Truyện Kinh Dị - Trinh Thám: Im Lặng - Chương 30
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
203


Truyện Kinh Dị - Trinh Thám: Im Lặng


Chương 30


TIẾP CHƯƠNG 5
Mọi chuyện gần đúng như giả thuyết của Dũng đưa ra. Bài báo đó có nội dung đại khái là : Câu chuyện xảy ra tại Sài Gòn, Tư Ngọc Lan từng là một hoa khôi của Đại Học sư phạm. Đã có quan hệ tình ái với Trần Cao Văn, một đại gia trong ngành bất động sản. Và hai người đã có một người con gái chung tên là Trần Ngọc Minh Nguyệt . Sự việc chỉ bị vỡ lỡ sau khi vợ của đại gia đã thuê người theo dõi và đã xảy ra một cuộc đánh ghen gây chấn động. Và mối tình vụng trộm tồn tại gần 20 năm này đã gây một làn sóng dư luận rất lớn. Mọi người cho rằng Tư Ngọc Lan là người phá vỡ hạnh phúc của gia đình người khác, một kẻ thứ ba. Sau sự kiện này, Tư Ngọc Lan tự nhiên đã mất tích cùng người con gái. Theo báo chí thì họ đã bán nhà và chuyển đi nơi khác để né tránh dư luận. Lúc này. Đại gia Trần Cao Văn đã nặng lòng với Tư Ngọc Lan nên sau khi sự việc vỡ lỡ đã lâm bệnh nặng. Ông cũng ra sức ngày đêm tìm kiếm mẹ con Tư Ngọc Lan nhưng chưa thấy. Cuối cùng, một phần vì thương nhớ Tư Ngọc Lan và vì sức ép từ phía gia đình nhà vợ, Ông đã đột ngột lên cơn đau tim và chết sau đó vài tháng.
Tiếp tục đọc nhiều bài báo khác nhau, nội dung cũng na ná như nhau. Và thời gian đều cách đây trên 10 năm. Chính xác là khoảng 11 năm trước. Như vậy, mọi giả thuyết đã có chút sáng tỏ. Nhưng những bài báo đó đều không nói đến rằng sau khi Tư Ngọc Lan đã dắt con rời khỏi Sài Gòn thì về Song Pha? Cần phải khẳng định chuyện này. Nghĩ vậy, Bình đưa chuột vào bức ảnh chụp Tư Ngọc Lan trên mặt báo để copy vào USB.
Bức hình là một người phụ nữ rất đẹp, một cái đẹp gây đê mê cho bất kì người đàn ông nào. Cả Bình và Dũng đều có cảm giác xốn xang khi nhìn bức ảnh người đàn bà này.
Vừa lúc đó, ngoài cổng có tiếng xe máy quen thuộc của Đặng Lê về. Bình vội vàng tắt những trang đang đọc trên latop, lấy lại sự bình tĩnh. Dũng cũng sửa lại tư thế ngồi, đưa tay rót một ly nước và uống. Đặng Lê đi vào trong nhà với tay xách túi, tay xách thức ăn để nấu buổi trưa. Theo sau là một người con gái với khuôn mặt xinh xắn, da trắng và nụ cười thân thiện, tuổi trạc chừng 24, 25 thôi. Quả thật người con gái rất dễ nhìn, làm cho Dũng không khỏi chú ý, hắn chăm chú nhìn từng cử chỉ của người con gái theo một cách vô thức.
-Hôm nay anh ở nhà à? – Đặng Lê hỏi.
-Anh mới về. – Bình đáp. nhìn người con gái đi sau vợ và hỏi : – Hôm nay, Lâm không đi làm hả em?
-Dạ có anh. Mới tan ca, em ghé qua gặp anh có chút chuyện. – Người con gái cười đáp rồi tiến tới chỗ Bình và Dũng ngồi và kéo ghế ngồi. Sau đó ngước mắt nhìn Đặng Lê và cười tinh nghịch: – Chị cho em ăn cơm trưa ở đây luôn nha.
Đặng Lê gật đầu rồi cười thân thiện, sau đó xách túi đồ ăn xuống nhà dưới.
-Có chuyện gì cần anh giúp ? – Bình nhìn người con gái hỏi và chưa kịp nghe trả lời thì như nhớ ra điều gì, hắn nhìn về phía Dũng : – À quên, đây là anh Dũng, cùng ngành với em đấy, ảnh đang công tác dưới tỉnh. – Sau đó, Bình lại tiếp : – Còn đây là Lâm, em họ của Đặng Lê và là nữ công an xinh đẹp của huyện mình.
Người con gái quay nhìn Bình, cười hiền rồi nhìn Dũng, chào. Dũng cũng chào lại và tế nhị: – Chắc tôi phải tránh mặt một chút rồi!
-Không anh Dũng! Chuyện này có liên quan với anh mà! – Người con gái nói một cách hàm ý.
-Liên quan đến tôi ? – Dũng hỏi lại với vẻ tò mò, mà cả Bình cũng đang tò mò.
-Vâng! Có hai anh ở đây thì tốt quá. Em vô thẳng vấn đề nha. Hai anh đang theo vụ những cái chết bất thường trong tỉnh ta gần đây, đúng không?
-Ai nói như vậy? – Bình hỏi ngược lại, bộc lộ chút ngạc nhiên.
-Bọn em đã tìm hiểu và biết rằng hai anh đang theo vụ này. – Người con gái khẳng định.
-Nhưng, vụ này dự đoán kết luận là do virut gây bệnh mà. – Dũng dò hỏi.
-Trước mắt là như vậy, nếu là virut thì đó là loại mới, bọn em đang điều tra xem nguồn gốc của loại vi rut này có kẻ nào gây ra không?
-Em nghĩ những cái chết này là do virut gây ra à? – Bình lỡ miệng.
-Vậy không phải sao? – Người con gái thắc mắc.
-À…không…Không có gì.- Bình ấp úng.
-Bọn anh đã điều tra được gì à ? – Trước thái độ của người anh rể, người con gái bắt đầu hoài nghi.
-Vậy hướng điều tra bên em như thế nào? – Dũng lái qua chuyện khác.
-Một thời gian ngắn mà xảy ra nhiều cái chết giống nhau quá. Lãnh đạo yêu cầu bên em điều tra xem có phát hiện ra điều gì không? – Người con gái nhỏ nhẹ.
-Vậy có kết quả gì chưa em? – Dũng tiếp tục.
-Trước mắt, phía em đang kết hợp với bên pháp y nhưng chưa có gì khả quan lắm. Phía em biết hai anh đang theo vụ này nên nhờ hai anh giúp. – Người con gái mỉm cười.
-Bọn anh chắc không giúp được gì đâu. – Dũng né tránh.
-Em không biết. Trước mắt… Em xuống nấu nướng với chị Lê đây. Chiều nay, em sẽ gặp anh. Mong anh sẽ hợp tác. – Người con gái nhìn Dũng lém lỉnh. Và nở một nụ cười thân thiện, đứng dậy và đi xuống nhà dưới.
Căn phòng chỉ còn Dũng và Bình trong sự tĩnh lặng. Dũng đưa tay xem giờ. Đã hơn 11h30 trưa rồi. Hắn định chào Bình và ra về. Chưa kịp mở lời thì Bình đã hối thúc hắn ra tiệm rửa ảnh. Thì ra Bình muốn rửa bức ảnh của Tư Ngọc Lan vừa copy trên bài báo xuống. Sau đó hai người hẹn chiều sẽ lên Song Pha tìm hiểu tiếp, rồi ai về nhà nấy.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN