Mặt Nạ Hoa Hồng Gai - Chương 8. Người phụ nữ quen thuộc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
91


Mặt Nạ Hoa Hồng Gai


Chương 8. Người phụ nữ quen thuộc


_ Sang Sang, phẫu thuật sớm cơ hội thành công cao hơn, mình nghĩ cậu cũng nên cho gia đình biết bệnh tình của cậu.
_ Không được cho cha của mình biết, Lương Hạ cậu phải giữ bí mật, cho đến khi mình chết, biết sớm một ngày không phải cha lại thêm phiền muộn một ngày ư
Tiếu Sang Sang thở dài, khuông mặt nhợt nhạt, trên cánh tay còn đang truyền dịch. Lương Hạ không khỏi đau xót.
_ Nhưng mà chuyện phẫu thuật…
_ Vài hôm nữa đi, mình muốn làm vài việc, lỡ như có chết trên bàn mỗ cũng không thấy tiết (Tiếu Sang Sang cười)
_ Cậu đó, như vậy mà còn cười nữa. Sang Sang cậu không cho người đó biết sao?
Tiếu Sang Sang trầm mặt, cười khổ
_ Biết để làm gì, thương hại mình hay là cười và bảo “Tiếu Sang đây quả báo của cô”, mình mệt rồi không còn đủ sức để chịu đựng nữa.
_ Tiểu Tuyết và An Thuyên biết chuyện của cậu rồi, ngày mai bọn họ sẽ đến thăm cậu.
_ Ừ!
Sang Sang ừ nhẹ, tay tiếp tục viết gì đó. Lương Hạ ngồi kế bên cặp mắt rưng rưng thì thào
_ Cậu lúc nào thản nhiên như vậy, cậu có thể biểu hiện chút cảm xúc ra bên ngoài được không, buồn cũng được, vui cũng được, cậu cứ bình tĩnh như vậy đáng sợ lắm!
Ngừng viết, Tiếu Sang Sang đưa tay lao đi giọt nước mắt còn trên má của Lương Hạ, yếu ơt́ trả lời.
_ Đừng khóc, mình còn ở đây mà! Việc gì đến rồi cũng sẽ đến thôi, ai mà không phải chết, có điều mình đi hơi sớm thôi, sống ngày nào hay ngày đó, thay vì ưu phiền khóc lóc làm một số việc còn có nghĩa hơn.
“Reng Reng Reng” tiếng chuông điện thoại reo Tiếu Sang Sang nghe máy
_ Em nghe đây!
_ Em khỏe không, như thế nào rồi (Giọng nói người đàn ông trầm ấm)
_ Chưa chết được, chuyện công ty anh tiếp nhận vẫn tốt chứ
Đầu dây bên kia im lặng một lúc rồi ngập ngừng nói
_ Ừ! Em, Em bệnh u não … thật ư
_ Tiếu Hạo Nhiên, kinh doanh tập đoàn Tiếu Gia cho tốt vào! Vài hôm nữa em làm phẫu thuật, em sẽ về đòi lại công ty!
_ Ừ, anh chờ!
Tắt điện thoại, Tiếu Sang Sang cũng khép quyển sổ trên tay, mỉm cười với Lương Hạ
_ Tập đoàn Tiếu Gia mình để cho Tiếu Hạo Nhiên tiếp quảng, ngạc nhiên không, anh âý không phải là con ruột của bác cả, nhưng mà rất có năng lực, cũng rất tốt với người trong Tiếu Gia. Ông Nội chỉ có cha và bác cả, bác cả không có con, Tiếu Hạo Nhiên là con riêng của vợ bác cả. Tuy không huyết thống nhưng cũng mang họ Tiếu mà.
_ Cậu nói nhiều vậy làm gì, muốn mình sau này chiếu cố Tiếu Hạo Nhiên
_ Ừ!
TẬP ĐOÀN TIẾU GIA
Tiếu Hạo Nhiên trầm ngâm ngồi trên chiếc ghế chủ tịch, chiếc ghế mà Tiếu Sang Sang đã ngồi. Không biết nghĩ gì, hắn rút trong túi ra chiếc bóp da, lặng lẽ ngắm hình người con gái bên trong chiếc bóp, người con gái đó là Tiếu Sang Sang.
TẬP ĐOÀN HUỲNH GIA
_ Tập đoàn Tiếu Gia từ khi nào do Tiếu Hạo Nhiên tiếp quảng.
Giọng nói lạnh lẽo của Huỳnh Văn làm trợ lý Dũng hơi giật mình, nhanh chóng ho hai tiếng, chỉnh lại tư thế rồi ôn nhu đáp.
_ Là ba tháng trước, nghe nói bà Huỳnh, à cô Tiếu Sang nước ngoài định cư, hình như là ở Mỹ nên tập đoàn chuyển sang Tiếu Hạo Nhiên tiếp quảng.
_ Vì sao?
Câu hỏi của Huỳnh Văn làm Trợ lý Dũng hơi động não, “Huỳnh tổng là hỏi vì sao cô Tiếu chuyển quyền sở hữu cho Tiếu Hạo Nhiên hay hỏi vì sao cô Tiếu định cư ở Mỹ”, trợ lý Dũng không dám hỏi nên quyết định trả lời cả hai lý do
_ Có lẽ nhà họ Tiếu, ngoài cô Tiếu thì chỉ còn có Tiếu Hạo Nhiên, mặc dù là con riêng nhưng anh ta cũng mang họ Tiếu và rất có năng lực. Còn còn chuyện cô Tiếu định cư bên Mỹ thì không rõ, nghe đồn rằng cô Tiếu kết hôn bên đó, mà cũng nghe đồn là cô Tiếu bị bắt giam, cũng có nguồn tin là cô Tiếu chữa bệnh, cô Tiếu …
_ Đủ rồi!
Trợ lý Dũng không biết mình nói sai cái gì nên hạ thấp đầu hơn “boss hình như giận dữ thì phải”
_ Ra ngoài đi, tôi cần yên tĩnh xem tài liệu công ty
Nhận được lệnh ra trợ lý Dũng như được giải phóng, chỉ “Vâng” một tiếng rồi đi ra. Tiếng cửa đóng lại, Huỳnh Văn một mình trong phòng làm việc
_ Hay lắm Tiếu Sang Sang, sang Mỹ định cư, kinh doanh hay là trốn sang Mỹ kết hôn cùng người đàn ông đó.
Huỳnh Văn nghiến răng giận dữ, quăn hết tất cả văn kiện trên bàn làm việc xuống, nới lỏng cà vạt lộ ra cổ aó xốc xếch có như vậy hắn mới dễ thở hơn. Cầm chìa khóa xe, hắn rời khỏi công ty, cũng không biết tại sao hắn lại chạy đến nghĩa trang, hắn chậm rãi mở cửa hướng ngôi mộ cha và mẹ hắn, từ xa hắn một bóng dáng quen thuộc, tim hắn đập loạn xạ, hắn chôn chân một chổ không bước nổi, đến khi bình phục tinh thần thì người phụ nữ kia đã đến chiếc xe camry cách đó không xa, hắn vội chạy đến chỗ người phụ nữ đó nhưng không kịp, người phụ nữ đã đi, chỉ còn lại trên ngôi mộ cha hắn một nén hương và bó hoa hồng trắng, bước vài bước đến ngôi mộ mẹ hắn thì hoàng toàn trống trơn không hoa cũng không hương. Hắn quay trở về với tâm trạng cực kỳ hổn loạn “người phụ nữ kia, nữa bên mặt rất giống, dáng người đó rõ ràng rất giống với … mẹ”
_ Điều tra cho tôi việc này …
Cúp điện thoại hắn nghĩ hắn thật sự điên rồi, lại điều tra một người đã chết mà người đó lại chính là mẹ hắn.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN