Danh Môn Ác Nữ
Chương 114: Chia Sáu Bốn (3)
Vân Thù suy nghĩ một chút, thật lòng nói, cho dù là ba bảy nàng cũng cảm thấy nàng hơi lỗ vốn, nhưng chuyện hợp tác mà, chính là như vậy, nàng ra giá cũng cho phép người trả giá, nàng nói, “Sáu bốn, đây là ranh giới cuối cùng của thần nữ, nếu Công chúa thật lòng muốn hợp tác với thần nữ, sáu bốn này coi như hết sức công đạo, dù sao đến lúc đó còn chuyện nộp thuế. Nếu Công chúa thấy không được, vậy việc kế tiếp cũng không cần nói, dù sao cũng không bàn ra được cái gì.” Tuy nói là sáu bốn, nhưng từ xưa tới nay luôn trọng nông khinh thương, thu thuế từ thương nhân đích xác không nhỏ, tính toán cẩn thận như vậy, sau khi sáu bốn này thông suốt, có thể đến trên tay nàng đại khái cũng chỉ còn năm thành lời. Vân Thù cảm thấy đây là ranh giới cuối cùng của nàng rồi, nếu đến như vậy còn muốn kêu nàng lui về phía sau, nàng cũng không thể một mực lui tới dưới vách đá đi.
Tạ Cẩn Họa suy nghĩ một chút, chia sáu bốn này cũng coi như hợp lý, dù sao còn có thu thuế. Nàng gật đầu đồng ý, “Thành. Phần lời nhận được ba thành đưa về quốc khố, còn dư lại một thành ghi dưới danh nghĩa Tấn Vương đi.”
Lời này của Tạ Cẩn Họa vừa ra khỏi miệng, Tạ Hoài Ẩn có mấy phần ngoài ý muốn, hắn như thế nào cũng không nghĩ đến một thành lời ở đây lại dưới tên của mình, trong này thật sự khiến cho hắn có mấy phần ngoài ý muốn, mà Tạ Cẩn Họa làm ra hành động như vậy chính là muốn lưu lại một đường lui cho đệ đệ mình vẫn luôn xem như hết sức thương yêu, những Hoàng đệ khác đều có sản nghiệp của mình, cũng chỉ có hắn sau khi xếp vào hộ bộ đều làm một chút chuyện phí sức mà chẳng có kết quả tốt, còn gián tiếp đắc tội không ít người, nếu không tìm cho hắn một đường lui, chỉ sợ có một ngày sẽ đến lúc nàng cũng không che chở được cho hắn. d1en d4nl 3q21y d0n
Vân Thù cũng coi như hiểu được dụng ý của Tạ Cẩn Họa, ngược lại cảm thấy Công chúa là một người hết sức để ý đệ đệ mình, nên làm được đến trình độ như vậy, nàng gật đầu một cái.
“Trừ đồ sứ, ngọc lưu ly, cảnh thái lam trên tay ngươi ra, bổn cung còn muốn gương soi rõ bóng người trên tay ngươi, cũng đối chiếu theo lời ngươi vừa nói.” Tạ Cẩn Họa nói, nàng cảm thấy hết sức hứng thú với đồ trên tay Vân Thù, nhất là gương trên tay nàng, lúc nghe nói đã cảm thấy đây sẽ là một khoản làm ăn tốt, đừng nói Ung đô, cho dù cả Đại Khánh, sử dụng chính là gương đồng, tuy rằng có thể soi người, nhưng lại không đến được dáng vẻ như Vân Thù chế tạo, rõ ràng ngay cả một chút xíu nốt ruồi nhỏ trên mặt cũng có thể nhìn thấy rõ, đồ vật như vậy đại khái ít nhất là có phụ nhân có chút tiền đều thích dùng.
“Có thể. Chỉ cần là trong tiệm, cho dù là tiệm chuyên bán đồ sứ, cảnh thái lam, gương hay trong tiệm khác, chỉ cần liên quan đến bốn món đồ tốt này, sẽ tham gia phân chia.” Vân Thù gật đầu đồng ý, nàng nói tiếp, “Nếu như thế, chuyện thợ thủ công phải phiền Công chúa và Tấn Vương, mỗi một thợ thủ công tuyển nhận đến đều phải ký một phần hiệp nghị bảo mật, dùng để bảo đảm kỹ thuật của thần nữ tuyệt đối sẽ không truyền ra ngoài, nếu không hợp tác giữa chúng ta lập tức bỏ dở, mà còn phải bồi thường tiền tổn thất cho dân nữ, thần nữ muốn xác định đồ chỗ chúng ta hợp tác chỉ có chỗ chúng ta mới có thể chế tạo thành. Về phần đối tượng quản lý, chưởng quỹ cửa tiệm tiến hành mua bán thì có thể do bên chỗ Công chúa và Tấn Vương đề cử, do thần nữ tiến hành khảo hạch, nếu có thể được tất nhiên có thể đảm nhiệm, nếu không được đến lúc đó thần nữ cũng sẽ không nể tình cảm và thể diện giữ lại trong cửa tiệm, thần nữ không hy vọng trong cửa tiệm có người nằm vùng chỗ khác đến. Về phần quyền quyết định quản lý này, đều nằm trên tay thần nữ, cho dù kẻ nào cũng không được tham dự, nếu có quyết sách trọng đại gì, thần nữ sẽ báo cho Công chúa và Tấn Vương, về phần tiền lời ba tháng chốt một lần, không biết Công chúa và Tấn Vương có ý kiến gì khác với đề nghị như vậy của thần nữ không?”
Vân Thù cũng không định sau khi mình giao toàn bộ đồ ra, kết quả lại thành người quyền lực treo trên không, mà trong cửa tiệm của mình lại bị đông chen một chân tây chen một chân tất cả đều giống như không đâu vào đâu, nàng muốn nắm những quyền này trên tay mình, đến lúc đó mình làm những gì cũng không thành bó tay bó chân lại còn phải nhìn sắc mặt của người khác, bị người hạn chế phát triển của mình, dáng vẻ như vậy nàng
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!