Đại Ma Thần
Biến cố đầu tiên
Chương 2 Sát
4 đứa trẻ trên tay mẹ đã biến mất mà đứng trước mặt nàng, 1 tiểu tử chừng 4, 5 tuổi vận lam bào, tóc dài bay phấp phới, 1 lọn tóc che đi nửa khuôn mặt bên trái, nhìn tổng thể thì khá là non nớt, nói thẳng ra la trẩu, nhìn hắn bằng ánh mắt khinh bỉ, ánh mắt của 1 cái bề trên, ánh mắt xem hắn như cỏ rác không bằng, trong mắt tiểu tử này, hắn chỉ đáng là 1 con kiến hôi.
_ Hừ, mày là thằng nào, nhóc con miệng còn hôi sữa thì…
_ Bớt sủa đi con chó…-nói rồi tiểu tử hơi lâm vào trầm tư một lát, tiểu tử nói tiếp:
_ Tao là Liên…- Liên giương tay ra, _ Còn đây là Lam, Liên chỉ vào mặt mình…
_ Á đù, bộ mẹ mày hết tên hay sao phải mượn tên con gái thế- hắn ôm bụng cười châm biếm, má nó thiệt chứ, tiểu tử tên Liên, Lam
_ Đã vậy còn có 2 tên, xem ra mày bị hoang tưởng nặng rồi tiểu tử thối- hắn lại ôm bụng cười
_ Tên hỗn đản, dám chửi bổn thiếu, hôm nay cho ngươi chết…- Lam giận đỏ mặt tía tai hét lên, bản chất con nít đã bộc lộ.
_ NGŨ HÀNH CHƯỞNG!- Lam hét lên. 2 tay giang ra liền có 2 quả cầu tích tụ lại với tốc độ siêu nhanh, sau lưng là đồ án ngũ hành cao 4 trượng
hình thành, 2 quả cầu to bằng 4 nắm tay thì dừng lại. 2 tay đem 2 quả cầu gộp thành 1, bỗng dưng tay trái nhỏ nhắn của Lam phát sinh biến hóa, to gấp đôi bình thường, mọc ra vảy rồng đen, bàn tay bóp chặt quả cầu, ném với tốc độ bàn thờ về phía hắn. Ý thức được nguy hiểm hắc bào nhân tế ra tấm Huyền thiết thuẫn cản lại. Nhưng Ngũ hành chưởng của Lam đã mạnh quá sức tưởng tượng của hắn, như là 1 tia sáng với tấm kính vậy, bay qua dễ dàng, đập vào người hắn. Hắn rất bất ngờ, nhưng đợi đã sao không thấy đau đớn hay có biến hóa gì hết vậy, hổng lẽ là dọa người, đồ dỏm mát in chai nơ ???
Lam đợi 1 chút, tay phải đưa lên trời bóp 1 cái.
_ Soẹt. Tên hắc bào nhân bổng cảm thấy 1 cơn đau thấu xương, hắn nhìn thấy cơ thể đứt thành hơn chục đoạn, máu huyết bay tung tóe, rồi từ đâu ra mấy nhánh cây, rễ cây đâm vào mấy thớ thịt đó mọc gai ra ngọ nguậy trong thịt, hắn nhìn thấy mắt phải mình bị 1 nhánh cây đâm lòi ra, bị bóp vỡ, xong lại cảm thấy 1 dòng nước xuyên vào mấy kẽ hơn trong thịt, xong nước đó lại đóng băng, phồng ra, rồi lại có 1 ngọn lửa thiêu rụi mấy phần thịt đó, ngọn lửa này nóng hơn tất cả các ngọn dị hỏa hắn từng gặp trong cuộc đời, rồi lại có 1 đám đất đá bụi bẩn từ đâu xát lên các phần thịt đó, đau đớn vô cùng ( các dh tưởng tượng bị xát muối ớt lên vết thương thì biết nó đau cỡ nào ). Nhưng kỳ lạ thay, từng phần cơ thể đã bị cắt ra như vậy nhưng hắn vẫn cãm nhận được nổi đau như 1 cơ thể hoàn chỉnh.
Hết thảy quá trình diễn ra trong đúng 5 giây, với mỗi giây là 1 nguyên tố trong đồ án ngũ hành. Hắn đã chết, chết đến không thể thể chết hơn, 5 giây trôi qua đối với hắn hơn 5 vạn năm, đến khi chết, linh hồn hắn vẫn còn chịu ảnh hưởng của ngũ hành chưởng cắn xé, đúng là sống không bằng chết mẹ cho rồi.
Tự nhiên… Liên gào lên: Oa oa oa oa oa…hức hức, ca ca ác quá, ghê quá oa oa oa- thanh âm là 1 tạp âm của 2 tiểu la lỵ, rồi… Lam tự lấy tay vuốt đầu mình tay kia vỗ lưng mình ??
_ Muội muội ngoan, tiểu Linh/Ly của ta ngoan, ca ca hứa sẽ không dùng nữa là được chứ gì- vẫn là tiếng nói của Lam nhưng lại có thêm 1 tạp âm của 1 tiểu tử khác.
_ Oa oa… ca ca, muội sợ, muội sợ lắm, hức hức, híc híc…- vẫn là thanh âm 2 tiểu la lỵ.
Liên thở dài 1 cái, cơ thể phát sinh biến hóa, tách thành 4 thân ảnh nhỏ hơn, vận lam bào, hắc bào, bạch y và diễm y. Tiểu tử lam bào thì dỗ dành nha đầu bạch y, tiểu tử hắc bào đầu mọc 2 sừng rồng đen dỗ nha đầu diễm y có 9 đuôi và 2 tai cáo ngoe nguẩy. Khung cảnh hết sức nên thơ, bầu không khí phảng phất mùi huyết tinh, âm trầm, vô tình nhưng hữu tình…
Mất đến nữa canh giờ sau, 2 tiểu nha đầu mới ngưng khóc, 2 mắt nhắm lại, khuôn mặt như chờ đợi điều gì, 2 tiểu tử cũng đồng loạt nhìn nhau, đồng lúc lên tiếng: _ Mọi sự cần chúng ta an bày, mà thời gian không còn nhiều, phải nhanh lên thôi. Dứt lời cũng đồng lúc trao đổi 2 nha đầu trên tay rồi cuối xuống trao cho 2 nha đầu kia 1 nụ hôn kiểu pháp, tiếng chọp chẹp, sụp soạt theo đó vang lên, đích thị là 1 màn cháo lưỡi hoành tráng gần 15 phút mới kết thúc. Để bất kì ai thấy 1 màn này cũng sẽ bị dọa cho hồn xiêu phách lạc, mới tí tuổi đẩu( hình dạng 2 tuổi ) đã hôn hít các kiểu. Dị biến lần nữa phát sinh, 4 dung nhập thành 2, có 1 tiểu tử mang khuôn mặt của Lam, mắt màu xanh trời, vẫn còn lọn tóc che đi mắt trái, nhưng lại có 2 tai cáo, phía sau chín đuôi hồ ly ngoe nguẩy, còn bên kia lại là 1 đầu bạch long dài 8 mét lơ lửng cách đất vài thước, Lam leo lên đầu bạch long kia, yên vị trên lưng nó xong, liền ra hiệu bay đi, đầu bạch long bay lên cũng không quên quay lại gắp lấy Dao Dao bay theo về hướng Nam.
Đang bay, Lam lên tiếng:
_ Long đệ, Linh muội, 2 đứa có kế sách gì hay không, mới vào đã hoành tráng quá là không tốt, lỡ sau này gặp chuyện thì khó giải quyết, dẫu sao thì ta cũng sắp không trụ được lâu nữa. Ta nghĩ nên phong ấn ký ức mẫu thân. Còn ý 2 đứa thế nào ?
_ Hay là Lam ca này, chúng ta cho mẫu thân về với phụ thân luôn, lưu lại 1 tia tàn hồn cho biết chúng ta sống khỏe là tốt nhất.-đầu bạch long trả lời bằng giọng 1 tiểu la lỵ.
_ Ừm, vậy ưng theo muội đi.- Nói liền làm, 2 tay giang ra liên tục kết ấn, đến gần xong thì nói:
_ Muội muội, linh lực.
_ Ưm, bạch long nhẹ gật đầu. 1 cỗ linh lực hùng hậu tinh thuần truyền đến. Lam làm xong những bước cuối hét lớn:
_ QUY HỒN TRẬN! TRIỂN
Cơ thể Dao Dao sáng lên, phân thành những hạt li ti bay mất, Lam tùy tiện chộp lấy 1 ít, tay hơi bóp cổ nói nhỏ, rồi cũng để cho mấy hạt đó bay đi mất.
_ 1 việc coi như xong, còn 1 việc nữa, làm sao an bày cho “chúng ta” đây.- Lam tiếp tục hỏi.
_ Muội nghĩ nên kiếm 1 tông phái nào đó mà để “chúng ta” lại đấy là ô kê nhứt.- Lam tự hỏi tự trả lời luôn nhưng bằng giọng của Ly muội.
_ Nhất kiến-bạch long lên tiếng
_ Ô kê. Vậy đi- Lam gật gù.
_ Xẹt xẹt… roẹt…roẹt… xoẹt… sẹt sẹt, vù vù….đùng đùng
Lam la lên cảnh báo:
_ Phong bạo, mấy đứa coi chừng ! Mà tại sao chúng ta lại xui như vậy, mới hón sinh đã gặp ngay 1 cái phong bạo hiếm thấy… Mau mau, Ta phải hàn nó lại, Linh !
_ Không chần chờ, 1 cỗ linh lực nồng đậm tiếp vào, Lam 2 tay kết cái ấn đơn giản, phía sau lưng đã có 1 đồ án ngũ hành xoay tròn, trên đồ án xuất hiện vài vết nứt không thời gian. Lam hét lên:
_ Không gian hệ- Không gian chi lực, triển!
_ THỜI KHÔNG LONG TRẢO ! XUẤT !
Từ trong trung tâm đồ án ngũ hành xuất hiện một cái long trao ẩn chứa khí thế kinh người, lao lên bóp lấy vết nứt không gian, không ngừng bóp nó hẹp lại từng chút, từng chút một, nhưng từ trong đấy cự nhiên tản ra ngoài 1 cỗ khí thế bức người không kém, dấu hiệu của phong bạo sắp sụp đổ, nếu không bóp nó lại, e rằng khó thoát khỏi 1 kiếp làm ma.
_ Thời gian hệ- Thời gian chi lực, trợ !
Buộc phải dùng đến át chủ bài bảo mạng, thời gian hệ, là hệ đứng đầu mọi thứ, nhưng chưa ai tu luyện thành công, chưa ai biết đươc uy lực của nó biến thái bậc nào cũng vì chưa ai biết nó tu luyện thế nào…
Vết nứt bị thời gian chi lực làm lắng đọng, chỉ mỗi long trảo là còn bóp lại, cố gắng làm 2 mép vết nứt sát lại gần nhau hơn( QC, colgate sát lại gần nhau hơn, đây không phải kem đánh răng đây là closeup ), hoàn thành việc sát lại gần nhau hơn sẽ là xếp hình, kết nối yêu thương :hehe
_ Ngũ hành hỏa- ngũ hành kiếm, xuất !
Trên tay trái Lam xuất hiện 1 thanh kiếm hết sức bình thường, màu lam, chuôi kiếm điêu khắc 1 ngọn lửa quá ư là bình thường, không còn gì đơn giản hơn, lưỡi kiếm được bao trùm trong 1 ngọn lửa quá đỗi bình thường, cái đặc biệt là tên ngọn lửa- Ngũ hành hỏa, ngọn lửa không có gì ngoài sức nóng tan chảy không gian, quả nhiên, kiếm vừa xuất ra không khí trong bán kính 1 trượng bay luôn. Lam đưa mũi kiếm lại gần 2 mép không gian, lợi dụng sức nóng hủy thiên diệt địa này hàn kín không gian, lúc chỉ còn 1 lóng tay nữa xong thì bỗng nhiên
_ Không xong rồi, Ly tránh ra !- Lam hét lên vội tách khỏi Ly dùng 1 cước đạp cả đầu bạch long ra xa chục trượng
_ Đùng… Đoàng… Sụt… Lỗ hỗng nổ lớn, vết nứa bành trướng ra hút lấy Lam vao trong rồi co lại, không gian tĩnh lặng trở lại, 1 màn này khiến cả đám chưa hết khỏi bàng hoàng, bởi lẽ 1 màn này diễn ra quá nhanh, chưa đầy 1 giây, 1 màn này đã lấy mất đi người anh trai yêu quý nhất của bọn họ.
_ Không… Ca…. ca… aaaaa…. !!!
3 đứa ánh mắt vô hồn, tách ra đã tự bao giờ nhìn vào khoảng không trước mắt…
_ Khoan… ca ca có nói, 1 cái phong bạo khi nổ sẽ tạo ra năng lượng cực lớn, uốn cong không gian 1 lần nữa, nhưng vì quá nhanh nên sẽ không đi đâu xa, vậy… rất có thể ca ca sẽ trở về nhưng không phải tại địa điểm này…- Ly vừa nhớ vừa nói lại, kiếp trước, Lam chỉ cho nàng rất nhiều thứ, cũng vì sỡ hữu thiên phú nhớ dai, mà hắn chỉ là bộ xử lí nên nàng là kho lưu trữ cho những thứ hắn biết…
_ Vậy thì mau tản ra tìm ca ca !- Long phân phó.
Mỗi người tách ra theo 3 hướng khác nhau, đạp không đi tìm hắn. 7 khắc sau… Theo hướng Linh đi về phía Đông Bắc, cách đó hơn 200 trượng, không gian bên đấy có dấu hiệu nứt vỡ:
_ Đùng… xẹt xẹt xẹt… soẹt soẹt- 3 vết nứt hiện ra, lan rộng kéo thêm nhiều đường nứt khác nhỏ hơn xé rách mảng không gian.
_ Ca ca ở hướng của muội, nhanh lên- Linh truyền âm đến
Vù… Graoooo- Long lập tức hóa thành rồng đen bay đi. Ly thì chín đuôi đang liên tục vẽ ra 1 đồ án khó hiểu, dịch chuyển mất hút.
Vết nứa ngày càng lan rộng, cuối cùng tạo thành 1 cái hố to, bên trong từng đợt lực lượng khủng bố truyền ra, làm cho không khí không ngừng vặn vẹo, cơ hồ lực lượng đó đã ngưng đọng thành thực chất. Bỗng…
_ Shụt rẹt… Từ bên trong hố, 1 thân ảnh nhỏ bé cao chừng nửa mét bắn ra, y phục màu lam gần như rách nát, thấm đẫm máu tươi, cơ thể đầy vết chém, cắt, máu tươi theo đó trào ra, 2 tay giang ra, trong lòng bàn tay cầm 2 quả cầu màu lam, không khí quanh 2 quả cầu bị bóp nát vặn vẹo, không thời gian cũng bị ảnh hưởng không nhỏ, thời gian đình trệ, không gian sụp đổ. Cái thể loại mà thao túng cả không gian sợ là linh giả cấp cao mới có khả năng thi triển.
Bên trong cái hố ấy, 1 mũi tên đen mang theo đậm dặc ma khí bắn ra thân ảnh đó-không ai khác là Lam- ca ca mà họ đang tìm ném 2 quả cầu đi.
_ Đùng… soẹt soẹt…rẹt…rẹt… Đoàngggg … ầm…- ăn trọn 2 quả, cái hố kịch liệt rung lắc, nổ to rồi khép lại, không gian lại tĩnh lặng.
Lúc 3 người Linh vừa tới thì…
_ Soẹt…sựt…- mũi tên đen cắm thẳng vào mắt trái Lam, nhưng không có máu đổ ra, chỉ có dị tượng: mũi tên liền tan biến, hào quang xanh da trời biến mất, cơ thể Lam hơi teo lại 1 chút, mắt nhắm lại, lao xuống đất.
_ Khônggg…!-3 người đuổi theo giữ hắn khỏi rơi xuống đất, gần sát đất, lúc sắp với tới, hào quang đỏ, đen và trắng của từng người cũng biến mất, đám Linh tiếp đất an toàn, nhưng hắn thì không được như vậy.
_ Uỳnh!
Hết truyện, nhân vật chính chủ chết.
Đùa thôi, mọi người mau dự đoán hắn sẽ ra sao.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!