Vọng Sinh Luyến Ái - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Vọng Sinh Luyến Ái


Chương 1


Nhiều năm sau đột nhiên bạn gặp lại người mà nhiều năm trước mình đã đơn phương rất lâu bạn sẽ làm gì ?
—-
Tập đoàn YB
Tiếng gõ cửa vang lên, Lục Hoài Yên ngẩn đầu cho vào, cô thư ký cao ráo tay ôm sấp tài liệu nhẹ nhàng cuối đầu :” Chào chủ tịch”. Lục Hoài Yên gật đầu rồi quay mặt về bàn làm việc, tiếp tục chăm chú vào đống giấy tờ, cô thư ký kia đứng một hồi rồi lên tiếng :” Chủ tịch, về thư ký mới đã chọn được rồi ạ, hôm nay cô ấy đến thử việc, chủ tịch thấy sao?!”.- ” Cứ vậy đi”
Lục Hoài Yên không suy nghĩ mà thằng thắn trả lời. Cô thư ký ấy lui ra ngoài, một lúc sau, lại có tiếng gõ cửa vang lên, cảnh cửa được mở ra, một giọng nói hoài niệm quen thuộc ùa ào vào Lục Hoài Yên, khiến mọi thứ xung quanh như dừng lại :” Chào chủ tịch”
Lục Hoài Yên ngẩng đầu lên nhìn, phải rồi, là giọng nói ấy, là khuôn mặt ấy, là cô ấy – Giang Nhất Tranh. Cô yên lặng nhìn nàng, nàng lại bất ngỡ yên lặng nhìn cô, không khi yên tĩnh vô cùng. Giang Nhất Tranh nhận rã điều bây giờ cần là giả vờ như chưa từng quen biết mố người trước mặt, cô vội vàng cất tiếng chào hỏi trước :” Chào chủ tịch, tôi là Giang Nhất Tranh , vừa chúng tuyển thư ký, sau này có việc gì hy vọng chỉ tịch bỏ qua”.  Lục Hoài Yên cười lạnh, nhẹ nhàng đáp :”Ừ”. Sau đó Giang Nhất Tranh lui ra.
Đến chiều, Lục Hoài Yên có cuộc họp hội đồng, hai cô thư ký đi theo. Hoài Yên bước vào phòng họp, toàn thể mọi người đứng dậy cúi chào cẩn trọng. Không nói gì thêm, Lục Hoài Yên bắt đầu cuộc họp
– Giám đốc Lý, ông quản lý công ty thực phẩm lạnh như  thế nào vậy ?! Tôi nhận được báo cáo rằng doanh thu tổng 1 năm trở lại đây chỉ có lỗ, có kiếm được đồng lời nào ngoài ra chất lượng sản phẩm giảm, ảnh hưởng đến tập đoàn ông tính thế nào ?
– Chủ tịch, tôi…
Không để giám độc Lý giải thích , Lục Hoài Yên cắt lời :” Không cần giải thích, tôi đã cho người điều tra, số tài khoản của ông thực chất không nhỏ nhỉ? Toàn bộ đều bị ông cắt xén. Ông yên tâm, tôi đã cho gửi đêm kiện lên tòa, mức án ông nhận bảo đảm không dưới 20 năm, số tiền ông bồi thường lại cho tập đoàn không thiếu một xu. Cuộc họp kết thúc “.
Lục Hoài Yên nhanh chóng bước ra khỏi phòng họp, không khí căng thẳng trong phòng họp, mọi người xì xầm, giám độc Lý như ngã gục tại đó. Bước theo phía sau Lục Hoài Yên là hai cô thư ký, Giang Nhất Tranh không khỏi kinh ngạc, đây liệu có còn là Lục Hoài Yên năm xưa không?.
Về đến phòng thư ký, Nhất Tranh thở phào nhẹ nhõm, thư ký Kim thấy vậy, liền cất tiếng :” Sao nào, có phải kinh ngạc lắm không ?! Từ hồi chủ tịch thừa kế, cô ấy đã vậy rồi.”
– ” cô ấy như vậy lâu đến thế ạ?!”
– Ai không biết YB là tập đoàn lớn nhất nhì châu Á,  19 tuổi ba cô ấy bị tai nạn qua đời , 19 tuổi phải gánh vác một tập đoàn lớn như vậy dĩ nhiên tính cách cũng ảnh hưởng, đến giờ 24 tuổi rồi, tôi vẫn chưa thấy cô ấy cười bao giờ, tập đoàn loại kinh doanh nhiều lĩnh vực như vậy, chắc hẳn cô ấy rất mệt mỏi rồi
Giang Nhất Tranh chỉ cuối mặt không nói gì, nghe trong lòng có chút đau sót
Trong phòng, Lực Hoài Yên lấy đi động ra :” Thế Thiên à, lý do gì Giang Nhất Tranh lại vào Y.B?”
~~Chuyển cảnh~~~
Tối hôm đó , Nhất Trang ở trong phòng, tâm sư đanh suy nghĩ đến vài chuyện, bỗng chuông điện vâng lên, tin nhắn từ sổ là lạ gửi đến
:” Thư ký Giang, sáng mai 5:30 đến nhà tôi.”
Tự nhận ra đó là Lục  Hoài Yên , Nhất Tranh liền trả lời :”Vâng, tôi biết rồi.” Sau đó quăng điện thoại xuống, liền đi sâu vào mộng. Hôm sau Nhất Tranh phải dậy từ sớm, nhanh chóng bắt taxi qua nhà riêng của Hoài Yên. Một căn nhà thiêu kế thông minh, phông nền chính là màu trắng, cổng lớn mở ra, Nhất Tranh bước vào. Vào phòng khách, cô thấy Lục Hoài Yên đang ngồi trên ghế sofa cầm điện thoại. Cô  giọng ho một tiếng, gây sự chú ý của Hoài Yên: ” Chủ tịch, tôi tới rồi!”.
– Tốt.
Sau đó Hoài Yên đứng lên ra  hiệu như đi theo mình. Bước vào căn phòng lớn.
– Từ mai, phải đến nhà tôi từ sớm chuẩn bị đồ cho tôi, quần áo, giày dép v.v… và trở tôi đến công ty.
– Tôi…Ư??
Lục  Hoài Yên thản  nhiên gật đầu, im lặng vài giây, suy nghĩ rồi nó :” Trước đây thư Ký Kim đều lo tất cả, cô nghĩ làm thư ký cho chủ tịch tập đoàn Y.B là đơn giản ư? Nếu thế thì chẳng phải ai cũng có thể ở cạnh tôi ? Công việc bàn giao cho cô rồi, nếu nhắm không nhận được ngay lập tức tôi phê duyệt nghỉ việc.”
Giang Nhất Tranh cảm thấy uất ức trong lòng, nuốt nén cơn giận , trong đầu thầm oán ” Cậu ta chẳng phải là muốn mình nghỉ việc ư?”.
– Tôi nhận, thư chủ tịch.
Nghe  câu trả lời xong, Hoài Yên bước ngang qua Lực Hoài Yên, ngửi thấy hương thơm quên thuộc như vậy, chợt đừng bước, quay nước, lấy tay phải nắm chặt lấy cổ tay Hoài Yên, đẩy dồn nàng về phía nước tức, trong mắt có chút tức giận
– Cô vẫn sài mùi nước hoa này ư? Thật khó chịu, hy vọng ngày mai tôi không phải ngửi thấy nữa.
– Chủ tịch…À…ừ…Hoài Yên … tay tôi…đau
Nghe  Nhất Tranh thốt đau,  Hoài Yên giật mình, vội buông tay Nhất Tranh ra, lạnh lùng thốt lên :” Lục Hoài Yên không phải cái tên cô có thể gọi.” Nói rồi xoay người bỏ đi.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN