Tạm biệt thanh xuân năm tôi 20 - chap 3 : Mùa đông - Thư viện rộng lớn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
102


Tạm biệt thanh xuân năm tôi 20


chap 3 : Mùa đông - Thư viện rộng lớn


Chiếc xe buýt dừng lại. Tôi nhảy từ xuống từ bậc tam cấp của chiếc xe buýt màu xanh, không như những người khác phải bước từng bước. Nhẹ nhàng cùng Amber đi đến thư viện sát trường học, mượn mấy quyển sách để đọc, giết một chút thời gian. Thư viện được xây bằng những cột gỗ to cũ kĩ, trước tấm cửa kính được treo tấm bảng ‘Open’ được in font cổ điển.
Leng keng, tiếng chuông được buộc sau cánh cửa nghe thật ngộ nghĩnh, nhìn bề ngoài thấy nó thật chật hẹp nhưng bê trong thì cực kì rộng, cả thư viên được soi sáng bằng ánh đèn Neon. Đôi tay tôi mân mê mấy quyển sách, nhìn vào chỉ muốn chôm hết, nhìn lên giá sách trên cao, cuốn sách ” Giải phóng cơ thể ” hiện lên trước mắt tôi. Tìm được chỗ ngồi hợp lí, Amber vãy tay như muốn nói với tôi rằng ” Em ở đây “, tôi tới đó, ngồi đọc chăm chú, những cái xao động nhỏ cũng chẳng lấn át được sự chăm chú của tôi.
– Yo, rắn nướng, hổ phách lâu rồi không gặp ! – Còn ai ngoài thằng Zoey – bạn thân từ hồi cấp ba của tôi chứ, nó là sinh viên của trường đại học quốc gia ngoại ngữ. Cái tên rắn nướng là vì hồi xưa tôi cực kì thích rắn, định bụng xin ba mẹ nuôi một con, các bạn biết được kết quả rồi đấy. Còn từ nướng nó thêm vào để định chê tôi ngủ nướng đến khét lẹt ấy mà. Amber vừa nghe tên mình bị việt hóa, và nhìn thâấy thằng Zoey đang nở một nụ cười rất chi là gợi đòn. Con bé liền dẫm chân nó một phát, thật là mất tập trung, tôi liền lườm hai bọn nó một phát. Quên mất không hỏi thằng Zoey tại sao lại ở đây.
– Ái dà, thôi mà đừng giận, Vivian rủ chúng ta chiều nay đi ăn đấy. – Vivian sao, tôi và nhỏ cũng là đôi bạn thân từ hồi bé cơ, nhỏ đang là sinh viên ngành thiết kế đồ họa. Mặc dù nhỏ với tôi không cùng trường nữa nhưng nó hay rủ tôi đi ăn.
– Em đi theo với, mà ăn ở đâu vậy ? – Con bé nhanh nhảu đáp, khi nghe được câu trả lời vang lên ” quán cà phê ánh trăng “, con bé im lặng không hỏi nữa mà đọc hết câu chuyện của mình. Không gian bỗng chốc trở lại vẻ yên tĩnh. Đôi mắt tôi nhìn vào dòng chữ ” nếu bạn thấy mình không hạnh phúc, đó là lúc cơ thể và tinh thần của bạn bị bủa vây bởi căng thẳng, áp lực và những buồn phiền trong cuộc sống.”
Tâm trí tôi lại lạc lõng theo cơn gió rít bên cửa sổ mà xa tít chân trời.
– Mây –
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN