Hư Truyện
Chương 23
Sau khi hắn thiết đi, từ trong người hắn hiện ra một bóng hình, một lão già mặc áo bào kim long, nhìn kĩ hóa ra lại là long lão.
,, không hổ danh là một đứa trẻ cứng đầu, dám dùng dược thủy chưa luyện chế ở cấp bậc như vậy, haha, thật không hổ là đệ tử ta..
Long lão nói xong rồi im lặng ” nếu tên kia còn sống, chắc so với hắn ngươi sẽ không thua kém gì đâu, tất cả những người ta từng chỉ điểm chưa có ai tuổi nhỏ như ngươi mà liều mạng như vậy”. Bất quá long lão chỉ lắc đầu nhìn lại thân thể thiếu niên 12 tuổi kia lại thấy quặn lòng, nhưng điều lão có thể làm bây giờ chỉ có thể đứng ngoài bảo vệ hắn mà thôi, những thứ đau đớn kia ông không thể làm được gì cả, mà cũng coi như là moịt phần luyện tập rèn luỵên thân thể.
Gần hơn năm ngày sau khi hắn thiết đi, cơ thể hắn cũng chuyển biến, dần dần tỉnh lại. Hắn ta mở mắt và cảm nhận thân thể không còn đau nhức nữa, các kinh mạch bành trướng lúc trước bây giờ đã bình thường trở lại những kinh mạch như mạng nhện trong cơ thể lại đâm xuyên qua các huyệt đạo, những kinh mạch mới được sinh ra này tuy nhỏ bé hơn những cái trước nhưng suy cho cùng là hắn đã đột phá. Kinh ngạc thử lại một lần nữa, đúng là không phải giả, kinh mạch và các huyệt đạo thật sự liên kết lẫn nhau. Chứng tỏ hắn đã đột phá, thử vận chuyển vòng tròn nguyên khí, đunga thật là hắn đã đột phá, điều lạ là từ việc hắn mới tiếp chân vào kinh sư, bây giờ đã nổi lên bảy vòng tròn hỏa nguyên, kinh sư bảy đoạn.
,, haha, ngươi không cần ngạc nhiên đâu.
,, lão già, sao thế?
,, thứ thạch thứ tam cấp của hai đầu ma viêm hỏa thú với yêu báo liệt ta đã luyện hóa thành dịch thủy cho ngươi hấp thụ cả, không đột phá mới là lạ đó..
,, thật sự sử dụng thạch thứ ma thạch và yêu thạch sẽ khiến ta đột phá sao, sao ta chưa bao giờ nghe tới
,, công pháp long châu ngươi nghĩ là trò chơi trẻ con chắc.. Long lão lắc đầu nói
,, thế thì đi thôi,
,, đi đâu? Ling lão cũng khạc nhiên
,, đi săn ma thạch
,, săn săn. Săn cái đầu ngươi, ngoại lực để tăng thực lực vậy tới bao giờ mới mạnh lên được, dù ngươi bây giờ là bảy đoạn kinh sư thì sao, một tên bốn năm đoạn kinh sư cũng có thể đả bạo ngươi, đúng là ngu ngốc.
,, thật thế sao?
,, tốt nhất sau này ngươi bỏ cái suy nghĩ ấy đi, luyện hóa hai viên thạch thứ tam cấp đã làm ta giản mạnh thực lực từ tám sao hoàng sư xuống còn bảy sao rồi, thật sự nếu không phải gặp cảnh này ta đã không hi sinh như thế
,, lão sư, là thật sao, luyện hóa tam thứ thạch sao lại giảm thực lực?
,, sự cuồng bạo trong thạch thứ không thể xem nhẹ, nếu khi xưa, ta chỉ cần vẫy tay lục cấp thứ thạch cũng không đáng ngại, chỉ tiếc… Thôi không nói nữa. Ngươi mới tỉnh lại, cố gắng ổn định thân thể cùng nguyên khí trong người đi, ta nghĩ để ổn định được chắc cũng phải cần bảy tám ngày gì đó để sử dụng được thật sự sức mạnh giả giả thật thật này
Nhìn nét mặt buồn sầu tiếc nuối kia của long lão Đường Nhai lại thấy như sầu thương, không phải vì hắn đã vì cái thể diện mà vội vã sử dụng dịch thủy kia, thì long lão đã không bị giảm thực lực khi giúp hắn luyện hóa thạch thứ. Hắn không biết long lão trước đây mạnh tới bao nhiêu lần, cũng không biết long lão đã đạt tới cấp bậc nào, nhưng hắn biết chắc chắn, để đạt tới cấp bậc hoàng sư thật sự không dễ dàng gì, để tăng một sao hoàng sư khó khăn bao nhiêu lần, mỗi lần sau lại khó khăn hơn lần trước bội phần, vậy mà long lão lại vì hắn hi sinh đi một bậc thực lực, đủ biết long lão đã giúp hắn tới thế nào rồi. Đối với long lão bây giờ, như ôbg nói trước đây ông bây giờ chỉ có thể giữ được thực lực chứ không thể tăng lên, muốn tăng thực lực há chi khó khăn hơn lên trời, vậy mà ông không hề suy nghĩ về việc đó, cứ vậy mà để phá mất một sao hoàng sư. Ông hi sinh vậy không phải vì sau này nhóc con kia sẽ giúp ông phá vỡ bình chướng giúp ông lấy lại được thân thể, mà là vì tình cảm của ôbg dành cho hắn, đã bao lần ông phó thác cái trách nhiệm này cho nhưng người trước, biến thái như tên kia cũng không làm được gì thì sao có thể đứa trẻ này làm được. Dù nghĩ vậy nhưng ông đã không hề đặt cái việc kia là điểm để đặt lên người khác rồi, điều ông muốn hơn việc khao khát bấy lâu nay không ai làm được đó chỉ là nhìn người đệ tử của ông lớn lên, làm những việc không trái với đạo lý vậy là quá đủ rồi.
Sáu ngày trôi qua, vòng tròng nguyên khí vẫn vậy, vẫn không hề có ý định dừng lại. Ngồi trước mặt hắn ta là long lão, lão nghĩ ” nếu theo ước tính thì phải tới tám ngày mới xong nhưng sau khi hắn tu luyện được ba ngày thì đã có dấu hiệu thành công rồi, làm sao bây giờ vẫn chưa được nhỉ”. Hết ngày thứ sáu, bước qua ngày thứ bảy vòng tròn hỏa nguyên khí dần dần mờ đi, điều này chứng tỏ hắn sắp kết thúc tu luyện, nhưng điều sai lạc ở đây là sau khi vòng tròn ấy mờ hẳn đi nó lại bùng lên dữ dội, trong bảy vòng tròn hỏa nguyên khí bắt đầu có một vòng tròn biến đổi màu sắc, moịt vòng, hai vòng, rồi vòng thứ ba một màu vòng xen lẫn với màu lửa của hỏa nguyên khí. Bây giờ long lão mới biết vì sao ba ngày hắn ta đã có dấu hiệu hoàn thành tu luyện mà tới ngày thứ bảy mới xong rồi. Long lão cũng rất ngạc nhiên về thiên phú của hắn ta, nếu theo lão ước tính thì sau khi đột phá kinh sư bước vào lăngf sư thì mới có dấu hiệu tu luyện song hệ nguyên khí vậy mà đứa nhỏ này lại làm được, điều mà tên biến thái kia cũng không làm được. Lão cười to, thật sảng khoái làm một vùng biến động. Đã bao lâu rồi cái nguyện vọng kia của lão mới có thể le lói tý hi vọng, lão không vui sao được
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!