Tạm biệt thanh xuân năm tôi 20 - Chap 4 : Mùa đông - Sinh viên trường Y
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
101


Tạm biệt thanh xuân năm tôi 20


Chap 4 : Mùa đông - Sinh viên trường Y


Gió mùa đông bắc tràn về cùng với cái lạnh khắc nghiệt và sân trường cũng vắng vẻ hơn thường lệ. Cây bàng đã trút bỏ bộ cánh già cỗi từ lâu, chỉ còn trơ lại những chiếc cành khẳng khiu nhẫn nại chịu đựng giá rét. Hương hoa sữa giữa hè phố cũng được gió thổi vào sân trường, qua các ngách nhỏ, tỏa ra một hương thơm ngào ngạt. Mấy sinh viên còn ngoài sân chùm áo kín mít, xoa xoa hai bàn tay lại với nhau. Cái nỗi buồn của mùa đông, chẳng muốn ai nghĩ về nó. Nhưng khi không có nó, họ lại còn đọng một chút len lói trong tim, một nỗi buồn sâu lặng và u ám hơn cả mùa đông.
Chào tạm biệt Amber, tôi tiến tới giảng đường gần đó. Hình như tiết học vẫn chưa kết thúc, tôi nghỉ tạm ngoài hành lang lác đác vài người. Sau khi buổi học kết thúc, cố gắng để lấy lại sự ổn định, tôi ngồi tạm một vị trí gần bảng chiếu. Hửm đây không phải là mùi bạc hà và quế sao, chắc chỉ là sự hiểu lầm thôi, đúng thế.
– Bạn có thể cho tớ ngồi cùng được không ? – Một cô gái đến gần tôi lên tiếng, bạn ấy thực sự rất xinh, nếu so với Vivan thì xinh như nhau. Mặc dù tôi không được xinh, như thì ừ giống con gái đấy nhưng mà tính cách thì y như con trai. Nhiều khi còn bị Vivian hỏi ” Mày có phải con gái không đấy ?”.
– Ừ…ừm – Tôi chỉ ập ừ cho qua loa, nhìn kĩ thì tôi mới thấy bạn ấy xinh ở điểm nào. Đôi mắt to tròn màu xanh, mái tóc màu hạt dẻ thì được búi lên cao, chỉ có vài sợi tóc còn vương trên trán. Khuôn mặt v-line được tô điểm thêm cho chiếc sóng mũi cao.
– Hay quá, bạn có thể cho mình biết tên được không ? – Quào, bạn ấy vừa ngồi xuống đã muốn được biết tên tôi rồi. Tôi không giỏi giao tiếp cho lắm, mà cực kì tệ hại. Dường như chơi thân với tôi, thì tôi mới nói chuyện cởi mở được.
– Mình tên là rắn nướng. – Okê, tuy đó không phải tên tôi nhưng cũng là biệt danh đúng không. Đó là lời nói dối trắng trợn mà nhìn vẻ mặt cười tươi như hoa của bạn ấy, khiến tôi áy náy.
– Còn mình tên là …
– Mây –
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN