Danh Môn Ác Nữ - Chương 88
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
7


Danh Môn Ác Nữ


Chương 88



Liễu Bác Ích cũng không giận, trên vẻ mặt cũng không thay đổi, ông nói: “Tiểu nữ Thù nhi cảm thấy hôm nay là một ngày đại hỉ như vậy cũng phải mời thêm một ít người, cảm thấy lão phu ở trên triều đình nhiều năm cho dù là thân thiết hay quen sơ với người cũng phải làm chuyện đúng cấp bậc lễ nghĩa. Lão phu cũng cảm thấy tiểu nữ nói rất đúng, vốn là người trên triều đình sao có thể quên mất không mời, điều này cũng chính là làm mất mặt mũi của mình. Vân Hầu gia chịu tới chúc mừng, đó chính là may mắn của ta.”

Liễu Bác Ích nói lời khách khí, nhưng người có vài phần đầu óc đều biết rõ Liễu Bác Ích nói là ý gì, ý tứ chính là tất cả mọi người đều mời mà không mời một người, người khác sẽ coi chúng ta coi chuyện Vân gia là to tát rồi, ngươi đến hay không đến là chuyện của ngươi, có liên quan gì tới ta.

Còn nữa, người lui tới đều biết Liễu Bác Ích chỉ có một con trai ruột thịt là Liễu Vân Hiên, bây giờ khi nghe được ông nói tới tiểu nữ, suy nghĩ chuyển một cái cũng biết được nữ nhi mà ông nói chính là chỉ dòng chính nữ Vân Thù khi trước Vân Hoằng đã đoạn tuyệt quan hệ ruột thịt. Đây tuy nói đoạn tuyệt quan hệ, nhưng nghe thấy con gái từ trong xương cốt đều chảy dòng máu của mình từ nay về sau phải gọi người khác là phụ thân, điều này cũng xem như hung hăng cho người ta một cái tát.

Lúc này sắc mặt của Vân Hoằng cũng hết sức khó coi, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết phải nói những gì với Liễu Bác Ích.

Liễu Bác Ích lại nói một câu: “Tới đều là khách, Vân Hầu gia cũng đừng đứng hoài ở cửa ra vào, vào bên trong dùng trà đi. Một lát nữa đồ cưới sẽ được đưa tới, tránh cho chen lấn Vân Hầu gia!” Ý ở ngoài lời chính là –– tránh ra, ngươi chặn đường rồi.

Sắc mặt Vân Hoằng lại trầm xuống, còn định nói tiếp điều gì, nhưng lại bị tiếng cười ở sau lưng cản trở.

“Liễu Ngự sử, bổn vương không mời mà tới nói một tiếng chúc mừng cho ngài!”

Hai người Tạ Hoài Ẩn và Lý Đàn Việt bước vào cửa, thấy chính là Liễu Bác Ích và Vân Hoằng bất động thanh sắc so chiêu, vốn còn tưởng rằng Liễu Bác Ích ăn thiệt thòi, nhưng không nghĩ tới Liễu Bác Ích nhìn trong ngày thường không có bao nhiêu cay nghiệt, nhưng mới vừa rồi những lời ấy thật sự một chút cũng không kém, nhìn sắc mặt Vân Hoằng khó coi như vậy, trong lòng Tạ Hoài Ẩn cũng có vài phần cao hứng.

Vân Hoằng nhìn thấy khuôn mặt mang ý cười của Tấn Vương Tạ Hoài Ẩn, những lời nói vốn định nói ra chế giễu một phen lập tức không nói ra khỏi miệng được. Khi thần tử lập gia đình thật đúng là không có một Hoàng tử tới dự, tuy nói rằng trong ngày thường Tạ Hoài Ẩn làm ra những chuyện kia thật sự khiến cho người ta hết sức khó chịu, nhưng rốt cuộc vẫn không chịu nổi thân phận Hoàng tử này của hắn, còn nữa, đứng phía sau Tạ Hoài Ẩn chính là đương triều giám quốc thất Công chúa.

Trong Ung đô không ai không biết, thất Công chúa Tạ Cẩn Họa thương yêu nhất chính là người đệ đệ này, mà thất Công chúa cũng là người trên đầu quả tim Nguyên Hi đế yêu thương nhất, nếu không như thế sao lại có chuyện Công chúa giám quốc, bây giờ ông chỉ là một Hầu gia hư danh, tất nhiên không thể mất mặt mũi ở trước mặt Công chúa và Hoàng tử.

Liễu Bác Ích cũng không nghĩ đến mình chỉ mở một tiệc rượu mừng thôi, lại đưa đến Tấn Vương tự mình tới dự, cũng không khỏi ngây ngẩn cả người, nhưng lập tức vẫn thi lễ với Tạ Hoài Ẩn gọi một tiếng Vương gia.

“Không cần đa lễ, hôm nay bổn Vương đến chẳng qua chỉ tiếp cận một náo nhiệt mà thôi, Liễu Ngự sử không cần để ý quá mức đến bổn Vương, hơn nữa, hôm nay còn do Phương lão đích

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN