Chuyện của Tâm. - Chương XI - Trao đổi với người thân của mình
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
62


Chuyện của Tâm.


Chương XI - Trao đổi với người thân của mình


Trên đường về cùng nhau, tôi nghĩ cần phải nói chuyện với mẹ của mình, nhưng nói một mình thì tôi không dám, tôi sợ mẹ sẽ không hiểu, không cảm thông với một người đang bệnh tâm lý như tôi. Dù chưa muốn Huy gặp mẹ lúc này nhưng cũng phải đành nhờ anh đi chung, tôi cảm nhận được Huy cũng ngại ngần nhưng anh đã đồng ý giúp tôi.

Cuộc nói chuyện diễn ra nhẹ nhàng hơn tôi tưởng, phụ huynh ở lứa tuổi U50 khá mơ hồ về căn bệnh này, họ chỉ nghĩ chúng tôi buồn một chút rồi sẽ qua nhưng thật sự nó đã ảnh hưởng đến cuộc sống, đến công việc của chúng tôi nhiều. Giá như phụ huynh nào cũng hiểu được và dẫn đi khám sớm, chúng tôi đã không cảm thấy đơn độc trên con đường chữa bệnh của mình…

Mẹ có quan tâm tôi hơn… Vì ba mất sớm nên ngoài tôi chỉ còn có mẹ và gia đình bên ngoại, cuộc đời tôi dựa dẫm hoàn toàn vào mẹ nên có chuyện gì xảy ra tôi cũng không muốn mẹ và tôi căng thẳng với nhau chút nào.

Nhưng…

Quả đúng như tôi dự đoán, mẹ có vẻ rất lo lắng về mối quan hệ của tôi với Huy. Chẳng biết phải giãi bày như thế nào. Mẹ thấy tôi bệnh nên không nói gì nhiều, nhưng trong mắt bà tôi thấy sự không đồng tình.

Nước mắt cứ rơi xuống, dù biết sẽ có chuyện này xảy ra…nó đến hơi sớm, và tôi chỉ biết đón nhận với một thái độ bình thản.

“Mẹ ơi!
Giá như mẹ biết là mọi chuyện đều có nguyên nhân, và những điều con làm đều có lý do của nó.
Mẹ ơi!
Con xin mẹ đừng tạo nên cuộc chiến giữa mẹ và người con yêu thương thêm một lần nữa. Nó quá sức đau lòng mẹ à! Con sẽ không lựa chọn, sẽ cố gắng không đấu tranh và con sẽ buông mặc cho tất cả…
Con sắp bước đến tuổi 32 và chuyện tình cảm xin hãy tôn trọng và cho con tự quyết định. Sướng khổ gì con tự chịu.
Và đâu là sướng?
Và đâu là khổ?
Đi xe xịn, ăn nhà hàng là sướng?
Đi xe cà tàng, ăn bữa cơm 25.000 là khổ?”

“Huy ơi! Sao Huy phải chịu những chuyện không nên có như lúc này? Huy mỗi ngày là một sự nỗ lực phải sống tốt nhưng có quá nhiều chuyện không vui. Huy rất hiếm khi nào nói “Yêu em!” “Thương em” là do Huy không muốn em lụy? Là do Huy đã hình dung được chuyện này sẽ xảy ra? Huy biết sẽ đau lòng nhưng vẫn cứ ở cạnh em, là Huy muốn em học nhiều điều từ cuộc sống này, khi em ổn, Huy sẽ đi?

Anh không bao giờ bảo em rời xa mẹ. Em chỉ còn cách mạnh mẽ sống, đúng không Huy?”

Nếu một ngày nào đó Huy buông tay tôi từ từ, xin tôi hãy vững vàng… đừng đau lòng mà hãy chấp nhận… đó là điều tốt cho cả hai!

Đầu tôi buốt, tôi phát hiện những khi tôi suy nghĩ nhiều là đầu bắt đầu buốt, người mệt…chỉ còn cách uống Rotundin mới có thể giúp tôi chìm sâu vào giấc ngủ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN