Long
Long Vân
Nhìn con trai mình đứng ngẩn ra ở ngoài cửa không dám tiến vào, Long Thiên thầm đồng cảm, năm xưa hắn cũng y chang Long Chiến hiện tại, cho nên tiến tới vỗ vỗ vai gã nói nhỏ.
– Vào đi thôi, lát nữa ta sẽ vào xem cháu nội như thế nào, còn bây giờ ngươi cần phải vào an ủi Linh Nhi một chút, nó sinh con trai cho ngươi cũng không dễ dàng gì…
Nghe lời nói thấm thía của phụ thân, Long Chiến giật mình lấy lại tự tin cùng bình tĩnh, vừa rồi hắn không dám vào là vì sợ sẽ quấy rầy vợ mình và con trai nghỉ ngơi, dù sao cũng là lần đầu tiên có con, chưa kể Long tộc sinh sản vốn rất ít, muốn có cơ hội cảm thụ bầu không khí thân tình này là rất khó.
Khẽ gật đầu.
– Vâng, con vào đây!
Cánh cửa phòng hé mở gây nên tiếng động nho nhỏ, ở không gian yên tĩnh thì loại âm thanh này dù có nhỏ nữa thì người bên trong vẫn nghe thấy được, một giọng nói nhẹ nhàng dễ nghe vọng ra.
– Chiến ca, là huynh đấy à?
– Là ta!
Long Chiến thở nhẹ một hơi, dứt khoát bước vào bên trong, sau khi chứng kiến một lớn một nhỏ đang nằm trên chiếc giường màu lam nhạt, một đôi mắt dịu dàng đang nhìn hắn, Long Chiến không khỏi cảm thấy tay chân lúng túng.
Ho một cái thật nhỏ trong cổ họng để che đi biểu tình xấu hổ, Long Chiến chậm rề rề bước tới bên cạnh giường.
Á Linh một tay vỗ vỗ cái chăn mềm mại đang quấn quanh cục thịt tròn bên cạnh, tay còn lại dịu dàng cầm tay Long Chiến, miệng nhỏ khẽ nói.
– Con đang ngủ, chúng ta nói chuyện nhỏ chút.
Giọng điệu nghe thì mềm mại dễ chịu, nhưng tinh ý thì vẫn nghe ra sự kiên quyết, chắc chắn, không cho phép cự tuyệt.
Đây là lần đầu tiên Long Chiến nghe Á Linh nói chuyện như vậy với mình, tuy nhiên hắn vẫn hiểu được, tất cả đều là vì sinh linh bé nhỏ vừa chào đời này, kết tinh tình yêu của hai người bọn họ, đừng nói là Á Linh, kể cả Long Chiến cũng sẽ xù lông dựng vảy lên khi có người quấy rầy tới nhi tử của hắn vào lúc này.
Hắn không đáp mà chỉ gật đầu tỏ ý mình đã hiểu, cả hai một ngồi một nằm ở trên giường, cùng đưa tầm mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của đứa bé, trong đáy mắt hai người đều tràn ngập dịu dàng và yêu thương.
– Huynh định đặt tên con là gì?
Được một lúc thì Á Linh bỗng lên tiếng.
Đối với vấn đề này Long Chiến không phải là chưa từng nghĩ tới, thế nhưng nếu hỏi hắn cách chiến đấu, giết chết kẻ địch như thế nào thì hắn lập tức có thể ngồi nói liên tục bảy ngày bảy đêm không ngừng nghỉ cũng được, còn việc nghĩ đặt tên con thì thực sự có cho hắn bảy ngảy nửa tháng hắn cũng không nghĩ không xong.
Nhìn bộ dạng gãi đầu gãi tai quẫn bách của phu quân, Á Linh khẽ cười ra tiếng, hại Long Chiến hận không có cái lỗ để chui xuống, mặt đỏ bừng như đít khỉ.
Không muốn làm hắn khó xử thêm, Á Linh nhanh chóng nói ra cái tên trong đầu mình.
– Hay là mình gọi là Long Vân nhé, Long của Long gia, Vân của phong Vân, sau này con của chúng ta nhất định sẽ làm nên việc lớn, đứng trên đỉnh phong vân nhìn xuống chúng sinh.
Mắt Long Chiến sáng lên, không kìm được lòng đánh tét lên đùi mình một cái.
– Hay! Long Vân… Long Vân, tên hay lắm.
Dường như náo động hơi lớn nên tiểu Long Vân cựa mình một cái, hai đường chân mày lờ mờ vài sợi nhỏ nhắn nhíu nhíu lại lộ vẻ không vui, bàn tay nhỏ mò ra khỏi chăn quơ loạn, vừa vặn túm phải ngón trỏ trên tay Long Chiến.
Hắn còn đang toát mồ hôi vì lỡ mồm hô lớn, bất quá vừa bị con trai túm vào tay, trái tim lập tức mềm nhũn, nước mắt hạnh phúc xém chút nữa liền rơi xuống.
Có điều giọt nước mắt đó nén lại không được vài giây đã thực sự chảy xuống, nhưng không phải vì hạnh phúc, mà là vì đau…
Không sai, là đau đớn truyền từ chỗ ngón tay bị tiểu Long Vân nắm.
Long Chiến có chút kinh ngạc trợn mắt, thân thể hắn như thế nào hắn rất rõ ràng, cho dù hiện tại không vận chiến khí hộ thể, nhưng bản chất cơ thể của Long tộc vốn đã rất cường đại, gần như là dùng sức mạnh nhục thân để thành danh, vậy mà bây giờ hắn lại bị một thằng nhóc sinh ra chưa được vài giờ nắm đến đau? Dù không phải quá đau nhưng vẫn có cảm giác khó chịu.
Á Linh nhìn ra bất thường của phu quân mình, nàng ngạc nhiên nói.
– Hình như sức lực của tiểu Long Vân rất lớn, đã đến trình độ Vũ Linh luyện thể trung kỳ rồi… (trung kỳ là tầm Tứ, Ngũ Tinh)
Long Chiến ngưng trọng gật đầu, đồng thời còn có chút hưng phấn, không ngờ con trai hắn lại lợi hại đến vậy, vừa sinh ra đã có lực lượng của Vũ Sư luyện thể, đây là khái niệm gì?
Ở Vu Long đại lục, cách tu luyện thông thường nhất là hấp thu linh khí sau đó chuyển hóa thành chiến khí để sử dụng, tinh lọc chiến khí càng tinh thuần thì lúc phát ra càng lợi hại, đã từng có thiên tài chỉ cần phóng ra chiến khí thông qua quyền đầu liền đánh bật được một vũ kỹ của đối thủ cùng cảnh giới.
Ngoài ra, còn có nhiều cách tu luyện khác, luyện thể là một trong số đó, những vũ giả luyện thể đều không sử dụng được nhiều vũ kỹ, bởi vì chiến khí trong người họ rất ít, thậm chí có những người còn không có chiến khí trong cơ thể, hiển nhiên những người này không có cách nào học tập và sử dụng vũ kỹ được cả.
Thế nhưng tuyệt đối không được khinh thường bọn họ, nói thẳng thắn, nếu không phải vì luyện thể yêu cầu quá trình tu luyện quá hà khắc và vận may quá lớn thì rất có thể hết 99% toàn bộ đại lục đã lựa chọn tu luyện theo thể thức này rồi…
Thử nghĩ một chút, một người có nhục thân mạnh mẽ tương đương với một món binh khí cấp cao, vậy thì trong lúc chiến đấu cần phải yêu cầu cảnh giới cao hơn hắn bao nhiêu mới có thể làm tổn thương được hắn? Có mấy người sở hữu vũ kỹ cường đại tới nỗi không cần tới chiến khí quá nhiều cùng cảnh giới tương ứng vẫn đủ sức phá hủy một món binh khí ở đẳng cấp của bọn họ?
Vì vậy những người luyện thể không thể sử dụng vũ kỹ là một loại công bằng do thượng thiên định đoạt, chứ không phải bất lợi gì cả… Hơn nữa trong chín tộc Thần thú hiện tại, có một tộc thuần túy tu luyện nhục thân, và không một tộc Thần thú nào nguyện ý trêu chọc tới chủng tộc biến thái này cả.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!