Nơi mình dừng chân - Part 23:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
91


Nơi mình dừng chân


Part 23:


Anh nhìn tôi không nói gì. Tôi mỉm cười nhìn anh, nhẹ nhàng nắm lấy tay anh:
_ Em đồng ý.
Tìm được người yêu mình nhiều đến như vậy đâu phải ai cũng có khả năng. Chấp nhận tình yêu này không biết ẽ kéo dài được bao lâu nhưng tôi đã quyết định rồi thì sau này có ra sao tôi cũng sẽ không hối hận.
Anh nhìn tôi mỉm cười, nụ cười tươi sáng nhất của anh từ khi tôi gặp anh.
_ Em nói thật sao?
_ Chỉ cần anh không bỏ rơi em giữa chừng, luôn quan tâm em như vậy thì không có lí do gì em phải từ chối cả.
Anh ôm lấy tôi, ôm thật chặt. Là cái ôm lần đầu tiên của chúng tôi. Đầu tôi áp vào ngực anh, tôi có thể nghe thấy trái tim anh đập thật nhanh, có thể cả nhận được trái tim mình cũng vì anh mà dồn dập.
_ Trần Tiểu Mỹ, Hạ Trương Kỳ này hứa với em, dù sau này có ra sao anh vẫn sẽ yêu thương em, quan tâm, chăm sóc cho em, sẽ không để em một mình.
_ Em không cần anh hứa gì cả, chỉ cần anh giữ em thật chặt là được rồi.
Anh buông tôi ra, áp tay vào mà tôi, cố giữ ánh mắt anh nhìn thẳng vào mắt tôi.
_ Anh đồng ý.
Tôi nhìn anh cười, thầm cảm ơn anh rất nhiều, cảm ơn anh đã đến bên tôi. Cả quãng đường về nha, chúng tôi cứ nắm tay nhau như thế. Tôi có nói với anh:
_ Người ta thường nói, tình yêu năm 17 tuổi của bạn sẽ không thể cùng bạn đi hết cuộc đời.
_ Không cần em phải đi cùng anh hết cuộc đời, cứ mỗi lần em đi sai con đường hôm nay em chọn, anh sẽ đi tìm em. Chỉ cần con đường nào có em thì anh sẽ đi cùng, dù nó có như thế nào đi chăng nữa.
Thật là nổi da gà, sến sẩm quá.
_ Một người như anh cũng có thể nói được những lời như vậy sao?
Anh liếc xéo tôi một cái.
_ Em vẫn chưa biết anh giỏi thế nào đâu.
_ Đồ kiêu ngạo.
_ Vì em anh mới kiêu ngạo. Kiêu ngạo để sau này em không thể ức hiếp anh.
_ Em đâu có ức hiếp anh.
_ Bây giờ thì chưa nhưng ai biết được sau này em sẽ như thế nào.
_ Em sẽ yêu anh nhiều hơn.
_ Anh thua rồi.
Đưa tôi về nhà,lúc đứng trước cửa nhà tôi anh có nói hôm đi học anh sẽ đưa tôi đi, mỗi ngày đều như vậy. Nghĩ đến việc mỗi ngày cùng anh đi bộ đi học cũng không tồi nên tôi đồng ý.
Cũng đến ngày đi học, từ hôm nay tôi sẽ vất vả để thi Đại học đây. Tôi có kể cho Tử Phong nghe chuyện của tôi và Trương Kỳ, cậu ấy chúc tôi hạnh phúc và phải luôn đối xử tốt với Trương Kỳ. Tôi có nói cậu ấy không phải tới đón tôi đi học nữa vì có Trương Kỳ đưa tôi đi học rồi.
Trước khi đến, Trương Kỳ có gọi cho tôi hãy chuẩn bị mọi thứ. Tôi thật bất ngờ khi anh đến đón tôi bằng chiếc xe ô tô màu trắng bạc sáng bóng.
_ Em tưởng chúng ta sẽ đi bộ chứ.
_ Từ hôm nay sẽ khác.
P/s: Thật xin lỗi m.n vì part này ngắn quá, lần sau sẽ bù đắp nhiều hơn ạ.😁😁😁
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN