Tạm biệt thanh xuân năm tôi 20
Chap 2 : Mùa Đông – Đài phát thanh
Sáng sớm, ánh nắng ấm xuyên qua kẽ lá, dưới mái tôn còn đọng lại những hạt sương muối. Gió rít thổi qua thành phố cũng dịu đi vài phần, nhưng cái nhiệt độ dưới 8 độ C, và thời tiết hanh khô nứt nẻ cả da khiến tôi chẳng muốn xuống đường chút nào. Mặc dù vậy, tôi cũng không muốn đầu tuần mà bị vắng mặt đâu.
Cốc, cốc ! À, Amber tới đón tôi đi học này ! Cô bé kém tôi một tuổi nhưng học cùng trường khác khoa, em ấy khoa sản phụ còn tôi khoa thần kinh. Con bé mặc đến 2-3 chiếc áo, đội một chiếc mũ che cả đôi tai. Nhưng nó chưa đủ ấm, 2 gò má em đã ửng đỏ đôi chân co ro đứng suốt đợi tôi. Cầm trong tay 2 chiếc bánh mì bơ tỏi tôi đưa con bé một cái, hai tay nó đưa ra, cái miệng tóp tép ăn của con bé, bất giác tôi mỉn cười nhẹ.
– Này Amber, em ổn khi học môn hóa cao cấp không đấy, em cũng chỉ học năm nhất thôi mà ! – Tôi liền hỏi em về vấn đề dạy con bé vài mẹo để thi qua, dù tôi cũng đã đậu hóa cao cấp từ năm nhất (?!), vì tôi đã được anh dạy một chút ít về nó nên cũng không nhằm nhò gì.
– Không sao đâu mà Kieranee~chan, oni~tan cũng đã chỉ cho em về môn đấy rồi, thêm người chị kết nghĩa siêu tuyệt vời của em nữa ! – Con bé vừa đi vừa nhảy chân sáo, tâng bốc tôi. Bỏ đi, nhìn cái bản tính kiêu ngạo của nó, tôi lắc đầu cho qua.
Đến bãi đỗ xe, tôi cùng con bé lên chiếc xe buýt chạy về phía trường, ngồi xuống chỗ trống gần đó, nghe chương trình Thần tượng của bạn và tôi . Không hiểu sao tôi lại thích chương trình đó đến thế, đấy chỉ là một cuộc trò chuyện nhỏ giữa thần tượng và MC, hay là tại vì lần đầu Amber cho tôi nghe chương trình đó khiến tôi phát cuồng chăng.
– Không để mọi người chờ lâu, chúng ta hãy bắt đầu chương trình Thần tượng bạn và tôi nào ! Khách mời hôm nay chính là Shiv – Một giọng MC nữ nhí nhảnh quen thuộc vang lên, từ từ đã “ Shiv ” cái tên nghe quen quen, đó không phải cái tên nổi như cồn những ngày gần đây hay sao.
– Xin chào ! – Một giọng nói hơi khàn trầm nhưng ấm áp đến lạ kì, đói với một tín đồ âm thanh như tôi, nó thực sự là một giọng nói tuyệt vời, các tạp âm khác cũng không thể lấn át được nó.
– Hừm, chúng ta bắt đầu vào câu hỏi đầu tiên nha, đồ uống và món ăn anh yêu thích là gì ? – ồ là nói về sở thích và công việc hàng ngày nên tôi chỉ nghe qua loa. Rồi đến lồng tiếng cho phim “ Lời hẹn ước trong gió ”, tôi là người viết câu chuyện đó, giờ đã được người ta làm thành một bộ phim.
– Tôi lồng tiếng cho bộ phim vì có một câu hỏi rất là hay “ Liệu cơn gió đó sẽ tồn tại mãi mãi trong tâm trí chúng ta hay không ? hay chỉ lướt qua một cách vô tình ? ” – trời ơi, đó là câu hỏi mà tôi hay hỏi anh trước khi anh đi mà, thật là ngu ngốc khi viết câu nói đó trong chuyện, 2 tay tôi đưa lên 2 bên má đã ửng đỏ, sự xấu hổ lan truyền trong tâm trí tôi. Bất giác rút tai nghe ra, tôi mặc kệ những sự việc vừa xảy ra, nhìn ra cửa sổ ngắm cơn mưa phùn lất phất.
Tinh, đến nơi rồi, trường đại học Y.
~ Mây ~
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!