Cất thanh xuân vào ngăn kéo bí mật - Phiên Ngoại: You are my twinkle little star
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Cất thanh xuân vào ngăn kéo bí mật


Phiên Ngoại: You are my twinkle little star


Trên bầu trời đen như con quái vật đang há miệng đen ngòm như không nhìn thấy đáy kia có một ngôi sao tỏa sáng, lung linh , lấp lánh hơn bao ngôi sao khác . Cho dù có hàng nghìn hàng vạn ngôi sao thì ngôi sao đó , dù bé nhỏ dù cô đơn cũng đẹp đến nao lòng. Đó chính là cậu- người con gái tôi dành cả cuộc đời để ngắm nhìn để trân trọng để yêu thương và để mang đi, người con gái đã làm cho cuộc đời đen tối của tôi trở nên tuyệt vời hơn bao giờ hết.

Để tôi kể cho cậu nghe về một cô bé đáng ghét mà tôi thích thầm từng ấy năm nhé. Cô gái ấy lùn hơn tôi một cái đầu nên lúc nào tôi cũng có cảm giác muốn vò mái tóc cô ấy cho rối tung lên. Cô ấy có khuôn mặt bình thường nhưng lại mang một nụ cười còn rực rỡ hơn cả ánh mặt trời. Mỗi khi cô ấy cười tôi tự hỏi có lẽ đây chính là thứ thuốc chữa bệnh tuyệt vời nhất cho tôi có lẽ tôi đã nghiện nụ cười ấy . Cậu biết không cô gái này kì lạ lắm , cô ấy có thể đọc một quyển truyện tiểu thuyết trong thời gian ngắn và có thể nhớ được mọi tình tiết mà lại không thể hấp thu nổi một hai công thức hóa học. Cậu thấy cô ấy kì lạ không? Chưa hết đâu, cậu ấy vẽ rất đẹp và rất thích càm ràm mấy chuyện linh tinh với tôi đến nỗi tai tôi dôi khi văng vẳng tiếng nói của cô ấy.

Cậu có thấy cô ấy quen không? Tôi nhiều lần rất muốn nói với cô ấy rằng: ” Này , trông cậu rất giống với người mà tớ quen. Đó là mẹ của các con tớ .” Nhưng cho dù có nghĩ hàng nghìn lần cũng khó có thể mở miệng nói với cậu một lần. Có lẽ tớ chính là kẻ thất bại, là con rùa rụt cổ, chẳng hề giống một người con trai anh tuấn rực rỡ như mặt trời mà cậu sùng bái cả.

Cậu có từng nghĩ rằng mối quan hệ của chúng ta hơn cả bạn bè thân thiết không? Đôi khi tớ cảm thấy mơ hồ với thứ tình cảm đặc biệt này, đó là tình bạn hay còn cao xa hơn thế nữa, thật khó có thể giải ra đáp án như toán hay hóa . Có những sự thật không phải là thứ mà cậu nhìn thấy mà nó nằm ở bên trong cái vỏ bọc bên ngoài mang tên “sự thật ” kia. Cô bạn hotgirl Thư mà các cậu nói chỉ là cô em họ xa của tớ mà thôi. Ngố nghếch làm sao tớ lại dùng cô ấy để thử tình cảm của cậu và kết quả cũng có chút khiến tớ đau lòng đấy. Cậu nói muốn giúp tớ tán tỉnh cô ấy mà cậu đâu có biết đối tượng tớ áp dụng lại là cậu chứ.

Chúng ta đã hứa với nhau rất nhiều thứ đúng không? Nhưng tớ lại trở thành một tên lừa đảo đáng ghét trong mắt cậu rồi. Lời hứa , có lẽ chính là sự liên kết duy nhất giữa chúng ta có phải không? Chúng ta hứa đi học cùng nhau, cùng cố gắng vào cùng trường, cùng lớp , cùng tham gia đội tuyển học sinh giỏi nhưng đến cuối cùng việc quan trọng nhất tớ đã bỏ lỡ . Đó chính là trở thành một phần trong cuộc đời cậu sau này. Có người từng nói cuộc đời con người giống như một chuyến tàu, từ lúc khởi hành cho đến kết thúc về bến, có biết bao nhiêu hành khách lên tàu rồi xuống tàu. Trên chuyến tàu cô độc của tớ chỉ chào đón một mình hành khách là cậu cũng như chỉ muốn đưa cậu đi đến tận cùng thế giới. Không biết cậu có đã từng coi tớ giống như vậy không hay giống bao người qua đường khác?

Có lần tớ đã muốn cho cậu bước vào thế giới của tớ nhưng cuộc đời vốn không lường trước được điều gì, tớ mắc căn bệnh quái ác mang tên ung thư. Cậu có thấy tớ rất giống mấy anh nam chính trong phim truyền hình dài tập không? Có ngoại hình khiến bao người yêu thích, tài giỏi như con nhà người ta, nhưng kết cục lại bi thảm, đau khổ?

Cậu có biết khi tớ biết tin đó tớ nghĩ gì không? Đất nước mất đi một nhân tài, bố mẹ mất một người con tuyệt vời và cậu có lẽ mất đi một người không chỉ bài cho cậu, không mang đồ ăn sáng cho cậu và mảnh ghép thanh xuân cậu sẽ không còn bóng hình của tớ. Càng đau khổ hơn khi tớ cũng thi đỗ trường mà chúng ta đã ngoắc tay hứa sẽ phá nát cánh cổng trường đó để bước vào cho dù sao đi chăng nữa. Mỗi lần điện thoại tớ rung lên là một lần tớ đấu tranh giữa lựa chọn phơi bày sự thật hay trốn tránh. Cũng không biết từ lúc nào tờ giấy báo trên tay tớ đã nhăn hết một góc và tự bao giờ khuôn mặt tớ ướt đẫm nước mắt. Có lẽ, cứ để cậu nhớ về một thiếu niên trần trề nhựa sống , lạc quan , vui vẻ như người cậu luôn ngưỡng mộ thì sẽ tốt hơn. Và tớ đã lựa chọn nói dối mọi người rằng tớ đi du học nhưng ai ngờ lại có kẻ ngốc tin điều đó mà đâm đầu vào học như chết cơ chứ?

Nghe nói cậu muốn sang đó tìm tớ để tẩn một trận phải không? Tớ rất vui vì có được vinh dự đó đấy. Một người có thể khiến con người lười biếng như cậy chạy đông chạy tây tham gia các hoạt động của trường rồi bận rộn vùi mặt vào những sấp đề thi lớn nhỏ. Có người nào ngốc như thế không? Cậu vội vàng cái gì, người thì càng ngày càng gầy, nhưng trong đôi mắt kiên cường đó, lại có một ngọn lửa cháy rực như ngọn đuốc soi sáng trong màn đêm tăm tối. Có lần tớ đã lấy hết can đảm trốn viện ra ngắm nhìn cái đồ ngốc đó mà người đó không hề hay biết.

Biết bao lần tôi muốn ôm lấy thân hình nhỏ bé của em bao bọc trong lòng, muốn lau những giọt nước mắt trên gò má em và muốn ngắm nhìn khuôn mặt mình trong đôi mắt to tròn ngây thơ kia nhưng bệnh tật lại đánh quật tôi hết lần này đến lần khác như một kẻ thất bại. Những đau đớn, giày vò, chịu đựng, những giọt nước mắt của bố mẹ , những lời thông báo về bệnh tình của bác sĩ khiến cho tôi trở nên yếu đuối, mệt mỏi và những lúc đó tôi thật sự nhớ em . Cô gái kiên cường kia, em sang đó tìm tôi những liệu em có biết mỗi ngày tôi đều dõi theo em? Cô gái mà tôi coi như ngôi sao nhỏ bé thắp sáng tâm hồn tôi đã đi sang một thế giới khác, một thế giới xa lạ ngăn cách tôi và em.

Thật sự có những lúc tôi rất hối hận, oán trách tại sao mình không ích kỉ níu giữ em ở bên cạnh, dù cuộc sống của tôi chỉ còn đếm được bằng tháng bằng ngày. Nhưng tôi lại không thể, tương lai của em còn dài, còn tươi sáng, còn nhiều điều hứa hẹn đang đợi chờ, nếu như tôi là vật cản trở thì tôi sẽ càng ân hận hơn. Vì thế trong những ngày mùa đông lạnh giá, tôi cất nỗi nhớ về em vào những ngôi sao nhỏ bé này. Mùa đông, mùa em thích nhất, liệu sau này sẽ có ai thay tôi chăm sóc em, nhắc nhở em mặc ấm, không cho em ăn kem vào những ngày này? Tôi thực sự không chịu nổi khi nghĩ tới em sẽ tay trong tay với một người đàn ông khác mà không phải là tôi. Nhưng tôi lại muốn nói với người đó rằng nếu anh làm cô ấy khóc tôi sẽ cướp cô ấy về và yêu thương bảo vệ cô ấy suốt đời suốt kiếp.

Ở bên đó tuyết rơi đẹp lắm đúng không em ? Nhưng mùa đông, không có nụ cười của em thật sự rất lạnh lẽo.

Này, kiếp này tôi yêu em trọn đời trọn kiếp rồi, đến kiếp sau kiếp sau nữa em hãy hứa yêu tôi , bảo vệ tôi có được không?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN