CHỌC VÀO HÀO MÔN: CHA ĐỪNG ĐỘNG VÀO MẸ CON
Chương 87 - Chương 86
Ánh nắng ban mai xuyên qua những đóa hoa chiếu lên bệ cửa sổ, một vùng ánh sáng lóng lánh màu bạc, chói mắt vô cùng.
Cửa sổ chạm trổ hoa văn bị mở ra, một luồng không khí trong lành tràn vào phòng.
Khuôn mặt thanh lệ của La Tình Uyển bị ánh mặt trời chiếu vào, mang theo một chút cao nhã biếng nhác bắt đầu một ngày mới, cô cầm lấy bản vẽ thiết kế trên bàn ung dung xem xét, trang phục trên người người mẫu xem ra có chút không thích hợp, đầu ngón tay nhỏ nhắn cầm bút vẽ lên, tỉ mỉ phác họa đường cong, xóa, rồi phát họa lại lần nữa, một bản thiết kế, một tác phẩm thời trang mới nhất, nóng bỏng nhất đã được vẽ hoàn chỉnh trên giấy!
Điện thoại treo trên vách tường tường chợt reo lên.
Điện thoại reo lên tiếng thứ ba cô mới để bút xuống đi tới bắt máy: “Alo? Xin chào, phòng làm việc của thiết kế La.” Giọng của cô thanh nhẹ trả lời.
Người bên kia điện thoại nói gì đó, có hơi lâu, La Tình Uyển lẳng lặng nghe, đè xuống một cái nút khác trên vách tường, màn hình treo trên vách tường hiện ra hình ảnh, cô ấn nút ‘Nhận’, khoảng một phút sau thì có hình ảnh.
…..Trên màn hình hiện ra cảnh mờ tối, có thể mơ hồ thấy bóng dáng của Nam Cung Kình Hiên, bóng dáng cao lớn rắn rỏi vẫn kiêu căng lạnh lùng giống như 5 năm trước, tư thế lái xe cùng ánh mắt đều như khống chế cả thế giới, hơi thở vương giả cách biệt, quanh quẩn khắp người.
Trên chiếc Lamborghini ở ghế lái phụ còn có một cô gái trẻ xinh đẹp, khí sắc trong trẻo nhưng lạnh lùng ra sức giùng giằng muốn trốn tránh, cố mở bàn tay của người đàn ông này ra nhưng bàn tay của anh cố tình nắm chặt đến vậy, cánh tay nhỏ bé của cô có thế nào cũng không thoát ra được, không thể làm gì khác hơn là bỏ qua không giãy giụa nữa.
Chốc lát, chiếc xe kia chạy đến một khu nhà ổ chuột.
La Tình Uyển lẳng lặng nhìn, như là đang thưởng thức một bộ phim tình cảm lãng mạn, không âm thanh tiếng động, nhưng hình ảnh cũng đã đủ đặc sắc.
Cô gái trẻ tuổi xuống xe, ngay tại cửa xe đã bị người đàn ông cao lớn áp trụ bả vai hôn lên mặt một cái, cô vội vàng lui về, vẻ mặt đề phòng, Nam Cung Kình Hiên cười lạnh kéo cô qua đè trên xe cúi đầu ngậm lấy môi của cô.
Hình ảnh kích tình bắn ra bốn phía.
Ngón tay thon dài của La Tình Uyển đè xuống một cái nút, đổi tay cầm điện thoại: “Chị nhận được video rồi, mới vừa coi xong.”
“Chị Tình Uyển, chị chưa về hả! Paris có gì tốt mà chị vẫn chưa chịu trở về! Chị cứ mê mẩn thiết kế trang phục thì anh trai em chạy theo người khác mất, chị hãy nhìn kỹ người phụ nữ hèn hạ đó, quả thật không thể tưởng tượng nổi, ngay cả ba mà cô ta cũng dám phát cáu, chị nói cô ta có lớn gan lớn mật không…..”
“Công việc của quý này còn một ít chị phải chỉnh sửa cho xong, tiến độ hơi chậm một chút, nhức đầu quá.” La Tình Uyển hình như không nghe thấy cô gái đầu bên kia điện thoại om sòm, nói xong, khóe miệng thoáng nở một nụ cười xinh đẹp.
“Chị Tình Uyển! ! !”
“Dạ Hi, em kết hôn rồi sao? Chị còn chưa kịp tặng quà cho em, em thích cái gì? Nói đi chị nhất định mang về cho em, thế nào?” La Tình Uyển thay đổi đề tài câu chuyện, cười hờ hợt tựa như tiên tử.
Cô gái ở đầu bên kia điện thoại bị nghẹn, ấp úng: “Chị Tình Uyển, em không phải gọi điện cho chị là vì muốn được tặng quà nha, thật sự em là vì tốt cho chị, chị coi lại video kia đi, lần này anh trai em dường như là nghiêm túc, chị mau trở về đi!”
La Tình Uyển không thể không nghe, cô thở dài.
“Bất quá anh ấy cũng chỉ là nhốn nháo, cứ để cho anh ấy ồn ào một tý.” Cô nhẹ giọng nói, hàng mi dài chớp động: “Tính khí trẻ con.”
“Chị Tình Uyển…..”
“Ba tháng đi.” La Tình Uyển suy nghĩ một chút: “Cho chị ba tháng, đến lúc đó chị sẽ về xem một chút.”
“Thật tốt quá! ! Chị Tình Uyển, em biết là chị vẫn quan tâm anh trai em mà! Thời điểm có chị ở đây anh ấy căn bản cũng nhìn phụ nữ khác một cái! A a a a, thật tốt quá, em muốn cho con đàn bà hèn hạ đó biết thế nào là đại gia khuê tú, để cho cô ta biết bản thân không xứng với anh trai em, ngay cả dọn dẹp nhà vệ sinh cho nhà Nam Cung chúng ta cũng không xứng! Hừ!”
La Tình Uyển cười duyên cúp điện thoại.
Không muốn nghĩ nhiều, tiếp tục chuyên tâm vẽ bản thiết kế, cô muốn hôm nay phải hoàn thành thiết kế này, từ trước tới nay trong lòng cô không có việc gì khác ngoài việc này.
Còn về phần cô bé kia…..
La Tình Uyển vuốt vuốt mi tâm…..Phẩm vị của Kình Hiên thật sự càng ngày càng thấp, quả là nếm thử cỏ dại ven đường thì cuộc sống có kích thích hơn sao? Đã nghèo vả lại còn là một cô bé kiên quyết, anh yêu thích hay là cảm thấy chơi đùa rất vui? ?
Thôi…..Không nghĩ nữa, chờ trở về rồi hãy nói.
*****
Thời điểm Dụ Thiên Tuyết cầm phong thư từ chức đưa tới bàn làm việc, biểu cảm của Nam Cung Kình Hiên biến sắc xanh mét vô cùng.
Một câu anh cũng không nói, chẳng qua là ngón tay ưu nhã cầm lấy đơn từ chức, xé tan tành, vò thành một cục ném xuống trong thùng rác.
Dụ Thiên Tuyết khẽ cau mày, hàng lông mi như cánh bướm chậm rãi nâng lên, tâm bình khí hòa nói: “Anh không thể xem thật kỹ lá đơn này một sao? Dầu gì tôi cũng viết cả một đêm, tôi không muốn làm việc ở Lịch Viễn nữa, lý do rất đầy đủ.”
“Lý do gì?” Nam Cung Kình Hiên kiêu căng chăm chú nhìn cô, liên tục cười lạnh: “Bởi vì tối hôm qua khi đưa cô về tôi đã cường hôn cô? “
Khuôn mặt trắng nõn của Dụ Thiên Tuyết ‘Xoạt!’ đỏ lên, lông mi run rẩy, tức giận vô cùng.
“Đúng thì thế nào? Tôi không muốn làm việc ở nơi mà bất cứ lúc nào cũng có thể bị ông chủ quấy rối!”
“Quấy rối?” Nam Cung Kình Hiên nhíu mày, đứng dậy đi qua phía cô, trong mắt Dụ Thiên Tuyết thoáng qua một tia sợ sệt, theo bản năng lui về phía sau, nhưng vẫn bị anh một phát bắt được eo ôm cô
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!