Doki Doki Câu lạc bộ văn học
Tôi đã hiểu lầm em Monika!!
-Monika:AA!Nó đau quá!Cứu em với!
Người của Monika bị hóa thành nhiều mảnh tinh thể,từng manh từng mảnh tan vào không khí,căn phòng cũng thế tan vào hư vô.Tôi trôi nổi ngoài không gian và giọng nói của Monika vẫn văng vẳng ngoài đó
-Monika:anh làm tất cả những việc đó ư?Anh đã xóa em,tại sao anh dám?Em đã hi sinh tất cả chỉ được với tới anh,kể cả câu lạc bộ,em đã tin tưởng anh còn giờ đây em đã mất tất cả.Anh chỉ muốn hành hạ em à?Nhìn em đau khổ?…Em chưa bao giờ nghĩ được anh lại là một con người kinh khủng đến thế,được rồi anh đã thắng vậy đã vui chưa!Giờ chẳng còn ai sống ngoài anh cả!Vui không?
-Xin lỗi nhưng đây là điều tôi phải làm
-Monika:anh có thể dừng chơi rồi đấy,hãy tìm người khác để anh hành hạ đi
-…
-Monika:Tadahsi à,anh thực sự làm em kinh tởm…Nhưng em vẫn yêu anh
-?!Sau tất cả tôi đã làm với cô?!
-Monika:đúng vậy,em vẫn yêu anh dù có chuyện gì đi chăng nữa
-Monika…
-Monika:chuyện gì đã xảy ra với em vậy?Tất cả bạn bè em,câu lạc bộ văn học,Chúa ơi!Em đã làm rất nhiều việc kinh khủng,nhiều thứ ích kỉ và đê tiện.Em không nên làm loạn một thế giới mà em không thuộc về,thế giới mà anh chỉ muốn trở thành một phần của nó,em đã hủy hoại nó,hủy hoại tất cả mọi thứ,đấy cũng chính là lí do anh xóa em
-Monika tôi đã hiểu rồi,em đã quá cô đơn,bị cho ra rìa và chỉ được đứng nhìn những người khác vui vẻ,em xứng đáng được nhận nhiều hơn thế Monika
-Monika:không em xứng đáng phải nhận những trách nghiệm này cho mọi lỗi lầm của em.Em đã phá hủy tất cả những gì anh muốn,tại sao em có thể làm vậy với người em yêu chứ?Đấy không phải tình yêu…đấy là…
-Đấy là?
-Monika:em đã quyết định rồi Tadashi…Em nói là em đã xóa 3 người họ nhưng em có thể mang họ quay trở lại tuy rằng họ không phải người thật nhưng họ vẫn là những người bạn em quý nhất và em yêu câu lạc bộ văn học…Em thực sự yêu câu lạc bộ văn học.Đó là lí dó em sẽ làm thế này,đây là điều tốt nhất giành cho mọi người và nếu em thực sự yêu anh vậy thì…
Cả không gian bỗng sáng chói một cách kì lạ
-AAAAA!!
Tôi ngồi dậy
-Mình đang ở trong phòng?
Bảng thông báo hiện ra
-Đi đến trường cùng Sayori?K-Không lẽ nào?!
Tôi mặc quần áo đồng phục và vội bước ra khỏi nhà
-Tadashi:S-Sayori!!
-Sayori:A!Chào Tadashi!Cùng đến trường nào,hôm nay tớ đã dậy sớm hơn mọi khi nhé hì hì~~
-Tadashi:u-ukm làm tốt lắm S-Sayori
-Monika em đã làm tất cả vì tôi ư?Thật lòng tôi đang cảm thấy nhói đau vì đã hiểu lầm em,em không phải người xấu Monika.Tôi rất xin lỗi khi không hiểu em,Monika
Tôi cùng Sayori đi đến trường,cảm giác đầy hoài nhiệm này thật vui biết mấy
-Sayori:này Tadashi,cậu đã nghĩ mình sẽ tham gia câu lạc bộ nào chưa?
-Tadashi:à chuyện đó…Tớ đã biết mình phải tham gia câu lạc bộ nào rồi
-Sayori:ồ!Câu lạc bộ gì vậy?
-Tadashi:cậu chờ đi thì sẽ biết
-Sayori:ể!Không thích!Không chờ được!
-Tadashi:cố chờ đi nó sẽ rất bất ngờ đấy!
-Sayori:thôi được rồi
*Reng*
Sau khi tan học,tôi không chờ đợi gì nữa,tôi ra khỏi lớp và chạy nhanh đến câu lạc bộ văn học
*Cạch*
-Sayori:T-Tadashi!C-Cậu làm gì ở đây vậy?!
-Tadashi:không phải tớ đã nói rằng tớ biết tớ phải tham gia câu lạc bộ nào mà
-Sayori:k-không lẽ nào Tadashi…
-Tadashi:ukm đúng vậy đó
-Sayori:yay!Yay!
Sayori sung sướng hét lên
-Yuri:chào mừng cậu tới câu lạc bộ văn học Tadashi,mình là Yuri phó chủ tịch
-Natsuki:một tên con trai à,không sao mình có thể thử,Chào Tadashi tớ là Natsuki thành viên
-Sayori:còn mình,Sayori~~.Chủ tịch câu lạc bộ
-Chủ tịch?À đúng rồi chắc cũng vì Monika
-Natsuki:à hôm nay tớ có mang chút bánh Cup cake này
-Sayori:ồ tuyệt lắm!Chúng ta có thể dùng nó để chào mừng thành viên mới Tadashi!
-Yuri:ồ để mình đi pha trà!
-Mọi thứ vẫn như vậy trừ sự có mặt của Monika,tại sao Monika?Tại sao em lại làm tất cả chỉ để có thể nhìn tôi hạnh phúc với người khác.Trong thâm tâm tôi nhói lên một sự đau buồn và hối hận
-Sayori:Tadashi giúp tớ ghép mấy cái bạn vào nhé?
-Tadashi:o-ok!
Tôi cùng Sayori ghép mấy cái bàn lại để tạo thành cái bàn lớn hơn.Sau khi ghép bàn xong,Natsuki đặt đĩa bánh lên,chúng vẫn dễ thương như ngày nào,cùng lúc đó Yuri bưng khay trà đến và rót cho mỗi người một tách
-Chúng ngon quá,bánh của Natssuki và trà của Yuri
-Yuri:cậu thấy thế nào Tadashi?
-Tadashi:tuyệt lắm!
-Natsuki:thế bánh của tớ thì sao?
-Tadashi:rất ngon!
Bỗng nhiên Natsuki và Yuri biến mất,Ấm trà mà Yuri cầm đã rơi xuống sàn và vỡ toang.Còn bánh của Natsuki cầm cũng đã nát trên sàn.Tôi quay sang nhìn Sayori
-C-Chuyện gì vậy?Sayori!
Sayori nhìn tôi một cách thản nhiên và mỉm cười
-Sayori:cảm ơn anh đã loại bỏ Monika,cô ta là người duy nhất có thể bảo vệ anh,vậy mà chỉ vì cái nhìn đầu anh đã nhận xét cô ý như vậy sao?Nhưng không sao,giờ anh là của em TADASHI!!!!
Tác giả:Tadashi-sensei
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!