Chân Huyền Ảo - Nhậm Vô Thường
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
123


Chân Huyền Ảo


Nhậm Vô Thường



Khi thế giới trong một người lụi tàn, họ trở về với đất mẹ. Đó là quy luật bất biến của vạn vật.

Nhưng vì sao khi thế giới bên trong ta lụi tàn, thân thể ta tan biến giữa màn đêm âm u, lạnh lẽo. Nó lại không phải?

Thay vào đó là một giấc mơ xuất hiện. Đưa ta đến một vùng đất nhiệm màu nhưng cũng tràn đầy vẻ u ám, úng ngập những tiếng gào khóc thảm thiết rải rác khắp nơi trong vũ trụ mênh mông.

Nơi đây, thế giới kỳ lạ, không giống như thế giới Pháp Thuật của ta. Nhưng thời đại hỗn loạn, mạnh được yếu mất, sinh mạng chẳng khác gì cỏ rác còn tệ hại hơn gấp trăm vạn lần thế giới của ta.

Tại đây, ta được sinh ra. Vận mệnh ta bị thế vận trên cao dẫn dắt, ép buộc soi đường chỉ lối dù ta không muốn, cũng chẳng cần.

Nào là đấu trang giữa lòng người hiểm ác, nhân tộc độc tài.

Nào là chiến tranh thế giới, giữa các tộc nơi Đại Thế Giới rộng lớn.

Thần Giới ngoài kia đáng sợ hơn bất cứ một bộ truyện nào ta biết đến.

Và Tiên Giới, nơi chỉ nghe thấy nhưng không thể chạm đến bằng những cách thức bình thường. Kể cả có là Thần.

Ngặt nghèo, gian nan, mất mát và cũng thật đau đớn là những gì ta cảm nhận về chúng, về mọi thứ.

Cho đến tận cùng, khi ta đặt bước chân đến đỉnh núi “nơi ấy”, đối diện “hắn” và một bàn cờ mục nát, cũ kỹ đầy sự phong hóa, sương mạc.

Ta và “hắn” nhìn nhau.

Im lặng, không âm thanh hay tiếng động.

Một tia vô thức bỗng nhiên lướt qua trong ta, khiến giấc mơ tan biến. Ta quay trở lại hiện thực.

Ta, vẫn là Thiên Họa. Ta vẫn là một kẻ vừa chết đi ở thế giới Pháp Thuật và đầu thai thành đứa trẻ mang tên Nhậm Vô Thường ở thế giới mà ta có thể tạm gọi là thế giới Tu Luyện.

Tất nhiên, ta chẳng có một chút ký ức nào về giấc mơ đó. Thứ duy nhất ta biết chỉ là ta, người mang tên Thiên Họa vì sáng tạo một loại phép thuật mới mà chết đi và may mắn có được một sinh mạng mới ở thế giới mới.

Cuộc đời sau này của ta liệu sẽ lặp lại giấc mơ, hay chuyển hướng nhờ sự xuất hiện của những nữ nhân mà trong giấc mơ ta chưa bao giờ gặp?

Nàng là người ta yêu thương nhất. Là tiểu muội muội của ta. Là một cô bé đang lớn. Cũng là một cô gái xa lạ ta gặp ngang trên đường.

Nàng là công chúa một nước. Là nữ nhi của một tộc. Là Thánh nữ thuần khiết một phương.

Và nàng cũng là Thần nữ trên cao ngự trị mọi loài. Là Tiên Tử tuyệt sắc, mỹ mạo mê loạn khắp vạn vật chúng sinh ở nơi đẹp nhất, huyền bí nhất.

Nhưng…

Nàng là ai?

Hắn là ai?

Và ta, là ai?

Thời gian trôi, mọi thứ diễn sinh, điều gì đến rồi cũng sẽ đến.

“Chân là điều Huyền bí cần được giải đáp

Lộ là thứ Ảo mộng không thể nắm bắt

Chân là Huyền cũng là Ảo

Lộ là Ảo cũng là Huyền”.

Chân Huyền Lộ Ảo…

Châu Nam thành, dưới chân ngự trị của Hồng Long Quốc.

Giữa tiết trời giao mùa, nơi từ thu sang đông mang theo bầu không khí dần lạnh lẽo, đẩy đưa cây cối xơ xác.

Tại Kiếm Trận Tướng Phủ hay còn gọi ngắn gọn là Nhậm gia, một trong bốn Tướng Phủ mạnh mẽ nhất Châu Nam thành, chỉ thua mỗi Vương Phủ của thân đệ hoàng đế Hồng Long Quốc.

Bên trong căn phòng được bao bọc bởi vài ba cây già đã khô lá. Ngồi ngay ngắn giữa trung tâm căn phòng rộng rãi, trên miếng lót nệm êm ả là một thiếu niên có mái tóc đen được để ngắn, gương mặt khá tuấn tú đang nhắm mắt nhập định tựa như tu luyện một thứ gì đó huyền diệu.

Thiếu niên này tên Nhậm Vô Thường (Vô Thường). Hắn năm nay vừa 14 tuổi, thân cao 1,72m với làn da không trắng như bao huynh muội khác mà khá vàng xạm, biểu hiện da rám nắng. Cơ thể hắn săn chắc, mạnh khỏe. Gương mặt dù nhìn hơi non nớt vì tuổi nhỏ nhưng trông cũng khá đẹp trai với mày kiếm, mũi cao, ánh mắt sắc bén như xuyên phá mọi vật cản, kết hợp cùng đó là một ít tà dị, lạnh lùng tỏa ra từ cơ thể khiến tổng thể hình dạng của hắn có một chút lực sát thương đối với tâm hồn của thiếu nữ chưa biết đến danh tiếng hai từ “phế vật” của hắn.

Phế vật, là danh hiệu Vô Thường nhận được khi sinh ra trong gia đình Nhậm gia, một gia tộc có lịch sử hình thành, phát triển hơn nghìn năm với chức danh cường giả trong tu luyện giả, trấn nhiếp một phương trời thiên hạ thế nhưng hắn lại được người kiểm tra là không hề có Tâm Đan từ lúc mới sinh. Điều đó đồng nghĩa với việc hắn chỉ có thể làm người bình thường yếu đuối sống ngày qua ngày cho đủ trăm năm thọ nguyên, không phải tu luyện giả có quyền lực uy nghiêm thế nhân.

Tuy nhiên, sự thật về hắn lại hoàn toàn khác xa so với nhận thức của mọi người.

-Một vạn sợi xích vây quanh Tâm Đan cuối cùng cũng được gỡ bỏ. Linh Nhân cảnh đã ở ngay trước mắt của ta.

Vô Thường nhẹ mở mắt, miệng nhàn nhạt, không mang theo một tia vui mừng nào thì thào.

Hắn là người có Tâm Đan chứ không phải không có. Chỉ là Tâm Đan hơi kỳ lạ, không ai có thể cảm ứng hay dùng công cụ kiểm tra được nó nên thành ra hắn mới bị xem là phế vật.

Nhưng cũng không sao. Phế vật hay thiên tài, ngu ngốc hay thông minh, hắn không quan tâm vì vốn dĩ hắn cũng không phải một thiếu niên 14 tuổi, ngây thơ, trong sáng như bao thiếu niên cùng lứa.

Mười bốn năm trước hắn thật ra tên Thiên Họa, là một trong bảy vị pháp sư tối cường nhất của thế giới Pháp Thuật, nơi mà người có thể thông qua thần chú, niệm phép để tạo ra các loại năng lực phi thường như lửa, nước, lôi điện,…

Trong một lần hắn thử nghiệm phép thuật tự tạo mang tên là “dịch chuyển tức thời”, cho phép người di chuyển theo quỹ đạo alpha, từ nơi này và xuất hiện ở một nơi khác bất kỳ thì gặp phải sự cố, rồi gặp một giấc mơ kỳ lạ. Đến khi tỉnh người lại thì đã trở thành một đứa trẻ sơ sinh tên Nhậm Vô Thường, là phế vật vừa mới được sinh ra không có Tâm Đan.

Vậy nên, với quãng đời sống hơn 300 tuổi của một vị tối cường Pháp Sư đã trải qua không biết bao nhiêu cay đắng, đau thương trong cuộc đời sương gió, phong ba và cũng đầy chết chóc. Vô Thường dù 14 tuổi nhưng hắn tuyệt không hề non lòng trẻ dạ, thay vào đó là sự lạnh nhạt với tất cả mọi thứ xung quanh, kể cả mạng người, và chỉ tập trung vào những thứ cần làm.

Chê hắn phế vật. Châm chọc hắn ngu ngốc.

Mắng chửi hắn. Khinh thường hắn,… Hắn không quan tâm.

Chỉ mong chúng đủ thông minh để không ép hắn đi đến con đường phải ra tay giết người là được…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN