Nơi ấy có nắng không anh? - Chương 1: Nơi ấy có mặt trời>>
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
105


Nơi ấy có nắng không anh?


Chương 1: Nơi ấy có mặt trời>>


“Boss… Boss…”  âm thanh vang vọng khắp căn biệt thự dù ai nghe cũng cảm thấy giật mình bởi sức mạnh gầm thét của chàng trai này. Nếu nhìn khuôn mặt yêu nghiệt của hắn không ai nghĩ giọng nói kia cùng hắn có bất kì quan hệ gì. Mà người được gọi là boss lại đang nằm trên giường ngủ không mảy may quan tâm đến con người sở hữu khuôn mặt con gái cũng phải ghen tị này, dường như đã rất quen thuộc với âm thanh này rồi.Con người này dù nằm ngủ một cách an tĩnh cũng không làm mất đi vẻ vương giả, khuôn mặt nghiêm nghị không làm giảm đi vẻ đẹp trai hào nhoáng, chiếc mũi cao, môi mỏng mắt nhắm nghiền, khí chất lạnh lùng, hàn khí bao quanh người. Sở hữu gượng mặt như kiệt tác của thượng đế cũng chưa là gì với thân hình săn chắc cao lớn ước chừng một mét tám lăm kia. Làm người ta kinh hoàng là người này muốn gương mặt có gương mặt muốn dáng người có dáng người muốn khí chất có khí chất dù ngủ lại khiến người ta nhận ra đủ lạnh lùng thừa cao lãnh đủ khôn ngoan thừa bá đạo. Chính là chói mắt như thế tựa như ánh mặt trời trên cao khó với tới mà dù với tới cũng bị thiêu rụi, thương tích đầy mình. Mà đột nhiên đôi mắt như hổ phách kia mở ra trừng lớn con người yêu nghiệt kia làm hắn không rét mà run, bất ngờ chột dạ. Không chỉ vẻ ngoài hoàn hảo mà giọng nói cũng âm trầm dễ nghe nhưng cũng không mất đi phần uy nghiêm như vậy: “Có việc gì?”

“Boss Âm Dương Luân đột nhiên thu hồi toàn bộ vốn tại công trình phía Tây, dường như muốn mua lại khu resort phía Nam”_ giọng điệu của hắn gấp gáp khiến ai cũng nghĩ việc hệ trọng gì xảy đến.

Mà người con trai kia một chút cũng không gấp gáp lười biếng ngáp vài cái lên tiếng:

_ Tử Ninh không cần gấp gáp đều nằm trong dự liệu

Không nói thêm gì bỏ đi để lại cho chàng trai yêu nghiệt Tử Ninh dấu hỏi chấm to đùng. Tử Ninh hắn chạy từ tổng bộ đến biệt thự ngoại ô để nói cho hắn tin tức chấn động này mà hắn đại boss Lãnh Dạ một chút cũng không quan tâm mà xem như mọi chuyện đều nằm trong tính toán của hắn thật tức chết mà. Mà Tử Ninh hắn một câu cũng không dám oán dám hận chỉ vì cái con người thâm trầm kia không biết lúc nào sẽ âm thầm đày hắn đi rừng. Thật tức chết mà!!! Sao hắn phải lo cho cái người âm mưu đầy đầu kia sẽ thiệt thòi chứ, người như boss Lãnh Dạ nhà hắn không hại người thì thôi ai có thể hại được hắn chứ. Mà cái người như thế chắc chắn cô độc cả đời ai dám chạm đến hắn chỉ có thương tích đầy mình… Chửi rủa vài câu Tử Ninh cũng chậm chạp ra khỏi biệt thự trả lại tự do cho đại boss. Hắn không muốn chết làm phiền ngày nghỉ của boss chỉ có hai con đường một là đến rừng chịu trận đến khi thân tàn ma dại hai là làm việc tại tổng bộ đến khi không thể chịu nổi nữa…Nói chung đều là bị hành hạ đến chết nha..Hắn mới không thèm quấy rầy con người thâm trầm ác độc kia hắn vẫn yêu cuộc sống tự do tự tai thoải mái a..

Sau khi Tử Ninh rời khỏi căn biệt thự Lãnh Dạ cũng từ phòng tắm đi ra. Lúc này trên người hắn chỉ quấn duy nhất một chiếc khăn tắm trên hông cơ bụng tám múi dưới ánh mặt trời càng thêm chói mắt nước nhỏ giọt từ tóc xuống gương mặt có vẻ mệt mỏi lười nhác nhưng không mất đi vẻ lãnh đạm chảy xuống cơ bắp săn chắc khiên cho trai nhìn thì ghen tị gái nhìn lại đỏ mặt then thùng. Chàng trai cầm điện thoại bấm một dãy số, đầu dây bên kia truyền đến một âm thanh không đứng đắn: ” Đại boss hôm nay rảnh rỗi a gọi điện cho người ta là có chuyện gì???”

_ Tôi không ngại vất cậu vào chùa đâu. Một câu nói uy nghiêm làm chàng trai đầu dây giật mình lưng thẳng tắp cung kinh nói: ” Boss, tha mạng, cuối cùng là có vấn đề gì a???”

Lãnh Dạ cười nhếch môi rồi đáp một câu ngắn gọn:” Bắt đầu đi”. Không đợi bên kia phản ứng lập tức tắt máy. Mà con người bị ngắt điện thoại kia lại đang thầm chửi bới. Phong tình của ta lại bị xem thành nhược điểm chí mạng thật đáng hận a. Ông trời thật bắt công sao cái người cấm dục biến thái kia một nhược điểm cũng không có, nghỉ ngơi chỉ biết sai bảo người khác. Hắn cũng là đang nghỉ phép nha. Hừ vài tiếng hắn đột nhiên bật cười: “Ha ha tên Luân chết tiệt vì người kì nghỉ của ta cũng tan thành mây khói. Mạc Lâm ta khiến ngươi danh bại thân liệt… Ha ha”

Sau khi cúp điện thoại của Mạc Lâm điện thoại của Lãnh Dạ lập tức vang lên, hắn nhíu mày một lát cũng bắt máy: “Chuyện gì” Đầu dây bên kia vang lại tiếng thét:”Ôn con ngươi cự nhiên dám nói chuyện với người sinh ra người như thế à thật tức chết mà” Đang phát chửi bới hăng say chợt giọng nói ôn tồn nhưng mang nhiều nhu tình vang lên:”Không lên vì thằng oắt con kia mà tức giận nha” Rồi ông lấy điện thoại nói một cách chậm rãi mà không mất đi uy nghiêm của mình:” Tiểu tử về nhà một chuyến đi, mẹ ngươi sắp xếp cho ngươi buổi xem mắt không nên để tốn công bà nha” Lãnh Dạ hừ vài tiếng rồi nói:”Không muốn” Người phụ nữ lập tức tức giận muốn nói lại bị người đàn ông ôm vào ngực an ủi, rồi ông lên tiếng:”Không về cũng phải về, tiểu tử thúi coi như về thăm gia đình tùy tiện gặp một cô gái thôi cũng không được sao?”. Lãnh Dạ vẫn trầm tư, ông lại nói:”Hay ngươi muốn mẹ ngươi ngày nào cũng gọi làm phiền” Lãnh Dạ lại hừ nhẹ một tiếng rồi đáp:”Được” Sau đó lập tức cúp máy.

Mà người phụ nữ bên kia vẫn chưa hết tức giân oán than:’Biết thế lên đẻ ra một nữ tử nhu thuận đáng yêu a tiểu tử thối lạnh lùng như vậy không biết là giống ai chỉ biết bắt nạn em thôi” Người phụ nữ tên gọi là Liễu Huệ Di, dù đã lớn tuổi nhưng nhan sắc được bảo dưỡng tốt vẫn vô cùng đẹp lại mang trên mình khí chất cao quý khiến người người ghen tị. Không chỉ thế còn có một người chồng hết mực yêu thương Lãnh Cơ. Hai người là ba mẹ của cái người lạnh lùng Lãnh Dạ kia.Nhìn hai người là biết vì sao Lãnh Dạ lại sở hữu ngoài hình khí chất đều suất chúng như thế rồi. Liễu Huệ Di đã như vậy, Lãnh Cơ cũng không hề kém ở ông phát ra vẻ tôn quý uy nghiêm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN