Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!
Q.3 - Chương 177: Sầu Triền Miên (1)
Tòa nhà Cố thị.
Kiều Tịch Hoàn đi vào phòng làm việc của Cố Diệu Kỳ, gõ cửa.
“Đi vào.”
Kiều Tịch Hoàn đẩy cửa phòng ra, đi vào.
Cố Diệu Kỳ nhìn cô, rất bình tĩnh đưa mắt ra hiệu để cho cô ngồi vào vị trí đối diện ông.
“Tìm tôi có chuyện gì vây?” Cố Diệu Kỳ hỏi.
“Trong công ty có nội gian.” Kiều Tịch Hoàn nói, từng câu từng chữ.
Cố Diệu Kỳ ngẩn ra, ngay sau đó biểu hiện rất tự nhiên, “Sao cô biết được?”
“Bằng trực giác.”
Cố Diệu Kỳ nhíu mày.
“Có thể nghiệm chứng.”
“Đừng quanh co lòng vòng, nói suy nghĩ của cô.” Cố Diệu Kỳ nhìn thẳng cô.
“Hạng mục quy hoạch thị chính này, Trương Kiều Ân tự đưa đơn xin không làm quản lý hạng mục nữa.” Kiều Tịch Hoàn nói.
Cố Diệu Kỳ giống như hơi châm chọc nở nụ cười, “Cho nên người mới, vĩnh viễn không thể đỡ nổi xà nhà chính, cô vẫn còn quá tự cho là đúng.”
“Trương Kiều Ân đưa đơn xin rút không phải tự nguyện mà bị ép buộc, tôi biết rõ một chút tình huống, xin chủ tịch trước tạm thời không hỏi tôi là tình huống như thế nào, nhưng tôi biết, công ty chúng ta nhất định có nội gian.” die ennd kdan/le eequhyd onnn
Cố Diệu Kỳ vẫn nhìn cô, giống như đang chờ đợi lời nói tiếp theo của cô.
Kiều Tịch Hoàn cũng không nói tới chuyện gì khác, đi thẳng vào vấn đề, “Sắp xếp của tôi chính là, tôi cho phép Trương Kiều Ân không làm quản lý hạng mục, mà đổi lại cho Dụ Lạc Vi có idea giống với Trương Kiều Ân tới đảm nhiệm chức vụ, còn tôi vẫn như cũ có toàn quyền phụ trách và hỗ trợ bọn họ hoàn thành hạng mục này.”
Tròng mắt già dặn của Cố Diệu Kỳ khẽ nhúc nhích, khóe miệng đột nhiên nhếch ra một đường cong hơi tức cười, “Kiều Tịch Hoàn, cô làm nhiều như vậy, đừng nói cũng là vì Dụ Lạc Vi. Cho dù như thế nào, Dụ Lạc Vi cũng là em gái cô, cô thiên vị cô ta như vậy, dường như lòng người không ổn.”
“Chủ tịch đang hoài nghi nhân phẩm của tôi?” Kiều Tịch Hoàn nhíu mày, mặt tỏ vẻ không vui.
Cố Diệu Kỳ cười nói, “Tôi không hoài nghi nhân phẩm của cô, mà Kiều Tịch Hoàn, thời gian cô vào công ty ngắn ngủi mấy tháng, vẻ nhìn xa trông rộng biểu hiện ra ngoài khiến cho tôi cũng lau mắt mà nhìn, cho nên có thể biến đổi đa dạng làm chút việc đạt tới mục đích của cô, tôi cảm thấy không khó.”
“Là không khó, nhưng tôi không cần thiết phải làm như vậy. Dụ Lạc Vi là em gái tôi không sai, nhưng tôi không có nhiều tâm tư như vậy đi cất nhắc cô ta. Quan hệ giữa chúng tôi, người ngoài không biết, ngài không phải cũng không biết.” Kiều Tịch Hoàn giải thích, giọng hơi nặng.
“Kiều Tịch Hoàn.” Cố Diệu Kỳ đột nhiên kêu tên của cô, “Tôi có thể rất thẳng thừng nói cho cô biết, giai đoạn hiện tại tôi rất thưởng thức cô, hơn nữa rất tín nhiệm cô, cô làm bất cứ chuyện gì, chỉ cần không quá làm trái với nguyên tắc của tôi, tôi đều có thể chấp nhận. Cho nên, cô đừng có một ngày thật sự cô phụ kỳ vọng của tôi đối với cô, như vậy cả hai bên đều không tốt, cô tốt nhất nhớ lấy.”
Kiều Tịch Hoàn nhìn ông ta.
“Lần này, tôi lại ngầm cho phép hành động của cô. Hy vọng sau hạng mục này, cô có thể giao cho tôi một lời giải hoàn mỹ.” Cố Diệu Kỳ đã gật đầu.
Kiều Tịch Hoàn cắn môi.
Lão già này, nói tin tưởng cô, thật ra thì cũng chính là bởi vì bây giờ cô có giá trị lợi dụng rất lớn. Chắc đã sớm ngầm triển khai ngờ vực và điều tra cô, chỉ có điều không sao cả, dù điều tra như thế nào, cũng không điều tra được cái quái gì. dfienddn lieqiudoon
Cô mím môi.
Cố Diệu Kỳ này là chủ của Cố thị, có thể từ trong tay nhiều anh em như vậy đoạt lấy được trọn vẹn Cố thị, có mánh khóe và năng lực, tuyệt đối không thể khinh thường.
Hoàn hảo.
Tất cả mục đích của cô không hề xung đột với lợi ích của Cố Diệu ỳ, cô
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!