Cảm Giác Khi Yêu - 3: Chơi bóng rổ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Cảm Giác Khi Yêu


3: Chơi bóng rổ


”Đây, có người rồi”
Tên đó hung hăng ném cô lại đám người của Tư Đồ Phong
Hàn Vũ vội chạy tới ôm cô ngay vào lòng
”Cậu không sao chứ?”
Hàn Vũ quan tâm hỏi
Đóa Khiết không trả lời chỉ đứng thẳng người rồi cách xa cậu
”Ha ha, xem ra Hàn thiếu của chúng ta hôm nay bị con gái ghét rùi”
Lục Hạc Hiên đứng bên cạnh chế ngạo nói
Hàn Vũ xưa nay gặp người người yêu gặp hoa hoa nỏ mà hôm nay có cô gái không thèm mặt đỏ khi gặp mà còn cách xa ,mặt không có biểu cảm gì
Hàn Vũ bĩu môi nhìn hắn rồi nói
”Tại cô ta không có mắt nhìn người thôi”
Tư Đồ Phong bây giờ mới lên tiếng
”Hình như cô không phải học sinh trường này, tôi chưa thấy cô bao giờ”
Nghe anh nói vậy thì tất cả mọi người đều tập trung ánh mắt về phía Đóa Khiết xem chăm chú
”Ấy, Phong cậu nói đúng đó. Mĩ nữ mang vẻ đẹp lạ như thế này. Cậu từ trường khác đến hả?”
Hàn Vũ hỏi
”Cậu là học sinh mới chuyển tới hả?”
Hạc Hiên nhìn cô hỏi
Cô mặt không biểu cảm gì chỉ gật đầu một cái rồi quay đi
”Hình như cô ta bị câm thì phải”
Tư Đồ Phong đứng đó lẩm bẩm
”Này, ai cho mày đi, đứng lại cho tao”
Tên thanh niên hung dữ tới nắm ấy tay cô như muốn bóp nát
Thậm chí còn nghe thấy tiếng răng tắc của xương
”Thằng kia, mày nhẹ nhàng với con gái chút được không? Mày tính bóp nát tay cô ấy đó à”
Hàn Vũ lao tới giật tay tên đó ra khỏi tay cô
”Cô có sao không?”
Lắc đầu
”Nhìn tay cô xem, hình như trật khớp rồi”
Đóa Khiết không nói gì chỉ nhìn cậu
Hàn Vũ mệt mỏi ôm trán
”Phong, tớ tin lời cậu nói rồi. Cô ta bị câm, tiếc cho một dung mạo đẹp”
Tên thanh niên kia nổi nóng
”Tao mặc kệ nó câm hay điếc, dù gì đủ người rồi thì chơi thôi”
Tư Đồ Phong chau mày nhìn hắn ta
”Mày điên đó hả, mày nhìn bộ dạng của cô ta có khi cầm một quả bóng còn không cầm được nói gì đến chơi bóng”
”Tao mặc kệ chỉ cần đủ người, nếu mày không chấp nhận thì còn lâu tao mới đâu”
”Mẹ mày nữa, đòi hỏi hơi lắm rồi đấy. Tin tao cho quả đấm không?”
Hàn vũ nổi nóng định lao tới đánh thì bị Hạc Hiên ngăn lại
”Đừng kích động, chúng ta chỉ cần thắng bọn nó 3 trận thôi, trận còn lại thua cũng chẳng sao”
”Hừ”
Hàn Vũ tức giận quay mặt đi
Tư Đồ Phong bước tới gần Đóa Khiết
”Phiền cô gia nhập chơi với chúng tôi”
Cô gái trước mặt chẳng nói chẳng đằng chỉ lắc đầu
”Chỉ một trận thôi mà, cô có phải đấu nhất định thắng đâu mà cứ lì lợm thế”
Vẫn là cái lắc đầu
”Mẹ nó nữa, tin tôi cho cô quả đấm không?”
Lần này là Tư Đồ Phong nổi nóng
Anh ghét nhất là loại con gái kiểu này
”Ây, đừng nóng để tôi”
Hạc Hiên đến ngăn lại rồi nhìn cô cười dịu dàng
”Chào cậu, tôi là Lục Hạc Hiên, bạn của 2 tên ồn ào kia. Cậu có thể giúp chúng tôi không?”
Đóa Khiết nhăn mày nhìn anh ta
Lũ con trai này thật ngoan cố, cô đã từ chối rồi mà
Đóa Khiết quay người định đi
Bỗng tay cô bị bắt lại
Vừa quay lại, cô đã chạm phải ánh mắt ấm áp của Hạc Hiên
”Làm ơn”
Kí ức ùa về, lúc chiếc xe chuẩn bị nổ, ba của cô đã dùng ánh mắt ấm áp như vậy nắm tay cô lần cuối
”Nhớ là con phải sống tốt. Nhớ nha”
Mắt Đóa Khiết chùng xuống, cô nhìn Hạc Hiên rồi gật đầu
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN