chính là vợ ông, tại sao ông lại nuôi một đống người vô dụng như thế này. Quảng gia dùng tay xoay xoay huyệt thái dương
_ Tại sao các người lại ngu xuẩn đến như vậy, để người ta hiên ngang đưa phu nhân đi
“Cạch” cánh cửa từ phòng Tiếu Du mở, nam thanh niên mừng rỡ hớt hải chạy ra
_ Ông Tiếu, định vị được vị trí của phu nhân rồi, cũng may là ông gắn thiết bị tinh vi lên hoa tai của bà Tiếu
_ Cảnh sát Từ, mau xuất phát thôi, nhất định phải đảm bảo an toàn cho vợ tôi
Cùng lúc đó tại tập đoàn Huỳnh Gia Căn phòng sang trọng trang trí phong cách cách Châu Âu, lấy hai màu đen trắng làm chủ đạo, người đàn ông mang kính đen, để xấp tài liệu kèm một số hình ảnh ai đó, anh ta ngồi đối diện Huỳnh Văn vẻ mặt thản nhiên hời hợt, còn Huỳnh Văn âm trầm pha lẫn u buồn lạnh lẽo.
_ Sau một tuần lục tung cả khách sạn trong thành phố, nghiên cứu lại camera điều tra biển số xe camry mà cậu nói kết hợp với mối quan hệ của tớ thì cũng tra ra được Người phụ nữ trong hình tên là Sandy, sống tại Pháp. Là người kinh doanh nhỏ về rượu đã đến đây được hai tháng.
_ Không phải đơn giản như vậy, đúng không? Cậu nói rõ hơn đi (Huỳnh Văn)
_ Sandy đổi quốc tịch Pháp, (quang sát sắc mặt Huỳnh Văn rồi ngập ngừng nói tiếp), chú của mình bên Pháp tra ra được, trước đó người phụ nữ này tên là Lâm Nhã Thy, hình như là là mẹ của cậu, mình cũng bất ngờ, không phải mẹ cậu đã mất cách đây cũng hơn ba năm rồi ư?
Huỳnh Văn xiết chặt nắm đấm, trên mặt là tầng băng lạnh lẽo, tròng mắt hiện lên tơ máu, hắn cười nụ cười không phân định vui hay buồn mà chỉ thấy thật ghê gợn cũng thật thê lương. Cuối cùng hắn dùng gương mặt băng sơn không cảm xúc nhìn vào bức ảnh trên bàn, đưa tay chạm vào nó, lời nói không rõ hàm ý
_ Thật là hay, còn sống thật là tốt. Cứ giả chết như vậy rồi làm biết bao nhiêu chuyện đâu ai nghi ngờ và điều tra người đã chết, hay, thật là hay!
Huỳnh Văn cầm xấp tài liệu trên tay xiết chặt như muốn nát thành mảnh vụn
_ Có thật bà âý liên hệ đến đám người này đã làm như vậy
_ Đương nhiên, một người trong đó là người của tôi, thuê người hắc đạo ở thành phố này làm gì tôi điều tra rất nhanh và rõ ràng
TẠI MỘT BIỆT THỰ BỎ HOANG
Người phụ nữ cười như điên dại, ngông cuồng và đáng sợ
_ Tiếu Du, để xem thử mày đau khổ như thế nào khi con đàn bà này chết, có đau khổ như tao khi phải chứng kiến Thiệu Minh chết không?
Cặp mắt sắt bén nhìn ngoài cửa
_ Hai người mau vào đây, cưỡng bức con tiện nhân này cho tôi, các người thử chơi với người thực vật xem thực vật có phản ứng hay không
Hai người nam nhân trung niên nhìn nhau, có chút do dự
_ Nhanh làm theo lời tôi, tiền tôi sẽ trả gấp ba, thế nào
Hai người đàn ông cười đắc ý, quên đi sự do dự lúc nãy mà tiến lên
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!