Truyện Kinh Dị - Trinh Thám: Im Lặng - Chương 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
218


Truyện Kinh Dị - Trinh Thám: Im Lặng


Chương 5


TIẾP CHƯƠNG 2
***
Dũng đứng lên tính tiền và nhanh chóng rời khỏi khỏi quán phở. Lúc này xe cộ đã lưu thông đông trên đường, hắn giơ tay ra hiệu xin đường và băng qua đường hướng vào cơ quan. Đã thay ca, vì tại cổng một người trực khác chào hắn, không phải là người hồi sáng sớm hỏi thăm . Hắn đi nhanh lên cầu thang lên lầu hai và hướng tới phòng làm việc. Chiếc tay nắm cửa trở nên lạnh ngắt khi hắn nắm vào, hắn cảm thấy lạ vì sao nó trở nên lạnh như thế ? Từ từ cánh cửa hé mở, hắn bước vào trong, một không khí ảm đảm tràn ngập khắp căn phòng, nó âm u và nặng nề. Hắn thấy ngột ngạt quá. Hắn chăm chú nhìn kĩ vào căn phòng. Phòng vẫn chưa có ai, hắn chép miệng : tối quá. Sau đó tiến về hướng cửa sổ, tiếng giầy của hắn va vào nền phát thành từng nhịp theo tiếng bước chân. Hắn vung tay vén tấm màng bên cửa sổ vào hai khung hai bên, sau đó hắn mở bung hai cánh cửa gỗ đẩy mạnh ra ngoài, cánh cửa bung mạnh va vào tường phát thành tiếng. Những tia nắng tràn vào căn phòng làm nó sáng hẳn lên. Hắn thích thú đứng trước cửa sổ cho nắng chiếu vào mặt, vào người mình. Điều đó làm hắn dễ chịu và đầy sức sống hơn . Hắn như rũ bỏ được sự mệt mỏi, quay người lại và tiến về chiếc bàn làm việc của mình. Trong hộc bàn có sấp tài liệu, hắn lấy bỏ vào chiếc cặp táp rồi tiến ra cửa, khép cửa lại.
Dũng dắt chiếc xe gắn máy Sirius từ luồng để xe ra ngoài và quay đầu xe lại. Nhà xe còn vắng vẻ, gian xe gắn máy chỉ có hai ba chiếc xe gắn máy dựng thưa thớt. Bên kia những chiếc ôtô công dụng đang đậu, hình như hai ba chiếc gì đó. Hắn cũng chẳng để ý nhiều, sau khi dắt xe ra, hắn mang nón bảo hiểm lên đầu, tra khóa vào ổ, bật công tắt, và bấm nút đề, chiếc xe không nổ chỉ nghe tiếng lạch bạch. Có lẽ do máy để nguội lâu nên khó nổ. Hắn đưa chân phải xuống đạp cần khởi động vài cái thì chiếc xe nổ. Hắn chạy xe ra hướng cổng cơ quan, sau khi ra khỏi cổng hắn hòa vào dòng người đang lưu thông trên đường.
Trong đầu Dũng bây giờ tồn tại những câu hỏi lớn. Hắn đâm chiêu suy nghĩ rất lung. Hắn nghĩ đến giả thuyết rằng nạn nhân bị hung thủ dùng khí độc giết chết, vì những biểu hiện như há hóc mồm, căng cơ, trợn mất có khả năng hít phải khí độc nhưng điều nghịch lý đó là loại khí độc đó là gì mà khi xét nghiệm độc tính không tìm thấy ? Trong khi đó trên người nạn nhân không có bất kì một dấu vết bị khống chế nào.Nếu hung thủ dùng một lượng lớn khí độc thì nạn nhân có thể tỉnh giấc khi thấy khó thở và sẽ kháng cự. Còn nếu dùng từ từ và ít để nạn nhân chết một cách từ từ thì lại không đúng, vì tư thế mà nạn nhân bức tử rất khác thường .Việc dùng khí độc rất khó khăn và nguy hiểm . Nhưng thời gian nạn nhân tử vong được xác định là khoảng từ 11h – 01h đêm, khoảng thời gian đó thì giấc ngủ chưa sâu nên nạn nhân hay người nhà nạn nhân dễ dàng tỉnh giấc, trong khi người nhà nạn nhân lại cho biết không nhận thấy điều gì bất thường ? Cũng có thể hung thủ chính là người nhà của nạn nhân ? Nhưng không có bất cứ một dấu vết gì. Chứng tỏ tên hung thủ này rất tinh vi, chuyên nghiệp và có thể nói là xuất quỷ nhập thần . Mà quan trọng hơn hết động cơ để hung thủ ra tay sát hại là gì ? Vì tài sản thì không phải, vì nhà nạn nân khai báo không mất mát gì, còn nạn nhân thì chắc chắn cũng không có tài sản lớn được. Chỉ còn giả thuyết hợp lí nhất là giải quyết ân oán cá nhân, nhưng nạn nhân có mối thù hận với ai mà dẫn đến việc hung thủ phải ra tay sát hại ? Hay là, đây là một vụ thanh trừ…bịt đầu mối ?
Đang lên cao độ của dòng suy nghĩ, thì Dũng nhận thấy tay lái bị lạng vạng. Hắn nhanh chóng xi nhan tấp xe vào lề đường. Chiếc bánh xe sau xẹp lép. Bánh xe đã bị cái gì đó đâm thủng, không còn chút hơi. Hắn cảm thấy bực bội trong người, mới sớm sao mà sui quá. Nhìn trước ngó sau hắn cũng chẳng thấy một tiệm vá xe nào. Hắn đành xuống xe dắt bộ mong tìm được một tiệm sửa xe ven đường. Nắng đã gắt hơn, mồ hôi đã thấm ướt chiếc áo thun mà Dũng mặt, hắn đẩy xe vào một tiệm sửa xe, rồi kéo một chiếc ghế nhựa ngồi, hắn lấy điếu thuốc trong bọc và châm lửa, rồi quan sát tiệm sửa xe. Tiệm sửa xe chưa có khách, có lẽ mới mở cửa, bên trong nhiều chiếc xe đã bị tháo ra. Phụ tùng xe nằm bừa bộn trên nền, phía trên và hai bên tường treo nhiều phụ tùng xe như : yếm , yên, ruột… Người thợ sửa xe tươi cười nhanh chóng bưng một thâu nước lạnh ra, rùi đẩy chiếc chân chóng giữa của chiếc xe gắn máy lên. Lôi hộp phụ tùng và nhanh chóng lôi chiếc ruột xe ra ngoài, bơm căng lên cho vào thâu nước bên cạnh để kiểm tra lỗ thủng. Công việc diễn ra nhanh chóng và thành thục. Bất chợt, chuông điện thoại đổ chuông. Dũng đưa tay vào túi quần lấy điện thoại và bấm nghe…Alo…Alo! Con nghe nè ba ?…Ah, ba mẹ đang đứng trước nhà con, con đi làm rồi sao ? –tiếng đàn ông hỏi…Dạ, ba mẹ đợi chút, con về liền ạ – Hắn trả lời và nghe bên kia tiếng ừ ừ của ba mình.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN