Lão công của ta là nữ nhân
Chương 2: Mở đầu kì thực tập
Nhắc đến Bạch gia thì không ai ở cái đất nước này mà không biết, nếu nói Hà gia đứng đầu trong giới hắc bang thì Bạch gia chính là đứng đầu trong giới kinh doanh – đầu tư. Đáng nói hơn, Hà gia và Bạch gia có mối liên minh vững bền, có thể nói, người đứng đầu Hà gia cùng người đứng đầu Bạch gia chính là tri kỉ với nhau. Và những chuyện đó hầu như cả nước đều biết nên những công ty, tập đoàn hay các nhà đầu tư lớn khác, cũng như những người trong giới thượng lưu đối với Bạch gia nếu kinh sợ là một phần thì hết chín phần là kính nể.
Lịch sử huy hoàng của hai nhà này ai cũng biết đến như bộ phim được công chiếu trên khắp nước nên không ai là không biết đến hai gia tộc đứng đầu này.
Cũng vì thế, nên được thực tập tại Bạch Thị không là phải chuyện mà sinh viên đại học nào cũng có thể làm. Được thực tập tại Bạch Thị cũng giống như bạn sẽ không bao giờ thất nghiệp và có thể thăng quan tiến chức nhanh chóng vậy, nên cái vé được thực tập ở đấy quả thật rất khó lấy, giống như cậu phải bỏ ra mất 12 năm mài vùi kinh sử , 4 năm lĩnh hội kiến thức chuyên sâu và 1 năm tìm hiểu thêm nhiều cái mới, cũng như thêm kinh nghiệm. Nhờ những nỗ lực không ngừng đó mà cậu đạt thực hiện được lý tưởng của mình là được một lần làm việc ở Bạch Thị.
Hôm nay, ngày XX tháng XX năm 2018, cậu – Lạc An Nhiên sẽ bắt đầu khoảng thời gian làm thực tập sinh ở Bạch Thị.
Ngày đầu tiên đi làm, nên cậu đã dậy chuẩn bị từ rất sớm, đến khi tới nơi, cậu đứng trước toà nhà khổng lồ trọc trời mà há hốc mồm, tuy đã được nhiều lần nhìn ngắm nó qua tivi, báo chí nhưng đến khi chứng kiến tận mắt thì cậu cũng không thể nào che giấu được sự kinh ngạc.
Đứng ngây người được một lúc thì cậu nghe có tiếng hò hét phía sau lưng, quay đầu lại thì chiếc xe hơi thể thao đắt tiền của người nào đó dừng lại gần phía trước mặt cậu cách tầm 3m.
Khỏi đoán cậu cũng biết được người bên trong xe có quyền lực đến mức nào, nhưng vượt xa mức tưởng tượng của cậu hơn là khi người từ bên trong xe bước ra là một nữ nhân, nói là nữ nhân nhưng hào quang cũng như khí chất toát ra từ người cô ta không hề tầm thường xíu nào.
Từ trước đến nay, cậu sống đã được 23 năm nhưng chưa bao giờ cậu thấy được người nữ nhân nào có được khí chất bất phàm và lấn át nam nhân như người này, theo cậu nghĩ, không chừng đến đàn ông – nam nhân thực thụ cũng chưa chắc gì đã có được khí chất như nữ nhân này.
Cô mặc bộ vest xám lịch thiệp ôm sát đường cong cơ thể, chân mang đôi cao gót đen hàng hiệu làm tôn lên được sự fashion, tóc cô một màu trắng bạch kim lấp lánh dưới ánh nắng ban mai, mái tóc được cột gọn lên thành kiểu đuôi ngựa, gương mặt được trang điểm nhẹ nhàng nhưng toát lên được sự uy nghiêm, cùng với màu son trầm như đỏ nâu làm nổi bật thêm sự trẻ trung và cũng như là quyền lực của cô.
Mặc dù, người bước ra khỏi xe là nữ nhân nhưng lại làm cho đám nữ nhân viên bên ngoài không ngừng điên cuồng hú hét như nhìn thấy ngôi sao hollywood.
Đứng gần cậu nhất là đám nữ nhân ở quầy tiếp tân, đám người ấy cứ bàn tán xôn xao về người nữ nhân ấy, dù người ta đã đi mất.
” Trời ơi! hôm nào chủ tịch cũng đẹp dzai như vậy làm sao tôi chịu nổi đây mấy bà. ” – một nhân viên nữ nói với điệu bộ suy tim vì ngưỡng mộ.
” Tui cũng vậy! Bởi ta nói được làm ở Bạch Thị là một sự may mắn to lớn, lương thì cao mà còn được ngắm chủ tịch mỗi ngày nữa. Ôi! hạnh phúc biết bao! ” – Cô nàng khác đáp lại với vẻ mặt mãn nguyện.
” Nè nè nè! mấy bà biết gì hôn? Hôm bữa tui tăng ca ở lại làm đến tối thì tui đụng mặt với chủ tịch, rồi chủ tịch đã bắt chuyện với tui rồi còn khen tui siêng năng – chăm chỉ nữa.” – một nữ nhân khác lại hú hét khi nhắc đến vị chủ tịch nào đó.
” Thật hả? Vậy tui cũng phải chăm chỉ lên và tăng ca thật nhiều để chủ tịch khen tui mới được!” – Đám nữ nhân bắt đầu lên dây cót tinh thần rồi vào làm việc.
Cậu đứng gần đó nên nghe được toàn bộ câu chuyện vừa rồi, dù vậy, cậu lại thắc mắc rằng từ lúc nảy đến giờ, đúng là có nhiều nam nhân ra vào công ty thật nhưng cậu chẳng thấy ai đặc biệt mà có thể là chủ tịch của Bạch Thị cả, vì vị chủ tịch hiện tại của Bạch Thị khá kín tiếng, chỉ có trong giới làm ăn, những người có quyền lực và nhân viên công ty mới biết được chủ tịch công ty là ai.
Tuy vậy, nhưng không ai được tiết lộ thông tin của công ty, nhất là thân phận của vị chủ tịch bí ẩn này. Hầu như, chưa có báo chí nào có thể tìm ra hay đưa bất cứ thông tin nào về người đó cả, vậy thì, người chủ tịch mà mấy cô ở quầy tiếp tân nói là ai, cậu cứ thắc mắc mãi nhưng rồi đến giờ vào làm nên cậu đành tạm khép chuyện đó một bên để chuyên tâm làm việc.
9h30 tối, khi nhân viên của công ty bắt đầu ra về gần hết thì cậu cũng chuẩn bị ra về. Về đến nhà, nằm dài ra giường nghỉ ngơi, cậu lại bắt đầu suy nghĩ về ngày hôm nay, khi được thực tập tại nơi mà cậu luôn hằng mơ ước.
” Đúng là nhân viên Bạch Thị có khác, làm việc đến giờ mới được về, mặc dù, đều do họ tự nguyện ở lại làm thêm giờ chỉ vì chờ vị chủ tịch nào đó. ” – Cậu nằm đó nghĩ thầm.
” Nhưng vị chủ tịch mà mấy người lúc sáng nói là ai nhỉ? Mình đâu thấy có người đàn ông nào vào công ty mà có khí chất nói lên thân phận chủ tịch đâu nhỉ? Nhưng mà người nữ nhân ấy thì lại khác, cô ta thật sự toả sáng ở mọi góc độ, không lẽ, vị chủ tịch được nhắc đến là nữ nhân đó. Nhưng đó là nữ nhân mà đâu phải nam nhân đâu mà các cô nàng nhân viên ấy khen là ” đẹp trai ” nhỉ, mặc dù, cô gái ấy trông rất xinh đẹp và men lỳ! ” – An Nhiên nhớ đến chuyện lúc sáng rồi suy nghĩ xem ai là người mà được các cô gái ở quầy tiếp tân nhắc đến.
Nằm nghĩ ngợi được một lúc thì cậu cũng chìm vào giấc ngủ sau một ngày thực tập mệt mỏi.
Trong giấc mơ, cậu thấy mình bị một nữ nhân đè bên dưới. Người nữ nhân với mái tóc bạch kim lấp lánh, hôn lên khắp cơ thể cậu rồi lại ngoặm lấy hạt đậu nhỏ xinh trước ngực của cậu, bàn tay người ấy không an phận mà vuốt ve khắp ngõ ngách trên cơ thể nhạy cảm của cậu rồi luồn vào giữa cặp mông căng tròn như quả đào của cậu. Ngón tay cô ta vuốt ve cúc nhỏ rồi cho nó vào bên trong.
Mơ đến đấy, An Nhiên choàng tỉnh dậy, khi tỉnh giấc, An Nhiên thấy cơ thể mình nóng bừng cả lên, cậu cảm thấy giấc mơ đó rất thật vì những khoái cảm ấy vẫn còn sót lại trên cơ thể cậu.
Giấc mơ kì lạ ấy, làm cho An Nhiên không tài nào ngủ lại được nữa nên cậu lấy khăn đi vào nhà tắm để làm dịu cơ thể lại. Cởi sạch quần áo, cậu bước vào nhà tắm, nhìn bản thân trong gương rồi cậu vô thức vuốt ve cái cỗ trắng noãn của mình, cậu nhớ lại những dấu hồng ngân gợi tình ấy, nhớ lại cảm giác hưng phấn của đêm hôm đó.
Tuy nhiên, lại không tài nào nhớ được mình đã làm gì, An Nhiên chỉ nhớ hôm ấy mình đã rất thoả mãn, rất hưởng thụ cảm giác đê mê mà người kia đem lại, khi khoái cảm đạt đến đỉnh điểm cũng là lúc cậu kiệt sức và ngủ thiếp đi.
Tuy rằng, cậu nhớ những cảm giác hôm ấy nhưng lại không tài nào nhớ được người kia là ai, cậu chỉ biết là người hôm đó là nữ nhân. Đến đây, cậu lại nghĩ rằng không biết mình có thể gặp lại người ấy không, mặc dù, mình chẳng nhớ mặt người đó.
Sau một lúc hồi tưởng, cậu cũng buông tha cho bản thân, cho cơ thể đang nóng hừng hực và vô cùng mệt của mình mà ngoan ngoãn đi tắm rồi an giấc để ngày mai có được năng suất làm việc tốt nhất.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!