Lời Hẹn Thề Mơ Hồ, Có Ai Còn Nhớ - Chương 5 : Có lẽ ta sai rồi (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
79


Lời Hẹn Thề Mơ Hồ, Có Ai Còn Nhớ


Chương 5 : Có lẽ ta sai rồi (1)


Bắt đầu từ hôm đó trở đi đã bảy ngày nàng không hề thấy mặt của hắn, tất nhiên là hắn cố tình tránh mặt của nàng

Hôm nay Nhan Phù Dung cố tình xuống núi còn đến trúc lâm tìm Tô Bích Trâm. Nàng ta là con gái của sư phụ nhưng lòng lại hướng thiện giống như sư mẫu, chỉ thích học y cứu người hơn nữa còn bái Độc Cô Hành- Thiên hạ đệ nhất hoa đà làm sư phụ.

Tuy nhiên con người của Tô Bích Trâm không thích ràn buộc chỉ quen sống tự do tự tại. Từ khi sư phụ mất nàng ấy liền chuyển đến trúc lâm ở cùng sư phụ của mình. Mấy tháng gần đây Độc Cô Hành qua đời một mình Tô Bích Trâm sống ở trúc lâm này.

Trúc lâm được Độc Cô Hành bố trí cơ quan ra vào người thường khó đột nhập được. Nhưng Nhan Phù Dung là ai chứ, lúc cơ quan này mới lập ra không phải nó tầm thường mà là trí tuệ nàng quá cao, cơ quan cũng bị phá giải dưới tay nàng

Bước vào bên trong là đại sảnh nhưng không thấy bóng người đâu chứng tỏ Tô Bích Trâm có lẽ ở sau núi. Nhan Lù Dung bước ra sau núi tìm nàng ấy quả nhiên nàng ấy đang trong đình nghỉ mát sau núi

Thấy nàng tới Tô Bích Trâm nhìn nàng nở nụ cười ” Phù Dung hôm nay cũng đến rồi, ta còn tưởng muội quên ta luôn rồi chứ ” Tô Bích Trâm vừa nói vừa rót trà vào chung đối diện cho nàng sau đó lại chăm chú vào bàn cờ

” Từ ngày Độc Cô tiền bối mất Phù Dung còn chưa kịp đến an ủi tỷ tỷ quả là lỗi của muội rồi. Tỷ lại có nhã hứng chơi cờ ” Nàng ngước nhìn bàn cờ khẽ nheo mắt lại, thế cờ trên bàn quả là khó đi. Nhưng khi nàng còn đang suy nghĩ cách giải thì Tô Bích Trâm đã xáo trộn lại cả ván cờ

Nàng nheo mắt lại hỏi ” Tỷ tỷ không giống loại người bỏ cuộc như vậy chứ? Trước kia thế cờ dù khó đến mấy tỷ cũng chưa bỏ giữa chừng như vậy? ”

Tô Bích Trâm chỉ liếc mắt nhìn cảnh vật xung quanh thản nhiên đáp lời ” Có đôi khi nên bất chấp điên cuồng đạt được mục đích nhưng nếu đó không phải duy nhất trên đời hà tất phải cố chấp. Một cô nương tốt như muội sap phải chấp niệm không dứt yêu Vũ Văn Thác đến vậy? Thiên hạ này nam nhân vốn không thiếu, Vũ Văn Thác chỉ là một trong số đó ”

” Nhưng mà muội đã đem trái tim trao cho huynh ấy làm cách gì để thu hồi đây?”

” Chỉ cần trong lòng quên được trái tim tất về cố chủ. Nên dứt hãy dứt tỷ khuyên muội nên rời khỏi Tuyệt Tình Các sau đó sống cuộc sống mà mình mong ước. Tỷ tin với chút thương cảm với muội Vũ Văn Thác hắn sẽ không làm khó muội đâu ”

” Muội hiểu rồi ”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN