Đường Một Chiều - Chỉ Hướng Về Em - Chương 2: Đỡ Đạn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
114


Đường Một Chiều - Chỉ Hướng Về Em


Chương 2: Đỡ Đạn


Yên Huyên bật cười trước vẻ mặt quan trọng của Trung Quân từ nãy đến giờ, rồi nói.

– Mặt tôi có dính gì sao? -Trung Quân vừa nói, hai tay vừa sờ mặt mình.

– Không có, thôi anh uống nước đi.

Yên Huyên lắc đầu, cầm ly nước lên khẽ lắc nhẹ làm thứ chất lỏng màu vàng nhạt đung đưa rồi uống một ngụm.

Trung Quân thì dốc một hơi một cạn ly, chỉ có cầm ly nước thôi sao tay anh cứ rung rung. Có lẽ cái lạnh giá của mùa đông làm trái tim anh cứ nhói đau từng nhịp…từng nhịp một…

Hai hàng mi rủ xuống, đôi mắt như cứ một nỗi buồn sâu thẩm nào đó…

Biết anh có chuyện, nhưng Yên Huyên không tiện hỏi. Bởi, cô có là gì?

Yên Huyên muốn giữ yên lặng để không xen vào tâm tư của anh, muốn cả hai đều có thể thoải mái.

A điên mất, lần đầu tiên cô mới có cái suy nghĩ như vậy. Thế thì có thể gọi là quan tâm không ta? Chắc không…

Nhưng cuộc sống đâu lườn trước điều gì, cái bụng của cô không muốn nghe theo lời cô, bỗng kêu lên làm cô đỏ cả mặt, hai tay ôm bụng.

Thính giác của Trung Quân rất nhạy bén, chỉ cần tiếng động nhỏ anh củng có thể nghe được. Anh ngước mặt thì thấy bộ dạng xấu hổ của Yên Huyên, làm anh muốn phì cười nhưng Trung Quân cố nén lại.

Um…nói sao nhỉ? Cũng dễ thương đấy!

– Cô đói rồi sao?

Trung Quân nói mà làm Yên Huyên muốn chọi cái gối cô đang ôm vào mặt anh. Anh có biết bây giờ là mấy giờ không? mà không đói hả??

– Ừm..sáng giờ tôi chưa ăn gì.

Trung Quân nghĩ ngợi một chút rồi đứng bật lên mà không quên cầm hai chiếc vé miễn phí, kéo cô đi.

((Yến: Nè nè không có nắm tay nắm chân nghe chưa!!))

– Nè đi đâu vậy? -Yên Huyên bị dắt như đứa trẻ đang bị lạc đường vậy, nhưng rất ngoan a~ không vùng vẫy tí nào.

Trung Quân quay người lại giơ 2 cái vé lên, cười nhẹ cái rồi nói.

– Cô còn phải hỏi!! Tất nhiên là giúp cho cái bụng đói được lắp đầy rồi.

Nà ní?? Câu nói của Trung Quân lại một lần nữa làm cô gái Yên Huyên xinh đẹp nhà ta đỏ mặt, ngượng chín không biết nói gì chỉ im lặng bị dắt đi.

Qủa không hổ danh là khách sạn bật nhất ở nơi này với quy mô hùng tráng bậc nhất. Kiến trúc hoa lệ theo lối cung điện châu Âu cổ xưa, Northwest mang nét vừa cổ kính, uy nghiêm, vừa xa hoa, quyến rũ hoan nghênh mọi khách quý đến từ khắp nơi trên thế giới tham quan chiêm ngưỡng.

Trung Quân và Yên Huyên cùng nhau bước vào thang máy, xuống tầng 2 rồi cùng nhau tiến vào đại sảnh.

Đại sảnh được trang trí trang hoàng lộng lẫy dưới chùm đèn pha lê trắng. Các món ăn Á, Âu, lẫn những món ăn tươi sống,món tráng miệng…được sắp xấp theo mỗi quầy đúng chất một bữa tiệc sang trọng.

Khách khứa vận trên mình những trang phục sang trọng, nói chuyện vui vẻ. Vừa bước vào trong, một đôi tuấn nam mỹ nữ bọn họ ngay lập tức trở thành tiêu điểm, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.

Vì đều cùng là giới thượng lưu nên không ai không biết danh tiếng của Trung Quân lẫn Yên Huyên cả , hai người cứ ngỡ sẽ được tự do nhưng quên rằng họ đang ở khách sạn…

Trung Quân khẽ kề sát vào tai cô nói nhỏ:

-” Cô cứ đi ăn trước đi, tôi có chút việc. Nhớ là đừng có đi lạc tôi đấy!”

“Gì đây? Xem mình là trẻ con à, đi ăn cũng không yên giờ lại bị quấy rầy. Thật là!!” Yên Huyên nghĩ, mà trong lòng lửa sôi phừng phừng.

-” Ừm…” – Cô Kì Ân nhà ta gật gật đầu.

Nói xong, thì có một đám người bước lại gần hai người. Dưới thân phận của hai vị này, dù muốn hay không muốn thì chí ít cũng phải chào hỏi, mỉm cười xã giao, không ai dám phớt lờ.

Mọt hồi lâu, sau khi thoát khỏi mấy vị khách không mời mà đến thì có một thanh niên tầm 26 tuổi, ăn mặc chỉnh tề đầy khí chất một “quý tộc”, tóc tai gọn gàng bước đến hai người.

Mỉm cười rồi đưa mỗi người một ly rượu vang đỏ.

-” Trung tổng, Ân tổng thật trùng hợp không ngờ gặp hai người ở đây! ”

*Trung/Ân tổng??” Hai người đều ngạc nhiên, ngước mặt nhìn nhau, rồi rất nhanh thu hồi ánh mắt lại.

Người vừa nói lúc nãy là Tần Dĩ Duyệt – giám đốc tập đoàn Tần thị. Gia thế, hay dáng vẻ đều chuẩn chị tội là tính cách rất quái đản lại mê gái. Bạn thân của Trung Quân.

Trung Quân “ừm” một cái rồi nhận ly rượu từ tay Dĩ Duyệt.

Tần Dĩ Duyệt nhìn xung quanh thấy không ai để ý, thì khoát vai Trung Quân đấm nhẹ anh vài cái.

-“Nè anh bạn, sao lại lạnh nhạt như thế…” -Vẻ mặt Dĩ Duyệt tỏ ra rất đáng thương, nhưng từ từ biến dạng thành quái quỷ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN