Tuế Nguyệt Thiên Thu
Diệp Linh, Diệp Yên
-Thật là tốt, thê tử của ngươi chính là sinh đôi. Một nam một nữ
-Cái gì, bà nói sao ? Thê tử của ta sinh đôi lại còn một nam một nữ ?
-Phải phải, ngươi mau vào xem đi
-Ân
Nam nhân cường tráng này tên là Diệp Sinh, gương mặt của hắn đang tràn đầy niềm vui sướng. Bởi vì lúc sáng nghe bà mụ nói rằng thê tử hắn thuộc dạng khó sinh thì rất là lo lắng, nhưng mà hiện tại khi nghe bà mụ nói rằng zinh đôi thì vô cùng vui vẻ. Nam nhân liền chạy như bay vào phòng, nhìn thấy thê tử của y vẫn khỏe mạnh thì nam nhân cũng dịu dàng nhìn phụ nhân nói
– Ta muốn xem các hài nhi của ta
-Ân
Phụ nhân hai tay đang ôm 2 đứa bé vừa mới sinh ra cẩn thận trao cho nam nhân trước mắt, nam nhân liền lần lượt ẵm từng cái tiểu hài lên rồi nói
-Vũ, thật tốt quá. Ngươi thì không sao, 2 đứa nhỏ này cũng hoàn toàn khỏe mạnh, ngươi xem tiếng khóc to không này
Phụ nhân nghe vậy thì cười cười, nàng quả thật đang vô cùng hạnh phúc. Có một phu quân chăm lo như vậy thì thật đúng là tu 9 đời mới được
-Nhưng mà tại sao nữ hài khóc rất to… còn tiểu nam hài của ta lại không khóc ? Nó còn đang mở mắt ra nhìn ta này
Nam nhân cảm thấy kì lạ, nhưng rồi rất nhanh y cũng gác chuyện đó qua một bên. Bây giờ y đã là một người cha, người chồng rồi
Phụ nhân bỗng nhiên ôm lấy tiểu nam hài rồi nhẹ nhàng hỏi
-Ngươi đã quyết định tên cho chúng rồi đúng không ?
-Ân, một cái nam hài tên Diệp Linh còn cái kia nữ hài sẽ là Diệp Yên
….
-Vậy ra đây là phụ mẫu của ta sao ?
Linh Dạ sau khi nhìn cái gương mặt chữ điền cương nghị, chất phát kia thì lại xoay sang nhìn cái gương mặt phúc hậu kia thì trong lòng lại mơ hồ
-Vậy là những người này là người thân của ta sao ? Cảm giác có cha có mẹ ta… chưa từng được trải qua
Nghĩ đến đây, hắn lại có một chút mệt mỏi. Hắn liền chợp mắt lại và chìm vào giấc ngủ, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn có một cái cảm giác an toàn. Lần đầu tiên hắn muốn ỷ lại vào người khác
-Diệp lang, ngươi nhìn xem tiểu Linh ngủ đã rồi
-Ân…
….
7 năm sau, Du Sinh thôn
Linh Dạ giờ đây chính là Diệp Linh, hiện tại tuổi của cơ thể này của hắn chính là 7 tuổi. Còn tuổi thật thì hắn cũng không nhớ, bất quá hắn cũng không cần phải để ý đến, trong 7 năm này hắn cũng đã phục hồi lại toàn bộ thực lực thời đỉnh phong. Lí do hắn hồi phục nhanh như vậy cũng chính là do hắn đã không còn giới hạn sinh mệnh ràng buộc nữa, có thể nói hiện tại hắn chính là một con quái vật khủng bố ẩn dưới lốt trẻ con
Diệp Yên bây giờ cũng 7 tuổi, nàng mặc dù là cùng “sinh đôi” với hắn nhưng lại mang thân muội muội, gương mặt nàng lúc này hiện đầy vẻ tinh nghịch của hài tử. Đôi mắt long lanh to tròn linh động của nàng thật khiến người những người trong thôn yêu thích
-Ca ca, ngươi đang bổ củi à
-Ân, ngươi ra đây làm gì. Vào trong nhà đi
-Ta muốn ngươi dẫn ta ra ngoài chơi, nhưng mà ngươi lại đang bổ củi
-Đợi ta xong thì ta sẽ dẫn ngươi đi chơi
Linh Dạ lúc này đã hoàn toàn nhập vai thành một nông thôn tiểu tử Diệp Linh, hắn lúc này đang giúp phụ thân hắn bổ củi đem đi bán. Chỉ là nhìn vào hắn là một tiểu tử xinh xắn như vậy thật không ai nghĩ rằng đây là con trai của một nông dân
Vẻ ngoài hắn như vậy cũng khiến cho Diệp Sinh phụ thân hắn phiền lòng, bởi vì một tiểu nam hài dù cho có thanh tú bao nhiêu cũng không thể xinh đẹp như vậy
Riêng Vũ Thị là mẫu thân hắn lại rất thích như vậy, con trai của nàng tốt nhất là đừng có đồ sộ hùng vĩ như phụ thân của hắn
-Yên nhi, ta bổ củi xong rồi. Ngươi muốn đi đâu
-Hôm nay ta muốn lên Kinh Thành chơi, trước giờ ta chưa từng đến đó bao giờ
-Ân, đi thôi
Linh Dạ nghe vậy thì mỉm cười nắm tay muội muội hắn đi, trong 7 năm nay chính là những năm tháng yên bình nhất của hắn. Hắn cũng quên đi mục tiêu trước kia của bản thân, đó là khám phá toàn bộ vũ trụ. Hiện tại hắn không cần phải đi khám phá nữa, bởi vì cuộc sống phàm nhân yên bình này đã chôn chân hắn rồi
Bất quá trong lòng hắn vẫn cứ canh cánh một điều đó là cái Thông Linh Ấn trên người Diệp Yên, hắn không đả động gì tới nó chính là muốn chờ đợi xem kẻ đã kết ấn cho xuất hiện. Thế nhưng suốt 7 năm trời kẻ đó vẫn chưa xuất hiện, hắn nếu muốn xóa thì cũng chỉ búng một cái nhưng mà hắn không muốn “bứt dây động rừng”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!