Tổng giám đốc ư, đừng đi theo tôi nữa
Chương 1: Lần đâu ta gặp nhau
Ánh nắng chiếu vào khung cửa sổ xuyên qua cô làm chợt tỉnh giấc. Thấy mình sắp trễ làm Tuệ Mẩn nhanh chân chạy xuống giường chuẩn bị đi làm. Hôm nay là ngày đầu tiên làm với công việc thư ký phòng thiết kế.
Xuống xe buýt với bao ánh mắt ngưỡng mộ có chút ganh tỵ nhìn cô. Tuệ Mẫn ngước nhìn lên tòa nhà cao tầng kia thấy hàng chữ Thiên Vương, cô phì cười và bước vào trong.
Tầng 19, cô được sắp xếp ngồi cạnh cửa sổ nơi cô rất thích, cô bắt đầu chào hỏi các đồng nghiệp:
– Chào mọi người, em là Lâm Tuệ Mẩn sau này em mong mọi người chiếu cố em nhiều hơn.
Trưởng phòng thiết kế Trần Kiều Trang là một người rất khó tính, gật đầu nhẹ. Phó phòng là một tên hám gái thấy Tuệ Mẩn vừa xinh đẹp lại vừa trẻ tuổi nên nhìn cô bằng ánh mắt thèm khát.
– Chào Mẩn Nhi, anh là phó phòng thiết kế Cao Bằng sau này em cứ gọi anh là Bằng ca ca cũng được.
– Dạ em biết rồi anh.
Mọi người bắt đầu lần lượt giới thiệu tên và chức vụ cho Tuệ Mẩn nghe.
– Mọi người bắt đầu làm việc đi đừng có mà sao lãng công việc thì không tránh khỏi bị khai trừ nhe. Trưởng phòng thiết kế nói.
– Dạ em biết rồi chị Trần.
Bắt đầu với công việc của mình Tuệ Mẩn cũng quen tuy cô không có kinh nghiệm nhưng do cô học rất giỏi, công ty cũng đang cần người nên cô được nhận.
Giờ nghỉ trưa ăn ở nhà ăn của công ty. Cô đi vào toilet rửa mặt cho tỉnh táo. Bước ra vô tình đụng trúng một người đàn ông khiến cô giật mình.
– A xin lỗi anh tôi… Tôi… Lỡ đụng trúng anh. Tôi xin lỗi.
Ngước nhìn người đàn ông này cô cảm thấy rùng mình. Gương mặt tuy vô cùng hoàn hảo nhưng mang một nét lạnh lùng và nghiêm nghị, cô cảm giác là sợ hắn ta .
Nhận được sự im lặng và ánh mắt của hắn cô run cầm cập ngày đầu tiên đi làm mà đã gây họa rồi. Tuệ Mẩn tiếp tục nói:
– Anh gì ơi, anh có sao không tôi thật sự xin lỗi anh, tôi không cố ý áo anh nhăn rồi tôi thật sự xin lỗi anh nhé. Tôi Lâm Tuệ Mẩn thư ký phòng thiết kế, chào anh.
Cô vui vẻ đưa tay lên bắt tay cùng hắn nhưng nhận được sự im lặng và thờ ơ rồi quay bước đi.
Xuống nhà ăn với tâm trạng hoảng sợ. Tuệ Mẩn lo không biết có đụng trúng nhân vật tai to mặt bự nào không sợ bị đuổi nên chẳng ăn uống ngon miệng.
Tan ca cô chạy nhanh xuống dưới lầu vì từ chỗ làm lại nhà cô khá xa, chỉ có một chuyến xe buýt chạy ngang nếu trễ là cô phải đi taxi nhưng số tiền tiết kiệm còn ít nên cô phải thật nhanh. May mắn xe vừa tới cô vội vàng bước lên tìm chỗ ngồi cho mình.
Tuệ Mẩn không biết rằng mọi hành động của cô điều được người một người quan sát.
Thiên vương nhìn cô, nhớ lại trưa hôm nay. Anh đã từng có quan hệ với biết bao phụ nữ nhưng chạm vào cô có cảm giác ấm áp lạ thường. Khuôn mặt thì đẹp sắc xảo thân hình ba vòng hoàn hảo duy chỉ có trang phục đơn giản toát lên vẻ đẹp thuần khiết. Suy nghĩ táo bạo anh quyết định đi theo cô về nhà.
Nhà cô ở khá xa cách chỗ làm hơn 1 giờ . Thì ra cô ở chung cư, thấy cô vào nhà anh quay về.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!