Tinh Giới (Dịch)
Tuyệt Thế Công Pháp
Chương 40: Tuyệt thế công pháp
“Bác Tả, có phải hội đấu giá có thứ gì đó rất quý, nếu không, sợ còn chưa thể khiến bác chú ý được.”
Lâm Thiên hỏi, Tả Quốc Cường gật đầu, lại lắc đầu:
“Nghe đồn lần này sẽ có một thứ tốt đem ra đấu giá, nhưng hoàn toàn không thấy trên bản liệt kê.”
“Không biết đó là thứ gì?”
Lâm Thiên hiếu kỳ hỏi.
“Một cái chìa khóa, chìa khóa hình ngôi sao.”
Tả Quốc Cường nghĩ một hồi, thấp giọng nói.
Khi Lâm Thiên định hỏi chìa khóa có chỗ nào thần kì, hội đấu giá đã bắt đầu.
“Các vị khách, hoan nghênh tham gia buổi đấu giá chuyên về vật quý lạ của hội đấu giá Tô Phú Tỉ chúng tôi, hôm nay chúng tôi chuẩn bị cho các ngài 208 món kỳ trân dị bảo, tại hạ là Vương Kì, là người chủ trì buổi đấu giá lần này, hy vọng mọi người có thể hài lòng ra về, cảm ơn mọi người!”
Người chủ trì nhìn khoảng năm, sáu chục tuổi, chẳng qua giọng nói vang dội, trung khí đầy đủ, Lâm Thiên xem ra ông ta là một người luyện võ có nội lực trong người, chẳng qua tu vi không lấy gì làm xuất chúng thôi.
“Chẳng phải nói trước khi buổi đấu giá bắt đầu có Thạch Huyên Hiên biểu diễn sao?”
Lâm Thiên cau mày, còn Tả Vân Phi thì mặt đầy thất vọng.
Rất nhanh, vật đấu giá thứ nhất được đưa lên.
“Vật đấu giá đầu tiên là một kiện cổ ngọc, kiện cổ ngọc này từng là một cái móc khóa dây lưng bằng ngọc vàng, làm ra thời Tây Hán, được chạm khắc cẩn thận, nhiều loại kỹ xảo như phù điêu cạn vệt nổi cạn, cực kỳ hiếm có. Giá thấp nhất là một trăm ngàn đô la, mỗi lần tăng giá không được nhỏ hơn mười ngàn đô la, mời ra giá!”
Người chủ trì Vương Kì lớn giọng nói.
Tiếng hô giá chỗ này nối tiếp chỗ kia, giá trị cái móc khóa dây lưng bằng ngọc vàng này hẳn là khoảng năm trăm ngàn đô la, giá thấp nhất một trăm ngàn, tự nhiên không ít người ra giá, chẳng qua chỉ trong 20 giây ngắn ngủi, giá ra đã đạt tới 400.000 đô la. Lúc này, đại đa số người không ra giá nữa, những người này thuộc loại nhà đầu tư có lý trí, một khi giá đấu vượt qua giá trong lòng họ họ lập tức không hô giá nữa. Mà một số người báo giá còn lại, lại chia làm hai loại, một loại là đánh giá sai, giá đấu trước mắt chưa hề đạt tới giá trong lòng họ, còn có một số căn bản không để ý tới tiền.
“Bảy trăm ngàn đô la!”
Giọng nói vang lên từ khu bình thường, người ở khu bình thường có lẽ về thân phận không cao quý như người ở khu khách quý và khu khách quý đặc biệt, nhưng người có thể tới đây đều không phải là kẻ nghèo, bảy trăm ngàn đô la tuyệt đại đa số đều có thể bỏ ra.
Giá này vừa ra cũng không ai ra giá nữa, bảy trăm ngàn đô la đã cao hơn giá trị thật một khoảng lớn, móc khóa dây lưng từ thời Tây Hán lưu truyền tới nay không phải là ít, tốn tiền oan uổng là không đáng.
“Còn ai ra giá nữa không? Bảy trăm ngàn đô la lần thứ nhất, bảy trăm ngàn đô la lần thứ hai, bảy trăm ngàn đô la lần thứ ba! Thành giao! Chúc mừng vị tiên sinh này, ngài đấu giá thành công vật đấu giá đầu tiên.” Vương Kì lớn giọng nói.
“Bác Tả, nghe lão tứ nói trước hội đấu giá không phải có Thạch Huyên Hiên của Từ Hàng Tịnh Trai biểu diễn sao?”
Lâm Thiên nhỏ giọng hỏi Tả Quốc Cường ở bên cạnh.
“Thì có chuyện đó”
Tả Quốc Cường cau mày nói.
“Kỳ quái, nghe đồn có chìa khóa hình sao không thấy, Thạch Huyên Hiên biểu diễn cũng không thấy!”
Lâm Thiên hỏi:
“Bác Tả, liệu có khả năng chìa khóa hình sao mà bác nói đó đã bị Từ Hàng Tịnh Trai đoạt được rồi, mà Thạch Huyên Hiên vốn chuẩn bị tới đoạt chìa khóa hình sao đó, đã đoạt được thì tự nhiên chạy xa rồi!”
“Rất có khả năng!”
Tả Quốc Cường nói.
Tuy giọng Lâm Thiên nói chuyện nhỏ nhưng vẫn khiến không ít người ngồi gần nghe được, sắc mặt Tam Tỉnh của tổ chức Sơn Khẩu hơi biến đổi, móc điện thoại ra nói từng câu mệnh lệnh, mà những người khác cũng làm động tác tương tự. Nếu không phải suy nghĩ tới khả năng hội đấu giá có thể đột nhiên tăng thêm vật phẩm đấu giá, bọn họ có thể đã bỏ về thẳng rồi.
Thấy tình hình như vậy, Lâm Thiên sao còn không hiểu những khách quý đặc biệt này rất nhiều khả năng là đều nhắm vào chìa khóa hình ngôi sao kia. Lâm Thiên không hề hỏi thêm chìa khóa hình ngôi sao kia có tác dụng gì, tin tức như vậy hẳn phải cực kỳ bí mật, mà quan hệ giữa hắn và Tả Quốc Cường còn chưa thân mật tới trình độ đó, khi hỏi nếu Tả Quốc Cường không muốn nói thì càng thêm khó xử.
“Tiểu Linh, người ngồi bên phải vương tử Ả Rập Saudi tạo cho người ta một cảm giác âm hàn.”
Lâm Thiên nói trong đầu.
“Chủ nhân, ngài nói sai rồi, ngồi bên phải vương tử Ả Rập Saudi đó không phải là người, mà là huyết tộc, cũng gọi là quỷ hút máu.”
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên. Lâm Thiên lấy làm lạ:
“Quỷ hút máu thật sự tồn tại sao?”
“Chủ nhân, chuyện này có gì đáng lấy làm lạ đâu, các loại các thứ chủng tộc trong vũ trụ nhiều lắm, như ở trong Tinh Giới, những chủng tộc hai đầu, ba tay, bốn đuôi đều có, tới lúc chủ nhân ngài gặp nhiều rồi sẽ không cảm thấy lạ nữa.”
Tiểu Linh nói.
“Tiểu Linh, thực lực của hắn thế nào?”
Lâm Thiên hỏi.
“Thực lực, hắn hẳn chỉ là một quỷ hút máu cấp thấp thôi, chẳng qua nếu so với chủ nhân ngài thì vẫn mạnh hơn nhiều, không khác mấy so với Tả Vân Phi.”
Tiểu Linh nói.
“Chẳng qua chủ nhân ngài có Lăng Ba Vi Bộ, nếu chỉ bỏ chạy, không hề có vấn đề gì.”
“Tiểu Linh, thật ra ta có vấn đề luôn muốn hỏi ngươi, công pháp như Lăng Ba Vi Bộ này, ngươi hẳn là biết chứ? Chẳng lẽ không thể trực tiếp cho ta? Khỏi bắt ta tiến vào trong những thế giới đó học tập?”
Lâm Thiên hỏi trong đầu. Tiểu Linh cười hì hì:
“Chủ nhân, ta còn cho rằng ngài có thể một mực chịu đựng không hỏi, tình hình là thế này, ta tuy cũng theo lão chủ nhân không ít năm, nhưng ta hoàn toàn không phải là giới linh của Tinh Giới. Liên quan tới Tinh Giới, có một số quyền hạn, nhưng những quyền hạn đó với tinh thần lực của chủ nhân ngài lúc này còn không cách nào khởi động. Ngoài ra, công pháp thì ta có, nhưng chỉ có một bộ, một bộ tuyệt thế công pháp lão chủ nhân lưu lại cho ngài, tuyệt thế công pháp nha, điểm khởi đầu cũng cao một chút, với tố chất thân thể hiện tại của chủ nhân ngài, trăm phần trăm sẽ nổ tung mà chết. Lão chủ nhân không muốn biến ngài thành một kẻ không làm mà hưởng, nếu không, lưu lại trong Tinh Giới một lượng lớn thế giới, trong mấy ngày là ngài có thể trở thành cao thủ đỉnh cao. Sức mạnh, chỉ có mình từng bước đạt được mới sẽ quý tiếc, mới không lạc mất tâm mình, câu này là lời của lão chủ nhân, chủ nhân, ngài còn có nghi vấn gì đối với điều này không?”
“Có, khi tố chất thân thể ta đạt tới mức nào mới có thể luyện tập tuyệt thế công pháp kia, ngoài ra, tuyệt thế công pháp đó tên là gì?”
Lâm Thiên hỏi.
“Khi cường độ tế bào và sức sống tế bào đạt tới 10.000, cùng lúc đó tinh thần lực đạt tới 6.000 thì có thể luyện tập. Tên? Tuy lão chủ nhân sáng tạo ra công pháp đó, chẳng qua không hề nói tên, tên sau này chủ nhân tự mình đi chọn đi!”
Lâm Thiên xém chút nữa la lên thành tiếng, cường độ tế bào và sức sống tế bào 10.000, tinh thần lực 6.000, cái này thật con mẹ nó quá biến thái rồi. Bây giờ cường độ tế bào và sức sống tế bào của hắn chẳng qua chỉ 150 thôi, còn tinh thần lực mới có 100. 10.000, phải chờ tới năm nào tháng nào chứ!
“Tiểu Linh, ngươi xác định không nói sai chứ? Là 10.000 chứ không phải 1.000?”
Lâm Thiên nhắm mắt lại, nói trong đầu.
“Chủ nhân, 10.000 hoàn toàn không nhiều nha, ngài coi ngài có được Tinh Giới còn chưa tới mười ngày, nhưng nội lực trong thế giới Thiên Long Bát Bộ đã có 50 năm rồi, 50 năm nội lực đổi thành giới lực được 1250 rồi, mười ngày coi như kiếm được một phần hai, ba chục, có thời gian một năm là có thể chính thức tu luyện công pháp mà lão chủ nhân để lại cho ngài rồi.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!