Danh Môn Ác Nữ - Chương 54: Chương 54
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
13


Danh Môn Ác Nữ


Chương 54: Chương 54



Không nói tới Dương Kiệt Minh và Cao thị bởi vì kinh động đến hàng xóm mà không ngừng bị mắng chửi, một hán tử sau khi ra cửa chính là chạy tới tòa nhà trên phố Hoa Thanh bây giờ Vạn Thục Tuệ và Vân Thù đang ở.

Hai hán tử này ngược lại cũng không phải là kẻ ác gì, chính là người nhà nuôi chó ngoài thành, trong Ung đô trong nhà mấy người bình thường nuôi chó phần lớn là chó nhà, phần lớn chó nhà đều dịu ngoan, lá gan cũng không lớn, đa phần chỉ biết sủa hai tiếng về phía người ta. Mà hai người huynh đệ bọn họ nuôi là chó săn, chó săn mà gia đình giàu có cần phải giữ nhà đều mua từ trên tay bọn họ, cũng không biết khi hai người này thuần dưỡng đã dùng cách gì, ngược lại nuôi vô cùng hung ác, đối với những kẻ xông tới cửa cũng không gọi, liền trực tiếp nhào tới cắn, thật sự đáp với một câu “Chó cắn người thường không sủa”.

Hai ngày trước khi mấy người Vân Thù tới đây mua mấy con chó săn định dùng làm giữ nhà, lại nói hơi sợ mấy con chó săn hình thể to lớn lực lưỡng này, chỉ sợ trong lúc nuôi lại cắn bị thương mình, cho nên chính là tốn một lượng bạc để hai hán tử này lưu lại thuần dưỡng.

— ———- —–

Vân Thù bị Cẩm Sắt gọi tỉnh, khi vừa mở mắt chính là nhìn thấy sắc mặt hơi khó coi của Cẩm Sắt.

“Đã xảy ra chuyện gì?” Vân Thù nhìn Cẩm Sắt đánh thức mình, nhẹ giọng hỏi.

“Mới vừa rồi Tô Nhị ở nhà cũ tới đây, nói người Dương gia thế mà lại nửa đêm xông vào! Người Dương gia này thật sự quá không biết xấu hổ rồi!” Cẩm Sắt tức giận nói, “Cũng may bây giờ chuyển tới trong nhà mới, bằng không bị người nhìn thấy, đến lúc đó nói không chừng lại có đặt điều nói xấu gì đó.”

Vân Thù tỏ vẻ bình tĩnh, giống như đã sớm dự kiến trước sẽ có kết quả như thế, từ ngày đó sau khi thấy Dương Kiệt Minh, nàng cũng biết nam nhân này tuyệt đối không phải người dễ đối phó, bởi vì trong đôi mắt kia tràn ngập cảm xúc căm ghét, người như vậy, Vân Thù có dự cảm tuyệt đối không phải là một đèn đã cạn dầu, cho nên nàng cũng lưu lại một đòn phía sau, nếu Dương Kiệt Minh còn có vài phần nhân tính tuyệt đối không làm gì, nàng sẽ lưu lại một đường sống cho hắn, nhưng có vài người chính là đường sống không đi cứ đi vào đường chết thì nàng cũng không ngăn cản.

Giống như lời Cẩm Sắt nói, may mà đã dọn nhà, nếu không hơn nửa đêm có nam nhân trèo tường vào trong nhà, cho dù cả người nàng là miệng cũng nói không rõ được, hơn nữa Dương Kiệt Minh này đêm khuya xông vào nhà, làm chính là chút chuyện hủy hoại danh tiết.

“Tiểu thư, định làm như thế nào? Người khốn kiếp như vậy nên cho một chút giáo huấn mới phải.” Cẩm Sắt căm hận nói, chuyện như vậy cũng có thể làm được, có lòng hủy danh tiết người ta mà tới, nếu không cho trừng trị dạy dỗ thích đáng, chỉ sợ sau này không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

“Không sao, tỷ cứ nói cho Tô Nhị, trói hai người này lại bỏ đói hai bữa rồi ném ra.” Vân Thù đáp lại rồi nằm xuống, trong giọng nói có vài phần mệt mỏi,

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN