Lãng Khách Vô Danh
Chương 64: Nguy cơ trí mạng
Lam Vũ mặc dù rất hứng thú coi đánh nhau, nhưng cuối cùng cũng chỉ phân tích được kỹ xảo, còn về các kiến thức linh kỹ, tác dụng cũng như các môn công pháp tu linh thì hoàn toàn mù tịt, nên cũng bình luận được câu nào hay, đàm luận với Lam Kết Y cũng không thể, chỉ thỉnh thoảng hỏi nàng vài câu.
– Số 25 vs số 76. – Trọng tài hô lớn.
Lam Vũ nhắc nhở:
– Tới cô rồi kìa!
Lam Kết Y chỉ gật đầu nhẹ rồi bước thẳng lên đài, đối thủ của nàng lần này là 1 tên đệ tử thế gia ở Lam Thiên Vực, cũng là 1 thế gia lớn chỉ thua Lam gia 1 bậc, ngang hàng với Đặng gia. Đệ tử này thuộc Nam gia, tên là Nam Hùng, ở khu vực Lam Thiên cũng được coi là tuổi trẻ tài tuấn, tuy không so được với mấy tên đỉnh cấp nhưng cũng không kém bao nhiêu. Bước lên đài, việc làm đầu tiên của hắn là khích tướng:
– Lam đại tiểu thư! Nam Hùng ta mặc dù không muốn nhưng cũng phải công nhận cô là người có thiên tư cao nhất trong giới trẻ Lam Thiên Vực hiện nay, Đặng tiểu thư…chỉ sợ cũng phải kém hơn cô 1 chút. Tại sao cô lại từ chối làm đệ tử Linh Thụ Tông, một cơ hội phát triển tốt như thế làm người ngoài như ta cũng cảm thấy tiếc nuối vô hạn?
– Bớt xàm ngôn đi! Giờ tự động đi xuống hay để ta đánh rơi xuống? – Không muốn nhiều lời, nàng cũng muốn như ván trước 1 hit đẩy xuống đài cho nhanh, nhưng đối phương cũng là đệ tử thế gia, hơn nữa địa vị cao hơn hẳn tên họ Kim bị đập lúc nãy, chỉ sợ ra tay không chừa mặt mũi thì lại đẩy đối phương theo phe con ả họ Đặng kia, đến giờ nàng vẫn sợ bị người ta chung tay vùi dập, nội Linh Thụ Tông với Đặng gia đã mệt rồi, thêm vài thế gia nữa chắc nàng chỉ còn nước bỏ nhà mà đi.
Vốn như trước kia thì tên Nam Hùng này sẽ không nhiều lời trực tiếp nhận thua nhảy xuống cho rồi, còn đỡ hơn là ăn đòn, dù sao thì ai cũng biết Lam Kết Y mạnh mẽ như thế nào, chẳng ai cười gã nhát gan. Nhưng mà nay đã khác, gã đã gia nhập phe Đặng gia, Đặng Kim Mai cũng hứa sau này về Linh Thụ Tông sẽ giúp cho gia tộc của gã phát triển ít nhất là ngang Lam gia, nhiệm vụ của gã là trong hội này làm bất cứ thứ gì tổn hại đến Lam Kết Y là đủ, tổn hao linh lực, tổn hao danh dự, tổn hao cái gì cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ.
– Lam tiểu thư làm sao mà không hiểu tình thế như vậy? Nàng có biết việc của nàng gây hại cho nàng và Lam gia bao nhiêu không? Chỉ cần cô nhận thua trước Đặng tiểu thư, ta sẽ ra mặt cầu tình cho khỏi chết, yên t.â…… – Chưa kịp diễn thuyết hết câu thì 1 đường kình phong mạnh mẽ đánh tới làm gã chỉ có thể ngưng thoại mà nhảy thật nhanh lên cao để né tránh, may mắn né được 1 đòn phá như bổ củi của Lam Kết Y, ở trên không chưa kịp phản ứng thì lại bị 1 đập ngay bụng bởi báng kiếm bay thẳng xuống đất, cũng may hắn là cao thủ Nguyên Linh hậu kỳ, phản ứng kịp 2 tay đẩy mạnh xuống đất lựa thế nhảy vài vòng về phía sau tránh va chạm với mặt đất tạo thêm tổn thương, sau khi ổn định thân thể hắn ôm bụng tí là ói ra nước mật, đau quá, chấn muốn nát ngũ tạng của hắn.
Lam Kết Y lãnh đạm từ trên không hạ xuống đất, trên tay còn cầm 1 thanh trọng kiếm còn to hơn cả cơ thể nàng, trông cứ như nữ chiến thần hạ phàm. Nàng nhìn hắn không nói, nhưng thái độ đã rõ, ngươi biết điều thì tự nhảy xuống, nếu không ta không nể mặt gia tộc ngươi nữa, ngươi không cùng đẳng cấp với ta. Nam Hùng thở dốc, có chút sợ hãi, từ khi nào mà Lam Kết Y mạnh mẽ như vậy, đã thế còn không hề dùng các linh kỹ như những năm trước mà toàn đánh chay khiến cho cả 1 đống chuẩn bị khắc chế của hắn đổ sông đổ biển hết, bởi vậy xưa nay đám Tu Linh Đạo ai nấy cũng không ưa đám Võ Chiến Đạo, toàn dựa vào man lực và kỹ xảo cận chiến để chiếm ưu thế, người không quen chiến với bọn họ thì đa số chịu thiệt.
– Lam tiểu thư, xem ra ngươi đã muốn bước chân lên con đường diệt vong, vậy thì công sức của Nam mỗ coi như bỏ đi rồi. Vậy được, Nam mỗ không khách khí nữa, tuy biết rằng sẽ bại nhưng cũng khiến cho ngươi hiểu rõ 1 điều rằng ngươi đã tự chọn con đường chết cho bản thân mình. – Hắn nói nhiều cũng chỉ để cho bõ ghét, khiến tâm lý Lam Kết Y thêm nặng nề chứ hắn cũng thừa biết mình không có phần thắng, càng thêm nữa là câu giờ để ra 1 chiêu cuối cùng mạnh mẽ nhất hắn có thể xuất ra được, đã yếu hơn người ta thì đương nhiên là nên dồn 1 sức vào 1 chiêu rồi thôi chứ càng kéo dài mình càng yếu hơn mà thôi.
– Ngươi đã không muốn thì để ta tiễn! – Nàng nhấc thanh trọng kiếm lên, định ra 1 đòn kết liễu thì tên họ Nam gầm lên:
– Băng Kiếm Phong Thiênnnnnnnnnnnnnnnnn! – Từ trong chiếc nhẫn đeo trên tay gã bay ra 1 thanh kiếm màu lam nhạt như thể được làm bằng băng vậy, ngay lập tức nó được truyền quán linh lực bay lên đầu Nam Hùng, nháy mắt hóa thành 1 thanh băng kiếm tỏa khí lạnh khiếp người dài 30m.
Thế kiếm nhanh như gió không cho người khác có cơ hội mở miệng kinh ngạc, vừa ngưng tụ ra là như sao băng trên trời lao xuống. *Oành*, Thanh băng kiếm khủng bố đã đâm vào chỗ Lam Kết Y đứng, chỉ thấy khói bụi mịt mù với lớp băng dày 10cm đang lan tỏa từ trung tâm vụ nổ ra đủ thấy độ mạnh mẽ của chiêu thức này, nếu như gia chủ Nam gia mà dùng thì còn ghê hơn gấp mấy trăm lần Nam Hùng. Đám người trên đài cao lại được 1 phen đã mắt:
– Wow, đó không phải là Băng Kiếm Phong Thiên nổi danh của Nam gia hay sao? Nghe nói chiêu đó Địa Linh cảnh mới học được mà?
– Ngươi thì biết gì, Nam Hùng là thiếu chủ Nam gia tương lai, đương nhiên là tài năng hơn người, được học cũng là đương nhiên.
Cũng có 1 vài khán giả có ánh mắt tốt:
– Nam Hùng này tuy học được nhưng tuyệt chiêu của Địa Linh cảnh cuối cùng vẫn là sinh ra cho Địa Linh cảnh cường giả, hắn miễn cưỡng sử dụng khiến cho linh lực toàn thân khô kiệt, nếu giờ bảo họ Nam đánh nữa ta chắc chắn hắn sẽ nhận thua. – Phân tích hợp lý, kiểu như chơi game nghề pháp sư phù thủy mà xả skill hút hết mẹ mana mà đối thủ éo chết thì đánh nhau gì nữa.
– Nhưng hắn cũng không quá phong độ đi, đối với mỹ nữ cũng ra tay tàn độc như vậy, thật không biết thương hoa tiếc ngọc, dẫu biết mình thua chắc rồi cũng muốn để lại thương thế cho người đẹp. – Cũng có người tiếc hận.
– Quả thật không phong độ, đến nhận thua hắn cũng không dám, thành tựu sau này có thể xa được bao nhiêu chứ.
Chẳng ai trong khán đài này coi trọng gã chiến thắng Lam Kết Y, ngay cả 1 chiêu cường đại nhất của gã thì cùng lắm người ta cho rằng làm bị thương Lam đại tiểu thư mà thôi. Khói bụi tán hết đi, Lam Kết Y 2 tay cầm kiếm chỏ xuống đất, thở hồng hộc, trên thanh trọng kiếm chiến khí bức nhân, cứ như 1 cơn gió mạnh thổi tung mọi thứ, cách đó 2m là thanh băng kiếm của Nam Hùng cắm thẳng xuống đất, thân kiếm có chút vụn vỡ. Toàn trường kinh ngạc, nhất là Nam Hùng, hắn đứng chết trân, không ngờ, không ngờ chiêu thức mạnh nhất của hắn, xuất bất kỳ ý cũng không thể làm đối phương bị thương mảy may, cái này quá…sức…! Haizz thở dài 1 hơi, hắn không ngờ khoảng cách giữa mình và đối phương lại xa đến như vậy, vậy thì mình lấy gì mà ngăn cản đối phương, lấy gì cho đối phương phiền toái, hắn được bồi dưỡng làm gia chủ Nam gia từ nhỏ nên làm người rất biết lượng sức, nếu đã không có khả năng thì triệt để buông xuôi, cùng lắm là không được quyền lợi gì từ Đặng gia sau này mà thôi. Chưa kịp đợi Lam Kết Y động thủ Nam Hùng lên tiếng nhận thua:
– Ta nhận thua.
Lam Kết Y nghe vậy liền thu kiếm lại vào nhẫn trữ vật. Trọng tài làm ăn cũng rất mau lẹ:
– Số 25 thắng.
Thấy nàng bước xuống đài Lam Vũ gấp gáp hỏi:
– Chà, trông cô khá mệt đó. Sao lúc đầu mới vô sao không đá hắn xuống luôn đi?
– Ta ngại thế lực nhà hắn, nếu bức quá cả nhà hắn hoàn toàn theo phe ả họ Đặng chẳng phải là Lam gia ta thiệt thời hay sao? – Lam Kết Y nói ra suy nghĩ của mình.
– Haizz, thì ra cô còn nhiều cố kỵ như vậy, nếu tin tưởng ta thì hãy buông tay cho người ta thấy phong thái tuyệt thế cường giả của mình đi. Ta thật sợ cô hành sự quá cẩn thận ngược lại ảnh hưởng đến kết quả ta muốn. – Lam Vũ vẫn mong nàng chọc tới thằng nào đấy có khả năng phá hộ cái vòng với, càng sớm đương nhiên càng tốt, cẩn thận quá có khi giải nhất lại không đoạt được mà kẻ thù cũng không đủ mạnh phá vòng mà vẫn mạnh hơn anh đấy mới phiền.
Lam Kết Y nhíu mày liễu, nàng không trả lời, trầm ngâm suy nghĩ từng lời đối phương nói, nàng nhìn ra đối phương quả thật trình độ cỡ Chân Linh cảnh mà thôi, sao tự tin như thế, đến cả nàng vốn cẩn thận cũng không hiểu sao tự dưng sinh ra cảm giác tin tưởng với tên này, nhưng lý trí lại mách bảo lỡ như tên này là 1 tên điên không biết tự lượng sức, kéo theo mình chôn cùng thì sao? Đủ thứ mâu thuẫn trong chốc lát nhảy loạn trong đầu nàng, nàng lắc đầu nhẹ 1 cái dẹp hết mọi ý nghĩ:
– Được rồi.
– Haha, haizz thôi chỉ cần cô đứng nhất là được. Không tin cũng không sao! – Lam Vũ thấy thái độ do dự của đối phương thì cũng có thể lý giải, giờ chính mình cũng không chắc chắn 100% có thể bảo vệ đối phương an toàn, có rất nhiều thứ không thể tính toán có thể xảy ra, ví dụ như 1 tên Võ Chiến Đạo, hoặc 1 tên Thiên Linh cường giả mạnh mẽ vô địch nhảy ra, không có lực phá hoại vòng phong ấn nhưng lại có năng lực giữ chân mình, đấy mới là 1 trong những biến cố anh có thể nghĩ ra được. Thế nhưng những biến cố đó xác xuất rất thấp, tu linh giả vốn không ưa võ chiến đạo, lại thêm Lam Thiên Vực này khỉ ho cò gáy chưa từng xuất hiện Thiên Linh cường giả. Vừa trước Lam Vũ có hỏi Lam Kết Y được biết Võ Chiến Đạo là 1 trường phái chiến đấu tu luyện khá khác so với tu linh đạo.
Tuy nghe có vẽ khá giống Thần Đạo và Tiên Đạo của thế giới Bạch Hư Không nhưng không rõ ràng như bên này. Tu Linh Đạo là con đường tu luyện nghiên cứu đạo lý trời đất, các loại chân lý để hấp thu linh khí vào trong cơ thể, tàng trữ, vận chuyển và điều khiển theo các loại chân lý trong thiên địa để tạo thành các thần thông linh kỹ, cái gọi là pháp thuật tiên nhân chính là từ đây mà ra. Ngược lại võ chiến đạo lại đi theo con đường võ thuật của thế tục, tập trung vào kỹ xảo chiến đấu và độ mạnh mẽ dẻo dai của thân thể, cũng hấp thu linh khí từ trời đất nhưng không phải để tàng trữ như Tu Linh Đạo mà là tiêu hóa vận chuyển đi khắp cơ thể kinh mạch, đả thông huyệt đạo để cường kiện cơ thể, đồng thời từ những cơ sở đó chuyển hóa ra 1 loại năng lượng khác với linh lực của Tu Linh Đạo là chiến khí, một khi quán nhập chiến khí vào đòn công kích tay chân hoặc vũ khí đều mang lại uy lực khủng bố không thua gì pháp thuật Linh Đạo thậm chí có phần mạnh mẽ hơn, phái này cũng sáng tạo rất nhiều võ kỹ để thể hiện kỹ xảo và chiến kỹ để vận dụng chiến khí. Ưu điểm rõ ràng của võ chiến đạo rất rõ ràng là cận chiến mạnh mẽ, cuồng bạo hơn tu linh đạo nhưng bù lại thì ưu điểm đó cũng trở thành 1 trong những nhược điểm của võ chiến đạo, đó là đơn thuần 1 loại lực lượng công kích là man lực, dựa vào lực đạo để chiến thắng, còn tu linh đạo thì đa dạng lực lượng từ linh hồn lực lượng cho tới linh lực, linh lực lại phân chia lửa nước đất cây cỏ băng sấm gió tùm lum tà la, linh hồn lực thì từ tinh thần cho tới quỷ đạo, âm hồn, chiến đấu khó mà đề phòng, tương sinh tương khắc rất đa dạng.
Nhưng mà Lam Vũ bây giờ có lo lắng mỗi Võ Chiến Đạo mà thôi, lỡ cao thủ Võ Chiến Đạo ra tay nhanh quá mình không kịp đưa vòng ra đỡ thì chẳng phải là ăn hành ngập mặt à? Ma Tinh Chuyển Di lại không có tác dụng với các đòn tấn công vật lý.
===== Ở bên kia chiến tuyến, Đặng Kim Mai đang ở trên đài chiến đấu.
– Ta nhận thua. – Đối thủ của nàng ta vừa lên đài đã nhanh chóng nhận thua nhảy xuống. Đặng Kim Mai thấy thế bĩu môi khinh thường:
– Xì, toàn 1 đám chết nhát, bổn tiểu thư từ đầu đến giờ còn chưa được đánh trận nào. – Lại khá đắc ý đi xuống đài.
Quả thật với danh tiếng của nàng hiện giờ chả ai dám đánh với nàng cả, ai ai cũng biết Đặng tiểu thư thù vặt thù dài nên trước khi tổ chức thi đấu mấy vị trưởng bối trong nhà đều dặn con cháu thấy nàng thì nhận thua cho rồi, dù sao cũng thua mất công đánh lại gây thù, nàng mặc dù tính tình rất xấu nhưng thiên phú không tệ, chỉ thua mỗi Lam Kết Y ở vực này. Về tới khu vực của mình nàng hỏi đại 1 tên thủ hạ:
– Bên kia ả họ Lam gặp tên Nam Hùng thế nào?
Người kia đổ mồ hôi hột:
– Bẩm tiểu thư! Lam Kết Y quả thật mạnh mẽ khó lường, dường như so với năm xưa còn mạnh hơn nhiều, tiểu thư…tiểu thư chỉ sợ khó..khó thắng nàng. – Hắn nói mà giọng hơi run, hắn muốn nói rằng tiểu thư ngươi giờ không có cửa đánh không lại Lam Kết Y đâu nhưng nào dám, sợ Đặng tiểu thư dập chết nên đành nói nhẹ thành khó thắng.
Đặng Kim Mai cũng là 1 người trí tuệ, làm sao mà không hiểu ẩn ý trong lời nói tên thủ hạ, nàng ta hừ lạnh, trong ánh mắt hiện lên sự ghen ghét không hề nhẹ:
– Hừ! Mạnh hơn nữa thì sao chứ? Đối nghịch với ta, đối nghịch với Linh Thụ Tông thì ả đã xác định mình đi trên con đường chết rồi.
Gã chấp sự tự dưng ở đâu hiện ra trước mặt Đặng Kim Mai:
– Ngươi nói đúng, thế nhưng ta cảm thấy rõ ràng bây giờ ngươi không phải đối thủ của nàng ta, ngươi tính sao? – Là 1 cao thủ đỉnh phong trong Địa Linh cảnh, là 1 người mạnh ở nơi này hiện giờ gã đương nhiên nhận ra rõ ràng Lam Kết Y bây giờ mạnh hơn Đặng Kim Mai, đó là trực giác của cao thủ.
– Nếu đã thế thì chỉ còn cách làm cho ả bốc hơi trước khi bước vào trận chung kết rồi, tuy trước sau gì ả cũng phải chết nhưng nếu ta thua ả tại đương trường thì ta còn mặt mũi gì nữa, Linh Thụ Tông cũng tổn thất không ít mặt mũi. – Đặng Kim Mai cũng rất lý chí, nàng ta cũng không phủ nhận việc Lam Kết Y bây giờ mạnh hơn nàng dù nàng ta đã được chấp sự Linh Thụ Tông cho nhiều thứ tốt khiến tu vi và thân gia thêm dày, chấp sự đã nhận xét tức là đúng, thế liền nãy ra ý nghĩ độc ác là thủ tiêu Lam Kết Y trước khi gặp nàng ở trận chung kết, làm như vậy nàng đỡ mất mặt, đồng thời nàng dùng lời lẽ kéo theo Linh Thụ Tông vào vòng luôn cho chắc. Đặng Kim Mai cái gì cũng tốt, gia thế tốt, dung mạo xinh đẹp, thiên phú tốt, trí tuệ tốt, mỗi tội có tính nết là xấu, hay đố kỵ, hay thu vặt thù dai.
– Cũng được, dù sao đây cũng chỉ là 1 tiểu vực nhỏ bé, mặc ta hoành hành đều không sao cả? Giúp ngươi nhanh chóng cắt đứt những tâm tư ở nơi này càng nhanh càng tốt, sớm ngày trở về tông môn, toàn tâm toàn ý tu luyện. – Gã chấp sự đương nhiên không phải dạng tốt lành thánh hiền gì, chẳng qua là gã cũng có tâm tư riêng của mình nên đa số đều đáp ứng Đặng Kim Mai.
– Tốt, chuyện ta đáp ứng với chấp sự nhất định sẽ cố gắng. – Đặng Kim Mai gật đầu.
– Được ta đi giết nàng ta. – Chấp sự nói xong câu thì hư không biến mất tại chỗ.
========== Quay lại chỗ nghỉ ngơi của Lam Kết Y.
Đang nhắm mắt dưỡng thần bỗng dưng Lam Kết Y cảm thấy tim đập nhanh, tâm hồn cũng rung động không nhẹ, nàng bật dậy. Lam Vũ thấy vậy mới hỏi:
– Cô sao thế?
– Ta cảm thấy rất bất an. Sắp..sắp có chuyện chẳng lành xảy ra với ta. Ngươi..ngươi nhất định phải bảo vệ ta. – Lam Kết Y run rẫy 1 trận, cảm giác này của nàng vô cùng chính xác, nó xảy ra vài lần hồi nhỏ rồi, đều là cha nàng cứu kịp thời nếu không nàng đã sớm chết từ lâu.
Lam Vũ nghe vậy thì ngưng trọng, cảm giác của tu luyện giả vô cùng kỳ quái, đôi khi chính xác lạ thường, còn hơn cả cảm giác của người nhện spiderman nữa. Anh chuẩn bị tinh thần, vận sẳn Ma Tinh Chuyển Di đề phòng bất trắc…..
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!