Mặt Nạ Hoa Hồng Gai
Chương 7. Nhớ em và quá khứ
Huỳnh Văn điên cuồn làm việc, làm đến tận khuya, hắn ngủ tại công ty, trợ lý Dũng kinh ngạc khi nhận được lệnh mua đồ cá nhân cho Tổng tài “Huỳnh Tổng định ở công ty luôn ư”. Huỳnh Văn sợ hãi khi về nhà. Một ngày, hai ngày, rồi ba ngày … Một tháng, hai tháng, rồi đến ba tháng hắn cũng điên cuồn làm việc, đọc tư liệu, uống rượu tiếp đối tác đến say mèm hắn vẫn không chịu về nhà mà ngủ tại công ty. Hắn những tưởng làm như vậy sẽ quên đi cô nhưng không phải, hắn có thể say đến quên bản thân hắn là ai nhưng cũng không quên nỗi nhớ mang tên Tiếu Sang Sang.
Hắn tự nghĩ, quá nhiều biến cố xảy ra khiến hắn khép kín trái tim, không thể tiếp tục yêu cô và rồi khó khăn lắm, quyết tâm lắm khi cánh cửa trái tim hắn khó khăn hé mở, hắn lấy hết dũng khí để yêu cô, nhưng mà cô không còn yêu hắn, hai người đã ly hôn. Người đàn ông aó vest đen lịch lãm, nhìn bầu trời cao, ánh đèn đường, đèn xe rực rỡ, cuộc sống muôn màu và luôn thay đổi để phát triển cùng thời đại, hắn thầm nghĩ “Tiếu Sang Sang em cũng vậy ư? Ai đã từng khẳng định rằng không bao giờ ly hôn, ai từng nói rằng sẽ kiên trì đến khi tôi chấp nhận? Ai đã từng đứng trước mặt tôi bảo rằng chúng ta kết hôn đi?”
Ánh mắt hắn cụp xuống, khung cảnh ngày trước hiện về. Tiếu Sang Sang, đứng trước mặt hắn cặp mắt kiên định
_ Huỳnh Văn, bạn gái của anh đi rồi, tổng công ty Huỳnh Gia liên tục gặp sự cố, công ty là tâm huyết của Ông nội cùng cha của anh, nếu muốn giữ lại sản nghiệp Huỳnh Gia anh kết hôn với em đi
Hắn lúc đó nhìn thật sâu vào đôi mắt cô, dừng một chút, nhếch miệng cười, nụ cười bất đời, hắn lại hỏi ngắn gọn
_ Nếu không?
Tiếu Sang Sang vào ngay vấn đề chính, ngắn gọn nhưng đầy uy hiếp
_ Em giữ 25% cổ phần Huỳnh Gia, Tài chính Tiếu Thị vững chắc. Nếu anh không kết hôn với em, 25% cổ phần em bán lại cho người khác hoặc có thể thu mua thêm để Huỳnh Gia đổi chủ, các vấn đề tài chính Huỳnh Gia sẽ không vay được từ một ngân hàng nào đâu nên anh đừng nghĩ đến chuyện vay, Các hợp đồng và các hạn mục đầu tư của Huỳnh Gia, Tiếu Gia nhất định cạnh tranh, chèn ép thu mua.
_ Tiếu Sang Sang, tôi không thể yêu em, em cũng đừng dùng thủ đoạn ghê tởm để hại Loan Loan
_ Không sao? Chỉ cần anh kết hôn với em là được. Em yêu anh vậy là được rồi.
Rõ ràng quyết liệt kiên định như thế mà, Huỳnh Văn vung tay đấm vào khung cửa, kính thủy tinh vỡ nát còn bàn tay hắn cũng đẫm máu, hắn thì thào
_ Tiếu Sang Sang, em lợi hại lắm! hai năm tôi lạnh nhạt đối xử không tốt với em, nhưng em biết không khi nói ra những lời đó, tim tôi… tim tôi đau như ai xé, tôi hận gia đình em, mẹ em làm gia đình tôi xào xáo, cha em giết cha tôi để rồi mẹ tôi bi thương mà tự tử, bây giờ là em, em lấy mất trái tim tôi rồi, sao tôi có thể sống tiếp đây
Máu cứ thế không ngừng chảy ra từ cổ tay, bàn tay của Huỳnh Văn, nhưng hắn lại không cảm giác đau đớn từ nơi âý vì nơi ngực trái còn đau đớn khó chịu gấp trăm ngàn lần vết thương bên ngoài. Hắn ngồi bệt xuống sàng, đôi mắt thê lương, chợt giật mình cầm lấy ảnh chân dung của Tiếu Sang Sang hắn như nói chuyện với chính cô
_ Khoảng trống ký ức kia, lẽ nào em nhớ lại
Khi cô tỏ tình thích hắn, mà không cô tỏ tình rồi khẳng định là yêu hắn, hắn nói hắn có bạn gái thế mà cô vẫn tĩnh bơ, không khóc không nháo, sau đó hắn phát hiện ra chuyện tình cảm của người lớn không liên quan gì đến Tiếu Sang Sang và hắn, tại sao hắn không thể yêu cô, nhưng mà lỡ từ chối rồi biết làm sao đây, một buổi tối hắn hẹn gặp cô dưới cổng ký túc xá, cô không do dự còn nhanh chóng xuống, hắn ra hiệu cho người bạn học mở đèn, cô bước từng bước lại gần hắn, bước đến đâu đèn sáng đến đó, hắn thấy cô cười, thật đẹp rồi hắn quỳ gối tặng hoa cho cô
_ Tiểu thư Sang Sang xin đồng ý làm bạn gái của tôi được không? tôi là Huỳnh Văn!
Dưới ánh đèn, ngước mắt lên hắn thấy cô cười
_ Anh không phải có bạn gái rồi sao?
Huỳnh Văn cười cười giải thích
_ Anh chỉ gạt em thôi, cô âý không phải bạn gái
_oh
Tiếp sau đó hai người bọn họ chính thức hẹn hò với nhau, cùng nhau đi chơi, đi du lịch, họ sang Newyor sống, cô thì học thêm tiến sĩ còn hắn làm một tay guitar và kinh doanh quán bar. Những ngày đó thực vui vẻ, họ định rằng khi về nước sẽ kết hôn. Không ngờ một ngày cuộc điện thoại kia đoạt đi hạnh phúc vốn có
_ Alo…Đúng, có gì sao ạ… Gì cơ, mẹ tôi, mẹ tôi …
Hắn thấy cô khóc, chiết điện thoại trượt khỏi tay cô mà rơi thẳng xuống đất. Hắn cùng cô cấp tốc đến bệnh viện, Thì ra mẹ cô đến Newyor thăm cô và bị tai nạn khi vừa rời khỏi sân bay Newyor, hắn an ủi cô đau lòng cho cô. Và rồi sóng gió nổi lên, vài ngày sau tại bệnh viện, mẹ hắn và cha hắn sao lại ở đây, lại còn cãi vã nữa và rồi hắn đang nghe được cái gì
_ Cô điên ư, ngang nhiên lái xe đụng Hiểu Đồng, bây giờ cô ấy thành người thực vật rồi cô còn đến đây
“Cái gì? Mẹ của hắn là người gây tai nạn”, hai người vẫn gây nhau
_ Ông sót lòng sót dạ sao, tôi chính là muốn tiện nhân kia chết, cô ta cư nhiên xúi giục con gái mình quyến rũ con trai tôi
_ Thần kinh cô không bình thường rồi, chuyện tụi nhỏ liên quan gì đến chúng ta, đừng kéo tụi nó vào. Còn nữa bà mau mau về nước đi, vé máy bay tôi đã đặt rồi. Tiếu Du không tha cho bà đâu, vì vậy về nước tôi dễ dàng sắp xếp cho bà an toàn
_ Ông lo lắng cho tôi, ông đang lo lắng cho tôi ư. Không ông là sợ tôi ở đây cản trở ông và con tiện nhân kia
_ Bà, bà thật hết thuốc chữa
Hắn không thể nghe tiếp câu chuyện kia nữa, hắn phải đối diện thế nào với cô đây, mẹ của hắn là người gây tai nạn hại mẹ cô như thế, làm cô đau lòng như thế, đến phòng bệnh nơi mẹ của Tiếu Sang Sang đang hôn mê, hắn thì thào “Cô à, cháu xin lỗi”. Sấm sét giữa trời quang, một tuần sau đó hắn nhận được tin báo cha của hắn bị một chiếc xe tốc với độ cao tông chết ngay tại chỗ, mà cảnh sát điều tra cho rằng do tài xế ngủ gật, hắn lặn người. Mẹ hắn là người tại hiện trường, tận mắt nhìn cha hắn chết bà như điên loạn, dù hai người đã ly hôn nhưng hắn biết mẹ hắn rất yêu cha hắn, vốn những tưởng là do tai nạn cho đến khi mẹ hắn nói cho hắn biết không có tai nạn nào cả, mọi chuyện là do Tiếu Chu sắp xếp, bà đưa cho hắn cây bút ghi âm
“bốp” là tiếng tát tay, hắn chau mày nghe lời nói phát ra từ máy ghi âm
_ Nhã Thy, người đáng chết hôm đó nên là cô chứ không phải Huỳnh Thiệu Minh
_ Là anh, anh thuê người giết chồng tôi, là anh dàng dựng tất cả
_ Vốn dĩ là cho xe tông cô, cho người đàn bà ác độc như cô phải chịu cảnh như Hiểu Đồng đã chịu, không ngờ Thiệu Minh vì cứu cô mà tự lao mình chặn xe. là Cô hại chết chồng mình, người như cô đáng sống sao? hả
_ Đúng là tôi hại chết Thiệu Minh, là tôi, tôi không nên sống, đúng tôi chết đi, chết đi thì có thể gặp Thiệu Minh rồi, chết , chết, tôi chết.
Hắn thất thần nghe hết cuộc trò chuyện, mẹ hắn đột nhiên từ trên ghế ngã xuống, mặt bà xanh xao tiều tụy trông thật bi thương, bà đưa tay vuốt tóc hắn
_ Con trai, con hãy báo thù cho cha mẹ, (hơi thở bà đứt đoạn, hắn nhanh chóng gọi cấp cứu)
Trên xe bà nắm tay hắn, đôi mắt ương ướt
_ Nhớ báo thù, con hứa đi
_ Con hứa!
_ Không được con phải thề, con phải giết Tiếu Du báo thù, con ngàn vạn lần không được yêu Tiếu Sang Sang nữa, con phải làm cô ta đau khổ. Nếu con không giữ lời thề, mẹ sẽ thành ác quỷ theo con cả đời, con cái của con và Tiếu Sang Sang không sống tốt, con trai thì suốt đời sống trong sở cảnh sát, con gái phải mua vui ở quán bar, phục vụ người khác
_ Mẹ con con …
_ Con thề đi, con Hứa với mẹ đi, nhanh nhanh (hơi thở đứt quãng)
_ Con thề sẽ giết Tiếu Du, không yêu Tiếu Sang Sang nếu không giữ lời thề mẹ sẽ thành ác quỷ theo con cả đời, con cái của con và Tiếu Sang Sang không sống tốt, con trai thì suốt đời sống trong sở cảnh sát, con gái phải mua vui ở quán bar, phục vụ người khác
_ Nếu con không giữ lời thề mẹ sẽ thành ác quỷ đeo bám con và Tiếu Sang Sang. Sau khi mẹ chết con đừng đem tro cốt mẹ để gần cha con, mẹ có lỗi với ông âý.
_ Mẹ, cha đi rồi, con không muốn mẹ lại… (Huỳnh Văn hoảng sợ)
_ Cha con kìa, cha con đến đón mẹ kìa….
Sau đó hắn đem tro cốt hai người thân về nước an tán, bí mật trở lại Newyor, Tiếu Sang Sang gọi hắn vô số lần hắn cũng không nghe máy, cô có nhắn tin hay không hhắn cũng không biết, vì điện thoại hắn đã quăng đi, hắn muốn cắt đứt với cô, Huỳnh gia liên tục công kích, người đứng đằng sau là Tiếu Du. Hắn đang do dự suy tính thì nhận được tin báo ông nội vì đã kích quá nặng sau khi cha hắn mất nên ngất xỉu, rồi đồng thời nhận được tin tập đoàn Huỳnh Gia đứng trước nguy cơ sụp đổ, cổ phiếu rớt giá, các đối tác đồng loạt quay đầu, nhận đã kích lớn ông nội hắn đột quỵ qua đời. Một người thân nữa vì họ Tiếu mà ra đi, hắn nhất điện thoại liên hệ bí mật nhóm người hắc ban giết Tiếu Du, Trong công xưởng bị bỏ hoang, Tiếu Du người bê bết máu, ông bị trúng đạn ở lưng và chân, cả thân người bị đánh bầm dập. Những tưởng là chết ở nơi này thì đột nhiên có tiếng súng giao nhau. Huỳnh Văn đôi mắt sâu không đáy, aó đen càng tô đậm vẻ ư tối, hắn cầm súng ngắm ngay người Tiếu Du rồi lạnh lùng lên tiếng
_ Dù ai cứu ông cũng không thể
_ Huỳnh Văn, anh đừng bắn, đó là cha em, người thân của em
là Tiếu Sang Sang, hắn dừng lại tự hỏi sao cô lại ở đây, vào lúc này, cô tiến lại gần đỡ Tiếu Du
_ Người họ Tiếu là kẻ thù của tôi, em cũng không ngoại lệ
“Đùng” phái đạn bắn ra, máu phún như mưa, Huỳnh Văn buôn súng trên tay hắn lao vào đỡ Tiếu Sang Sang, rõ ràng hắn là bắn Tiếu Du, sao cô lại đỡ đạn chứ, máu, đầu cô rất nhiều máu, hắn không thốt lên thành tiếng, cứ như vậy ôm cô.
“Trời ơi máu”, tiếng thét chói tai kéo Huỳnh Văn trở về với thực tại. Anh Dũng trợ lý kim thư ký của Huỳnh Văn, chậm rãi bước vào, vị tổng tài này đã khuya như vậy rồi còn bật đèn làm việc, để lấy lòng cấp trên, không thể không mang đồ ăn tối nha, nhưng trước mắt Anh Dũng trợ lý đây là gì ạ, kinh khủng quá không khỏi hét lên “Trời ơi máu”. Cuối cùng tổng tài không đi bệnh viện anh Dũng trợ lý đành phải kim thêm y tá, băng bó vết thương cho tổng tài, không khỏi thở dài “hơn ba tháng rồi, tổng tài điên cuồn làm việc, giờ còn có thêm sở thích tự ngược nữa chứ, cái này là thích SM chăng”
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!