Hư Truyện - Chương 30::::::::::
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Hư Truyện


Chương 30::::::::::


Đường Nhai cùng yêu linh thạnh nói chuyện khá lâu, càng nói Đường Nhai thấy bản thân hiểu biết được cạng nhiều chuyện, càng nói thì hắn với yêu linh thạch càng thân. Nói là thân vậy nhưng tên kia rất kiêu ngạo, hắn không hề để Đường Nhai vào mắt. Nhưng Đường Nhai mặc kệ, dù hắn ta như vậy nhưng Đường Nhai thấy những lời nói dù chua chát khinh miệt lại không hề có một tý gì ác ý cả.

,, này yêu linh thạch, ngươi không có tên thì hay là ta đặt giúp ngươi một cái tên nhé.

,, haha, ta là ai? Mà ngươi dám đặt tên cho ta? Thật nực cười

,, mặc kệ ngươi là ai, ta muốn làm bằng hữu của ngươi, giúp ngươi nghĩ ra một cái tên thôi

,, ta không nghĩ ngưoi sẽ xứng là bằng hữu của ta.. Tên kia lại chưng hửng ra, hắn ta lại nhìn Đường Nhai bằng nửa con mắt,, ngươi muốn đặt tên gì?

,, ngươi đúng thật là, miệng nói một đằng, đầu nghĩ một nẻo..

,, mặc xác ta, ngươi thật lắm miệng, vậy thôi, ta đây không thèm

,, đúng thật là khó ưa, mà thôi, ta tên Đường Nhai, hay gọi ngươi là Đường Thạch đi, tên này vừa hợp. Ta kết huynh đệ. Dù sao thì sau khi ngưoi đi trả thù, ta sẽ giúp ngươi, người ngươi muốn báo thì có phải là yêu long thú tộc không?

,, sao ngươi lại biết?

,, ta cũng cần một đoạn tinh huyết của hắn, nếu ngưoi muốn báo thù chắc một mình sẽ không đủ chống lại cả tộc yêu thú chứ?

,, ngươi nói cũng có lí, cứ vậy đi

Nói chuyện thêm một lúc, Đường Nhai cũng tranh thủ một ít thời gian để nghỉ ngơi. Phần về Đường Thạch thì kiếm chỗ để tiếp tục tu luyện. Long Lão nhìn cuộc nói chuyện giữa hai đứa nhóc, rồi cũng thầm khen Đường Nhai, dù là còn nhỏ nhưng rất hiểu chuyện, tiềm năng của một người sẽ được đo đếm, kiếm được và kết giao được càng nhiều bằng hữu càng tốt, nhưng phải nhìn được người kết giao với bản thân mình có đâm sau lưng mình hay không đó mới là điều quan trọng. Dù con yêu linh thạch này sống đã lâu, chắc cũng mấy vạn năm, nhưng mấy vạn năm là đá không có suy nghĩ, để thức tỉnh được cũng cần thời gian khá lâu, nhìn dáng vẻ hiện nay của con yêu linh thạch này chắc là khi chủ nhân của nó ngã xuống mới cho nó luồng chân nguyên kia, lại còn phong bế nó, tính ra thời điểm chắc thức tỉnh khoảng mấy năm trở lại đây. Bỗng Long Lão lại cười, thằng nhóc Đường Nhai này thật không đơn giản, nó biết Long Lão không thể tùy tiện xuất hiện, bây giờ lại có một bảo tiêu miễn phí, há chi lại không cần,, thật không đơn giản, thật không đơn giản mà, haha…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN